Mục lục
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Quỳnh Nguyễn

Thật lâu sau cô rốt cục nghe được thanh âm Trình Chi Ngôn rầu rĩ vang lên ở bên tai mình nói:

"Em xác định muốn đem ngày em tới cái kia làm ngày kỷ niệm em trở thành bạn gái anh sao?"

"Ách..."

Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút, sau đó hai tay ôm mặt trứng tròn của mình lắc lắc đầu nói: "Vậy cái kia...Vậy cái kia, coi như vừa rồi em chưa nói gì."

"..."

Trình Chi Ngôn hơi hơi cúi đầu, trong ánh mắt mang theo một chút vẻ mặt buồn cười nhìn cô.

Anh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn cánh môi mỏng trên gương mặt mềm mại, cười nói: "Không nên gấp gáp."

" Uh`m..."

" Vị trí bạn gái anh, vẫn luôn giữ cho em."

" Uh`m..."

Tiểu Thỏ đột nhiên liền cảm thấy trong lòng có một loại cảm động ê ẩm.

Có thể là vì hôm nay là ngày đầu tiên cô chính thức trở thành người lớn, cũng có thể là bởi vì đây là lần đầu tiên Trình Chi Ngôn nghiêm túc nói với mình như vậy, vị trí bạn gái anh vẫn giữ cho cô, Tiểu Thỏ không hiểu sao liền có một loại kích thích muốn khóc.

Sau khi trong phòng trầm mặc thật lâu sau, thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp ôn nhu vang lên bên tai cô nói: "Tiểu Thỏ."

"Vâng?"

"Em có biết anh... Sang năm phải thi vào trường đại học rồi..."

"Vâng!" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, một đôi mắt to trắng đen rõ ràng nhìn Trình Chi Ngôn gật đầu nói: "Mẹ em nói, lấy thành tích của anh vào Thanh Hoa Bắc Đại đều không có vấn đề. Đúng rồi, anh nước chanh, anh muốn đi Bắc Đại hay là đi Thanh Hoa a?"

Trình Chi Ngôn trầm mặc không nói gì.

Một đôi mắt trong suốt nghiêm túc nhìn cô.

Cô thực ra vẫn chỉ là đứa bé, đối với tương lai có lẽ không có suy nghĩ khác được nhiều như vậy, cô chỉ là cảm thấy anh nước chanh của cô là tốt nhất, lợi hại nhất, Bắc Đại và Thanh Hoa là trường đại học đứng đầu cả nước như vậy anh cũng có thể tùy ý chọn lựa.

Cô có lẽ chưa từng nghĩ tới, thời điểm chờ anh học đại học, bọn họ liền phari xa cách, lại cũng không có thể mỗi ngày gặp mặt, mỗi ngày ôm nhau rồi.

Sau một lúc lâu, Trình Chi Ngôn ngoéo khóe môi một cái, hướng tới Tiểu Thỏ cười nói: "Bắc Đại và Thanh Hoa đều ở Bắc Kinh, cách nơi này rất xa, em xác định muốn anh đi chỗ xa đó sao?"

" Nhưng mà Bắc Kinh là thủ đô mà!" Trong ánh mắt Tiểu Thỏ có vô hạn sùng bái với Bắc Kinh.

" Uh`m, nhưng mà sau khi đi Bắc Kinh có lẽ chúng ta cũng chỉ có thể nửa năm mới có thể thấy mặt một lần, em sẽ không nhớ anh sao?" Trình Chi Ngôn ảm đạm cười, đưa tay sờ sờ đầu của cô, thấp giọng nói.

"..."

Lần này đến phiên Tiểu Thỏ trầm mặc.

" Như thế nào, nghĩ được chưa, nếu như không nỡ để anh đi Bắc Kinh mà nói, anh có thể suy xét cân nhắc đi Nam Kinh." Trong thanh âm Trình Chi Ngôn mang theo một tia hài hước hiếm thấy, trán của anh để trên trán Tiểu Thỏ, nhẹ giọng hỏi.

" Nhưng mà cho dù anh nước chanh đi Bắc Kinh cũng vẫn cùng em trong một đất nước như cũ."

Tiểu Thỏ rốt cục ngẩng đầu lên, đôi mắt trắng đen rõ ràng lóe sáng hướng tới Trình Chi Ngôn nghiêm túc nói: "Em biết anh nước chanh ở một chỗ nào đó sinh hoạt học tập tốt, em biết anh thời điểm nghỉ đông nghỉ hè nhất định sẽ trở lại gặp em, như vậy cũng rất tốt a..."

Thanh âm của cô dừng một chút, đột nhiên mang theo một chút hiu quạnh nói: "Ít nhất em biết... Chúng ta còn sinh hoạt tại cùng một thế giới... Mà ba ba..."

Tiểu Thỏ hít hít cái mũi, đột nhiên không nói.

Trình Chi Ngôn cúi đầu nhìn cô, trong lòng vậy mà hiện lên một chút cảm giác đau đớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK