Sau khi anh nói xong câu đó lớp học nháy mắt lặng ngắt như tờ.
Mấy chục ánh mắt thẳng tắp nhìn Trình Chi Ngôn đứng ở trên bục giảng Trình Chi Ngôn.
Ánh mặt trời buổi sáng từ cửa sổ kính phòng học chiếu rọi tiến vào, rắc xuống trên gương mặt thanh tú của anh một mảnh ánh sáng sáng ngời, mặt mũi của anh giữa ánh sáng nhìn vô cùng ôn nhu, đặc biệt đôi mắt trong suốt sâu thẳm kia giống như nước dòng suối nhỏ ở khe núi chảy theo dòng, làm cho người ta nhịn không được lún xuống trong đó.
Trong nháy mắt ánh mắt Tiểu Thỏ cùng anh đối lập nhau đó, cô chỉ cảm thấy tim mình đập nhanh như là muốn nhảy ra từ trong lồng ngực.
"Mẹ, chú nhỏ vậy mà cũng có lúc lãng mạn như vậy." Trình Thi Đồng ngồi ở bên cạnh Tiểu Thỏ rốt cục nhìn không được, cô đưa tay kéo kéo tay áo Tiểu Thỏ, đôi mắt sớm đã biến thành hai trái tim hồng to lớn nói: "Nếu không bởi vì tớ và chú nhỏ có quan hệ huyết thống, bất luận nói cái gì tớ đều phải theo đuổi chú nhỏ tới tay."
" Cố Ninh Thư nhà cậu còn ngồi ở phía sau a..." Tiểu Thỏ lập tức liền từ trong cảm động lãng mạn về tới trong hiện thực, cô nhìn vẻ mặt hoa si của Trình Thi Đồng nói.
Trong phòng học yên lặng vài giây, nháy mắt lại nổ oanh.
"Quá lãng mạn, quá lãng mạn rồi!! Đây là vật lý tớ chán ghét sao!!?"
"Ai nha, thật sự thật hâm mộ bạn gái thầy giáo Trình a!! Có thể được thầy giáo Trình thổ lộ như vậy một lần cho dù chết cũng cam nguyện a!!"
"Thầy giáo Trình, dạy chúng em một chút, lại nói một chút!!"
Các nữ sinh một đám mắt trái tim hồng nhìn chằm chằm Trình Chi Ngôn, thanh âm liên tiếp hướng anh hô.
Trình Chi Ngôn cười cười, đưa tay gõ gõ bục giảng, thanh âm trầm giọng nói: "Được rồi, nên chính thức bắt đầu học, nếu như các em muốn biết dùng vật lý thổ lộ như thế nào mà nói, đầu tháng sau thi tháng, xem biểu hiện của các em, biểu hiện tốt thầy liền dạy các em vài câu, biểu hiện không tốt, các em hiểu."
"Không thành vấn đề!!"
Tất cả bạn học đồng loạt gật đầu.
Học tập nhiệt tình nháy mắt đạt tới tình hình trước kia không có.
Nói ra, thực ra cách thi đầu tháng sau cũng không mấy ngày, may mà lớp bọn họ vốn là lớp trọng điểm, học sinh lớp học cơ bản thuộc chăm học, hiện tại lại có Trình Chi Ngôn hứa hẹn cho bọn họ, ngắn ngủn trong vòng mấy ngày gần như mỗi người đều là sách không rời miệng, bút không rời tay, vừa vào phòng học có thể thấy một mảnh đầu đen nghịt đang vùi đầu điên cuồng viết bài thi.
giáo viên không biết còn tưởng rằng chính mình đi nhầm phòng học vào lớp cấp ba a.
Về phương diện khác mặc dù Thân Tử Hạo đồng ý dạy môn tiếng Anh lớp học Trình Chi Ngôn nhưng mà về chính thức điều lệnh cô giáo Cố còn chưa có, cho nên, anh ta vẫn lấy đủ loại lấy cớ đổi giờ học cùng cô giáo Cố.
Vì thế, sáng sớm một ngày nào đó môn tiếng Anh còn chưa bắt đầu Thân Tử Hạo đang đứng ở trên bục giảng lật chuyển sách tiếng Anh suy nghĩ giờ học, Cố Nhược Nhân ôm sách tiếng Anh vội vã tiến vào.
Cô ngẩng đầu hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
Thân Tử Hạo đứng ở trên bục giảng nhìn bóng dáng xinh xắn của Cố Nhược Nhân, sửng sốt một chút, còn chưa kịp mở miệng Cố Nhược Nhân đã theo bản năng lui về phía sau một bước, thanh âm yếu ớt hướng tới anh mở miệng nói: "Tôi... Có phải hôm nay trong nhà tôi lại có việc gấp hay không...??"
"Ách... Cái này..." Thân Tử Hạo có chút xấu hổ nhìn cô, dù sao cũng là anh chủ động cưỡng chế yêu cầu đổi tiết học cùng cô.