Mục lục
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Uh`m." Trình Chi Ngôn vừa gật đầu, vừa cưỡi lên xe đạp, hướng tới Tiểu Thỏ giơ giơ lên ý bảo cô ngồi lên, sau đó hướng tới phương hướng trong nhà cưỡi qua đi.

Gió đêm nhẹ nhàng phất qua lọn tóc hai người bọn họ, Tiểu Thỏ ngồi ở phía sau xe đạp của anh, một cánh tay hết sức nhỏ ôm eo Trình Chi Ngôn, khuôn mặt dán ở trên lưng của anh, nhìn dòng xe cộ lui tới tới lui, chỉ cảm thấy có một loại an ổn, năm tháng bình thản.

Nhưng mà, phần bình thản này rất nhanh, ngay ngay tại lúc nhìn thấy vài người Kỷ Lâm Khải nhanh chóng bị phá rồi.

Sau khi về đến nhà, Trình Chi Ngôn đi ngừng xe đạp đến trong garage trước, Tiểu Thỏ đeo cặp sách chính mình một đường nhảy về phía trước đi đến cửa lớn nhà Trình Chi Ngôn, lúc đang chuẩn bị lấy cái chìa khóa ra mở cửa, cửa "Bá" một cái từ bên trong mở ra rồi.

Ba khuôn mặt cười đến cực kỳ khoa trương, ghé vào cửa hướng tới Tiểu Thỏ cùng lúc nói ra nói: "Em gái, em tan học sao?"

Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh, bước chân theo bản năng lui về phía sau một bước.

"Tới tới tới, em gái mau tiến vào." Kỷ Lâm Khải đưa tay ra túm Tiểu Thỏ vào trong cửa.

"Có mệt hay không??"

"Khát không??"

"Có muốn ăn kẹo hay không?"

Ba người Kỷ Lâm Khải, Trương Vũ Phi, Vương Thước vây quanh Tiểu Thỏ hỏi.

"Ách..." Tiểu Thỏ nhìn ba người bọn họ chần chờ một chút, lắc đầu.

"Ai..." Ba tên gia hỏa nhất thời vẻ mặt tiếc hận.

" Anh nước chanh em đâu?" Trương Vũ Phi hướng tới phía sau Tiểu Thỏ thăm dò chút, kỳ quái nói: "Cậu ấy đi đón em tan học, sao em trở lại cậu ấy không trở về?"

"Anh ấy để xe đạp trong ga ra rồi." Tiểu Thỏ vội vàng giải thích nói: "Lập tức liền đến."

"A... A...." Trương Vũ Phi liên tục gật đầu, ánh mắt trao đổi cùng hai người trong ký túc xá một chút, sau đó đè thấp thanh âm để sát vào Tiểu Thỏ, thần bí hỏi: "Em gái, anh hỏi em một vấn đề a..."

"Vấn đề gì??" Trong mắt Tiểu Thỏ tò mò nhìn anh ta.

" Anh nước chanh... Thật sự có bạn gái sao?" Kỷ Lâm Khải cũng bu lại vẻ mặt hoài nghi nhìn Tiểu Thỏ nói: "Em gái, em nói thật cho chúng ta, nghìn vạn lần đừng giấu diếm chân tướng sự thật."

"A??" Tiểu Thỏ mê mang nhìn anh ta.

"Ai nha, tớ hỏi." Vương Thước đẩy bọn họ ra, cười tít mắt nhìn Tiểu Thỏ hỏi: "Em gái, em nói cho anh biết, anh em có phải mỗi lúc trời tối đều điện thoại cho em hay không?"

"Uh`m, Đúng vậy a." Tiểu Thỏ không rõ chân tướng gật gật đầu.

" Vậy hai người nói chuyện phiếm đều đã tán gẫu cái gì a?" Vương Thước tiếp tục cười tít mắt hỏi han.

"Ách... Chính là hỏi em bài tập toán học làm chưa, bài tập Anh ngữ làm chưa, ngữ văn thi bao nhiêu điểm, gần đây có nhìn tiểu thuyết ngôn tình lung tung hay không..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu bắt đầu nói.

"Còn có gì a??"

"Không có đi..." Tiểu Thỏ có chút chần chờ nhìn anh ta, thanh âm do dự nói: "Còn có luyện tập nói Anh ngữ... Thể thơ cổ, công thức toán học..."

Tiểu Thỏ nói xong, trong lòng nhất thời nhịn không được lệ rơi thành sông...

Anh nước chanh thật là cho dù thân ở Nam đại cũng không buông tha học tập của cô a...

"Cậu xem, tớ nói mà, người này nhất định không có bạn gái!" Vương Thước vẻ mặt "Tin tưởng ta, không sai" nhìn Trương Vũ Phi và Kỷ Lâm Khải nói: "Thực chứng minh, mỗi lúc trời tối cậu ta nói là đi gọi điện thoại cùng bạn gái thực ra căn bản chính là kiểm tra học tập em gái!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK