"Đến đây......" Cố Ninh Thư theo bản năng mà trả lời, sau đó mới thở dài một hơi, cố gắng lấy lại tinh thần.
Giúp cô lấy khăn tắm???
Đây chẳng phải có nghĩa là...... Cô vẫn đang trong bồn tắm.
Cố Ninh Thư trên gương mặt nhất thời hiện ra một tia ửng đỏ, cậu ta chần chờ một lúc, nhưng vẫn quyết định xoay người lại, đi đến trước cửa ban công, kéo cửa đi vào.
Vì có lẽ Trình Thi Đồng mở nước nóng để tắm rửa, vì thế vừa mở cửa vào trong phòng, liền có một luồng khí nóng áp vào mặt.
Cậu ta đứng ở cửa ban công, liếc nhìn vào chỗ bồn tắm, liền thấy một đôi mắt êm dịu của Trình Thi Đồng đang nhìn về phía mình.
Bồn tắm bằng sứ trắng, vừa vặn che lấp trước ngực cô, chỉ lộ ra một khoảng vai trắng nõn.
"Khăn tắm ở phía bên kia, em với không tới....." Trình THi Đồng hấp háy mắt, đưa tay chỉ chỉ khăn tắm đang ở một chỗ cách rất xa, hướng về Cố Ninh Thư nói.
"Anh giúp em." Cố Ninh Thư hơi ngẩn ra, sau đó ánh mắt chuyển hướng nhìn chỗ khác, hướng về chỗ khăn tắm đi tới.
Tiện tay cầm lấy một cái khăn tắm trắng, Cố Ninh Thư vẻ mặt không tự nhiên đi tới trước bồn tắm, ánh mắt nhìn chằm chằm xuống đất, hướng về phía Trình Thi Đồng thấp giọng nói:" Cho em."
"Cảm ơn!" Trình Thi Đồng nhìn Cố Ninh Thư, nở một nụ cười rối, đưa tay đón lấy khăn tắm, đang chuẩn bị từ trong bồn tắm đứng dậy đi ra ngoài thì bỗng nhiên bị trượt chân, cả người liền không tự chủ được hướng cả người té ngã về phía trước.
"Cẩn thận!" Cố Ninh Thư nhanh tay đưa ra đỡ lấy người cô, lúc này vừa kịp ngăn cản người cô ập xuống sàn nhà.
Trình Thi Đồng khóe môi ngoắc ngoắc, thuận thế hướng về bên trong Cố Ninh Thư, ôm vòng qua cổ cậu ta, nhỏ giọng nói:" Làm em sợ muốn chết......"
"......."
Cố Ninh Thư chỉ cảm thấy một cơ thể trơn truột đang dính trên người mình, mà khăn tắm lúc nãy cậu đưa cho cô, sớm đã rớt xuống sàn nhà.
Con mắt của cậu ta đưa khắp trần nhà, trong ánh mắt tràn đầy sự khó chịu, mới vừa rồi đang vô cùng lo lắng nên không để ý cánh tay đã ôm chặt lấy ngực Trình Thi Đồng, giờ này mới cảm giác được, trên người cô dĩ nhiên là một bộ quần áo cũng không có rồi.
Sau đó......
Một giây sau, cậu ta nhất thời không biết tay mình nên để chỗ nào cho tốt.
Khà khà......
Trình Thi Đồng nhìn thấy dáng vẻ quẫn bách của cậu ta, không nhịn được cười một trận xấu xa trong lòng.
Cô cúi đầu nhìn quần áo của Cố Ninh đã bị mình là cho ướt toàn bộ, nhẹ nhàng đưa tay kéo nhẹ một cái, liền lôi cả Cố Ninh Thư ngã vào trong bồn tắm.
Dòng nước ấm áp trong nháy mắt nhấn chìm cả hai người.
Cố Ninh Thư theo bản năng mà cúi đầu xuống, trên mặt nước đang trôi nổi lơ lửng một tầng cánh hoa hồng, mà da thịt trắng nõn như ngọc của cô như ẩn như hiện trong tầm mắt của cậu ta.
"Thật không tiện......" Trình Thi Đồng hướng về phía Cố Ninh Thư le lưỡi một cái nói:"Vừa nãy chân bị trượt!"
"......."
Cố Ninh Thư chỉ cảm thấy bộ quần áo tắm trên người mình đã bị nước trong bồn tắm làm ướt toàn bộ, giờ khắc này, trên người đúng là có nhiều chỗ cảm thấy khó chịu.
Nhưng mà......
Trong tình cảnh hiện tại......
Cậu ta lại không dễ dàng cởi áo ra......
"Cố Ninh Thư." lại lần nữa,Trình THi Đồng nhìn dáng vẻ quẫn bách của cậu ta lúc này, trầm thấp mở miệng gọi tên cậu ta thật lớn.
"Ừ." Cố Ninh Thư đỏ mặt, đáp một tiếng.
"Vừa nãy trước khi đi tắm suối nước nòng, không phải là đã hứa là phải đi cùng với em hay sao?" Trình Thi Đồng nhìn biểu hiện của cậu ta có chút ngượng ngùng, không nhịn được hướng về cậu ta trêu đùa nói:"Làm sao vừa mới có một lúc, anh đã ngại ngùng đến mức muốn đổi ý rồi sao?"
"......." Cố Ninh Thư ngẩng đầu, nhìn da thịt trắng nõn của cô trên mặt nước.