Xung quanh không có lấy một người hầu gái.
Tẩm cung to lớn hoa lệ, lại im ắng, khiến cô cảm thấy thật thoải mái.
Trì Tảo Tảo chu cái miệng nhỏ lặng lẽ đi tới, nhẹ nhàng ngồi trên mép giường, lẳng lặng nhìn chăm chú đáng vẻ của Diệp Khuyết khi ngủ, trái tim thình thịch nhảy lên dồn dập.
Đêm nay, là đêm động phòng của hai người họ ở một đất nước lạ, sao anh lại một mình ngủ rồi?
Chắc là mấy ngày nay chạy đến đây, giờ mệt chết rồi đúng không?
Nhưng, cô cũng không đành lòng mà quấy rầy anh, thật cẩn thận cởi giày cho anh, sau đó lấy chăn đắp lên người giúp anh.
Trong nháy mắt cái chăn kia được đắp tới, cánh tay dài của anh đột nhiên vươn ra, lập tức kéo Trì Tảo Tảo qua nằm trên người mình.
“A?” Trì Tảo Tảo kinh ngạc hô một tiếng, sau khi phản ứng được, lại ngoan ngoãn ghé vào ngực anh.
Cô giương mắt nhìn anh, lúc này mới thấy, anh đã mở mắt.
Vì thế, cô ghé vào trên ngực anh, chu cái miệng nhỏ hỏi anh, “Có phải là đánh thức anh không?”
Anh cúi đầu nhìn cô, trên mặt không có biểu tình gì, loại mặt than đó Diệp Khuyết thích nhất.
Trì Tảo Tảo cũng đã quen.
“Nếu anh không tới, em sẽ kết hôn với người khác đúng không?”
Giọng điệu này, đúng là chua như giấm.
Trì Tảo Tảo nghethấy, cảm thấy không được tự nhiên.
Trước đây không phải anh đã nói là không trách cô sao? Sao bây giờ lại hỏi việc này?
Cô trốn tránh đôi mắt truy hỏi của anh, “Không có đâu, lúc ấy em chỉ là muốn đến gặp anhnhanh một chút, cho nên em mới đồng ý kết hônvới học trưởng.”
Cô nhìn anh chằm chằm, lộ ra vẻ mặt vô tội, “Anh không tin em sao?”
Diệp Khuyết cúi đầu càng thấp, mặt không đổi sắc, giọng điệu tiếp tục chua chua, “Người khác anh có lẽ sẽ tin, nhưng là tên kia, là học trưởng của em, em với tên học trưởng kia, từng có một đoạn tình cảm không muốn người khác biết đúng không?”
Ách ~~~
Tình cảm không muốn người khác biết?
Trì Tảo Tảo thật oan uổng, ngồi bật dậy hướng về phía anh mà thề, “Ông xã, em không nghĩ rằng chuyện sẽ như vậy, em ở đây gặp học trưởng, cũng là ngoài ý muốn, chính là, em đối với anh ấy, thật sự không phải cái loại tình cảm gì, sao anh lại không tin em?”
“……”
“Em thật sự chỉ yêu một người đàn ông là anh, em thề với trời, nếu em nói dối, thiên lôi đánh xuống……”
Cô còn chưa nói xong, lại bị anh kéo qua ôm vào ngực.
Anh đột nhiên xoay người, đem cả người đè cô ở dưới, cúi đầu, hôn lên cái miệng nhỏ của cô.
“Ưm~~”
Trì Tảo Tảo ngâm một tiếng, cho rằng anh đang muốn động phòng với mình, trong lòng đột nhiên trở nên có chút khẩn trương, nhưng lại nhanh chóng chuẩn bị tốt.
Không nghĩ tới, anh chỉ là hôn vài cái, lại rời đi.
Nhìn cô chăm chú, ánh mắt anh ảm đạm thâm thúy, rồi lại sắc bén tựa đao.
“Sau này, không được có chút hảo cảm nào với những người đàn ông khác, nếu không nghe lời, anh chỉ cần một giây là có thể bóp chết em, nghe rõ chưa?”
“……” Trì Tảo Tảo ngơ ngác nhìn anh, nghe rõ, vì thế, ngoan ngoãn gật đầu.
Mẹ nó, Diệp Khuyết khi ghen thật đáng sợ!
Thấy anh lại muốn lật người qua, Trì Tảo Tảo tay mắt lanh lẹ, hai tay lập tức câu lấy cổ anh, ánh mắt quyến rũ nhìn anh, “Hôm nay chúng ta kết hôn, thì…… Hôm nay em cũng không có tới tháng, anh nói xem, chúng ta……”
“Nơi này bẩn, về nhà lại nói.”
Dứt khoát nói ra mấy chữ, anh kéo đôi tay của Trì Tảo Tảo ra, xoay người nằm bên cạnh cô.
Trì Tảo Tảo bị lời nói của anh làm cho sửng sốt.
Nơi này bẩn? Nghĩa là sao?
Cô không rõ, quay đầu hỏi anh, “Lời này của anh ý là sao?”
Anh nhắm hai mắt, thình lình nói cho cô nghe, “Nơi đây dơ bẩn, không thích hợp để động phòng, về nhà sẽ cho em.”
“……”