Nói xong, cô cầm chén rượu lên, tỏ vẻ muốn uống.
Đường Vãn Nguyên nghe thấy thế, sắc mặt lập tức ngẩn ngơ, bỗng nhiên trừng mắt nhìn về phía Trì Tảo Tảo, hỏi: “Chị hối hận cái gì?”
Vẻ mặt Trì Tảo Tảo vân đạm phong khinh nói: “Chị cũng biết, nhà tôi rất nghiêm khắc, Diệp Khuyết không muốn tôi uống rượu, lúc tôi đi tìm chị, cũng nhận được sự đồng ý của anh ấy, nếu như lúc tôi về anh ấy lại thấy tôi uống rượu, vạn nhất nếu như tôi không giữ mồm giữ miệng, đem chuyện này nói ra, tôi sợ chị sẽ gặp tai họa thôi.”
Nói như vậy, cho dù Đường Vãn Nguyên có mười cái lá gan cũng không dám ép cô uống rượu, càng không dám bỏ thuốc trong rượu nữa.
“…”
Bỗng nhiên, Đường Vãn Nguyên ngây ngẩn cả người.
Không phải cô ta chưa lĩnh giáo sự vô tình của Diệp Khuyết, nhưng mà không phải cô ta đã dặn dò Trì Tảo Tảo không được nói chuyện cô ta hẹn gặp cho Diệp Khuyết biết rồi sao?
Con tiện nhân đáng chết.
Trong lòng Đường Vãn Nguyên phẫn nộ, nhưng đối mặt với Trì Tảo Tảo cô ta lại bó tay, không có biện pháp.
Những người bên cạnh nghe được Trì Tảo Tảo trái một câu Diệp Khuyết, phải một câu Diệp Khuyết, bọn họ đều là sinh viên cũng thường xuyên chú ý đến tin tức bát quái, cũng thường xuyên xem tin tức bát quái.
Cho nên, cái tên Diệp Khuyết, không ai không biết.
Lúc này, có người liền hỏi: “Vãn Nguyên, Diệp Khuyết trong miệng em ấy không phải là tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Vũ chứ?”
“Đúng vậy, Vãn Nguyên, chúng mình nghe nói tổng giám đốc Diệp hình như có một người em gái, lần trước em gái muốn nhảy lầu, tổng giám đốc Diệp cũng xuất hiện.”
“Vãn Nguyên, em ấy không phải chính là em gái của tổng giám đốc Diệp chứ?”
“Không đúng, em ấy họ Trì. Tổng giám đốc Diệp họ Diệp, sao có thể là em gái của tổng giám đốc Diệp.”
Đường Vãn Nguyên nghe được những lời bàn tán của bạn học càng cảm thấy chuyện hãm hại Trì Tảo Tảo là chuyện không có khả năng.
Trì Tảo Tảo cười, cả người cảm thấy thoải mái.
“Xin lỗi mọi người, tôi không phải em gái của tổng giám đốc Diệp, tôi là vợ của anh ấy, chúng tôi là vợ chồng danh chính ngôn thuận, OK?”
“A?”
Nghe thấy những lời Trì Tảo Tảo nói, mọi người đều sợ ngây người.
Có người nhìn Đường Vãn Nguyên với ánh mắt phẫn nộ: “Vãn Nguyên cậu điên rồi? Gọi chúng tôi ra để chơi vợ tổng giám đốc Diệp, cậu không muốn sống nhưng chúng tôi còn chưa muốn chết!”
“Đúng vậy, sao cậu không nói cho chúng tôi biết đó là vợ của tổng giám đốc Diệp.”
“Vãn Nguyên, mệt cho tôi còn coi cậu là bạn tốt, vậy mà cậu muốn đẩy tôi vào chỗ chết.”
Nghe đồn, tổng giám đốc tập đoàn Thiên Vũ lãnh khốc vô tình, thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn, ngoan tuyệt, chọc đến người của anh ta, chết như nào cũng không biết.
Bọn họ chỉ là sinh viên sao dám đi trêu chọc nhân vật lớn chứ.
Lúc này, Đường Vãn Nguyên giống như bị kinh thư quấn thân, bên tai đều là những lời chỉ trích của bạn tốt.
Cô ta nhìn Trì Tảo Tảo, há mồm muốn giải thích, nhưng mà hết đường chối cãi, các bạn học đã bán đứng cô ta.
Thậm chí, một đám người đều đi hết.
Cũng đúng, nếu nhự vợ của tổng giám đốc Diệp ở quán bar xảy ra chuyện gì, sao bọn họ có thể chịu trách nhiệm.
Nhìn những người đó đều đi hết, trong phòng chỉ còn có cô và Đường Vãn Nguyên, cuối cùng trong lòng Trì Tảo Tảo cũng thở dài nhẹ nhõm.
Quả nhiên, cô đoán không sai. Đường Vãn Nguyên gọi cô đến đây là không có ý tốt.
Nếu như không phải cô nhanh trí lấy Diệp Khuyết ra làm tấm bia, chỉ sợ không biết cô đã thành dạng gì.
Không nghĩ tới, Đường Vãn Nguyên có thể không bận tâm đến tình cảm hai người bọn họ, cứ thế muốn tìm người hãm hại cô.
Đường Vãn Nguyên đã khiến cho trái tim Trì Tảo Tảo băng giá.