Trì Tảo Tảo cùng với ba cô bạn cùng phòng xếp hàng lấy cơm, bỗng nhiên nghe người bên cạnh nói.
“Này, các cậu xem, kia là nam thần của trường chúng ta, Kim Thừa Trị.”
“Vậy sao, thật đẹp trai ah.”
“Uh, nhưng nghe nói, anh ấy rất khó ở chung, không có bạn bè gì, cũng không có bạn gái.”
“Không phải chứ? Người đẹp trai như vậy, mà không có con gái theo sao?”
“Ha hả, không phải là không có, nhưng anh ấy thấy chướng mắt nha, nghe nói anh ấy là gay.”
Nghe được cái từ này, Trì Tảo Tảo đưa mắt nhìn xung quanh, quả nhiên, thấy nhân vật các bạn học đang bàn luận kia.
Anh ta ngồi một mình, gần cửa sổ, ánh hoàng hôn xuyên qua cửa kính chiếu lên người, nhìn như được phủ một tầng ánh sáng vàng, nhìn anh ta giống như hoàng tử Hy Lạp bước ra từ trong truyện cổ tích.
Đẹp, thật sự rất đẹp, làm người khác không rời được mắt.
Anh ta lẳng lặng ăn cơm, không để ý đến xung quanh, lạnh như băng.
Mẹ ơi, quả thực là phiên bản của Diệp Khuyết.
Trì Tảo Tảo nhìn đến mê mẩn, tuy rằng khí chất giống Diệp Khuyết, nhưng Trì Tảo Tảo không thể không thừa nhận, vị học trưởng này còn yêu mị hơn so với Diệp Khuyết.
Ôn Nghi quay đầu lại, nói nhỏ với Trì Tảo Tảo “Cậu xem, anh ấy rất đẹp trai có đúng không? So với anh họ cậu còn đẹp trai hơn, đáng tiếc, chưa ai theo đuổi được, năm nay là năm ba rồi, mà nghe nói vẫn một mình.”
“……”
Trì Tảo Tảo vẫn đang còn nhìn chằm chằm vào vị học trưởng kia.
Miệng, không tự chủ được hỏi “Anh ta tên là gì?”
“Kim Thừa Trị.”
“Kim Thừa Trị?” Trì Tảo Tảo nhíu mày, nhỏ giọng nói thầm “Nếu tớ không có người yêu, tớ nhất định sẽ theo đuổi anh ta, theo đuổi tới cùng.”
Đáng tiếc, cô đã có Diệp Khuyết, cô là người chung tình, đã yêu ai thì sẽ yêu người đó cả đời, bằng không, cô nhất định sẽ dũng cảm tiến tới hạ gục vị học trưởng kia.
Mộ Hương Ninh nghe Trì Tảo Tảo nói thầm, lạnh lùng hừ một tiếng khinh thường “Cậu quên đi, chúng ta là sinh viên năm nhất nên chưa biết, chứ mấy chị khóa trên nói, anh ta thấy con gái, đều coi như không thấy, cho nên Trì Tảo Tảo, cậu đừng mơ nữa.”
Trì Tảo Tảo hậm hực nói “Tại tớ có người yêu rồi, chứ nếu không có, tớ nhất định sẽ theo đuổi nha.”
“Ha ha, người yêu cậu có đẹp trai như anh ấy không?”
“Có.”
Hai bạn học thè lưỡi, khinh thường “Cậu cứ nổ đi, tớ cảm thấy, không ai bằng Kim Thừa Trị đâu.”
“Uh, tớ cũng cảm thấy vậy.”
Trì Tảo Tảo không bình tĩnh “Người yêu tớ còn đẹp trai hơn anh ta, mấy ngày nữa anh ấy sẽ đến trường chúng ta làm giảng viên, đến lúc đó các cậu tự xem thì biết.”
Mộ Hương Ninh và Ôn Nghi đều khinh thường Trì Tảo Tảo, còn xúi giục Trì Tảo Tảo “Khoan nói đến người yêu cậu, nếu cậu tự tin như vậy, thì theo đuổi Kim Thừa Trị đi, nếu cậu cua đổ được Kim Thừa Trị, thì bốn năm đại học, Ôn Nghi tớ sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu.”
“……” Trì Tảo Tảo do dự.
Mộ Hương Ninh nói tiếp “Đúng vậy, Trì Tảo Tảo, chỉ cần cậu có thể khiến Kim Thừa Trị nhìn cậu, nói với cậu hai câu, về sau trong phòng ký túc xá, cậu chính là nữ vương, chúng tớ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, thế nào hả?”
Mấy người bạn cùng phòng muốn nhìn Trì Tảo Tảo di tình biệt luyến, nên thay nhau đưa ra phần thưởng. Diệp Khuyết mà biết vậy đã chẳng để Trì Tảo Tảo vào kí túc xá ở.