Như thể không hài lòng với tiếng ồn, Lâm Thần trong vòng tay Vân Khởi khó chịu tiến sâu hơn vào vòng tay của cô. Vân Khởi rút bàn tay đang nắm lấy cánh tay của omega ra, một tay vòng qua eo của omega, còn tay kia thì ôm lấy mặt nàng, ngăn cách tiếng ồn của mọi người cùng ánh nắng giữa trưa.
Dù đêm trước gặp ác mộng, Vân Khởi lại không buồn ngủ nhiều. Cô nghe tiếng thở nhẹ nhàng của Omega trong vòng tay dường như nhuốm mùi hoa bách hợp, lại nhìn Lâm Hề ôm bé thỏ trắng ngày hôm qua bắt được khoe với bạn bè, Vân Khởi cảm thấy bình yên.
Xung quanh Vân Khởi chỉ có gia đình Hoàng Càng, các phụ huynh khác không quen nên cũng không có đến nói chuyện cùng nhau.
"Năm tháng tĩnh hảo, hiện thế an ổn*." Không biết tại sao những lời này lại đột nhiên hiện lên trong đầu Vân Khởi.
*chú: 歲月靜好,現世安穩 Năm tháng tĩnh hảo, hiện thế an ổn. Thời gian trôi qua êm đềm, cuộc sống hiện tại yên bình. Có nguồn gốc từ một bức thư mà nhà văn 胡蘭成 (Hồ Lan Thành) viết cho 張愛玲 (Trương Ái Linh). Thể hiện niềm mong ước về một cuộc sống không gian tranh, không mưu cầu danh lợi, mà chỉ mong muốn một cuộc đời bình yên và hạnh phúc.
Lâm Hề rất hoạt bát khi đi du lịch, so với sinh nhật lần trước còn muốn hiếu động hơn. Cô bé ôm con thỏ trắng cùng Hoàng Tư Đình khoe với bạn bè. Bé thỏ con vừa mới sinh ra không bao lâu cho nên không sợ người, hoặc là có thể nói nó còn xem con người là đồng loại, kiêu ngạo mà khoe bộ lông xù cho những người đang đứng xem triển lãm.
Bọn trẻ làm thành vòng tròn, Lâm Hề và Hoàng Tư Đình đặt bé thỏ xuống đất cho chúng thi chạy. Trong tiếng hoan hô, Vân Khởi thấy bé thỏ nhà mình chạy thắng, cô hài lòng mà cười cười, quyết định sau khi về sẽ kêu quản gia thưởng cho quán quân thỏ con nhiều thêm mấy củ cà rốt.
Khát vọng chiến thắng của Alpha luôn xuất hiện một cách không thể hiểu nổi, ví dụ như Vân Khởi vừa mới âm thầm cổ vũ cho bé thỏ nhà mình, hay ví dụ như người lớn chơi trò ‘lấy lông cừu*" là Hoàng Càng.
*chú: 薅羊毛 lấy lông cừu, thuật ngữ mạng của bên Trung, chỉ hành động tận dụng các chương trình khuyến mãi để thu lợi nhuận. Ở đây là Vân Khởi lợi dụng bả để nhận được khuyến mãi cặn bã giá trị (chương trước có nhắc tới)
大戶 cũng là thuật ngữ mạng, người chơi lớn hoặc người tham gia nhiều vào hoạt động trên.
Khi Vân Khởi nhìn Lâm Hề và bé thỏ, Ngô Viên Viên và Hoàng Càng cũng quan sát cô, chỉ là hai người họ chú ý đến những điểm khác nhau.
"Em còn chưa ngủ hả?" Hoàng Càng hỏi Beta bên cạnh đang cố ăn cơm.
"???" Ngô Viên Viên dừng tay, nhìn chằm chằm bạn lữ của mình.
Có lẽ do thể chất, Beta thường ăn nhiều hơn Omega, Ngô Viên Viên là một ví dụ điển hình, còn có phần xuất sắc hơn Beta khác. Mẹ cô thường nói không cần xem tin tức tố, chỉ cần nhìn lượng thức ăn cũng biết cô không phải Omega. Ban đầu, sau khi nghe xong Ngô Viên Viên còn cảm thấy không sao cả, nhưng sau khi kết hôn với Hoàng Càng, cô nghĩ rằng thái độ lạnh nhạt của Hoàng Càng là do thích Omega.
Đa số Alpha thích Omega hơn Beta, cho nên Ngô Viên Viên sống rất thận trọng vào thời điểm đó, hy vọng rằng tuy mình không phải Omega nhưng có thể cư xử giống Omega một chút, vì vậy nàng cố tình giảm lượng thức ăn của mình, thậm chí còn đợi Hoàng Càng không ở nhà lén ăn cái gì đó rồi tiêu hủy mọi dấu vết.
Chẳng phải những lời này của Alpha có nghĩa là Alpha ghét bỏ việc mình ăn uống nhiều mất mặt sao? Hiện tại, trong doanh trại, chỉ có mình cô còn ăn, ngay cả Alpha ăn nhiều nhất cũng đã dừng.
"Nếu chị có ý kiến gì với em, cứ nói thẳng." Ngô Viên Viên nói xong liền tiếp tục ăn, chỉ là động tác càng mạnh mẽ hơn.
Hoàng Càng không hiểu sao câu nói của mình lại chọc giận Ngô Viên Viên. Cô chỉ thấy Vân Khởi ôm Lâm Thần ngủ và cảm thấy không phục, muốn hỏi Ngô Viên Viên có cần cô ôm ngủ không.
Hoàng Càng cảm thấy có chút ủy khuất, không đúng, hẳn là vô cùng ủy khuất. Cô nhích lại gần Ngô Viên Viên, tính cùng Beta nhà mình đụng đụng, làm nàng không cần giận dỗi nữa, trước kia mỗi lần nàng giận thì đều dỗ dành giống như vậy.
Cô còn ân cần nướng thịt cho Ngô Viên Viên, sau đó đưa cho nàng.
Ngô Viên Viên cũng biết vừa rồi chỉ là hiểu lầm.
"Sao ngươi không học theo Alpha nhà người khác," cô nói, còn có ý nhìn nhìn về phía Vân Khởi.
Sau khi nghe Hoàng Càng kể lại những lời Vân Khởi nói, Ngô Viên Viên liền thường thường quan sát Vân Khởi. Sau đó, phát hiện Vân Khởi cùng Alpha nhà mình không cùng loại.
Vân Khởi hầu như không giao tiếp với những phụ huynh khác, ánh mắt của cô nhìn người khác luôn mang theo xa cách, như thể có một hàng rào vô hình ngăn cách nàng với mọi người. Chỉ khi Lâm Thần đến gần, vẻ lạnh lùng bên ngoài của cô mới tan biến, trở nên kiêu ngạo. Rõ ràng miệng thì nói "ngươi thật phiền", nhưng hành động tương tác lại quấn quýt không rời. Nếu có đuôi, phỏng chừng là tay thì vẽ chéo cấm tiếp cận, nhưng đuôi lại quấn lấy đối phương sợ rằng cô ấy thực sự sẽ rời đi. Suốt chặng đường, ánh mắt của Vân Khởi luôn dõi theo Lâm Thần và Lâm Hề, hiện tại cũng y như vậy. Lâm Thần ngủ, cô lại nhìn chằm chằm vào Lâm Hề, ánh mắt di chuyển theo từng bước chân của Lâm Hề.
Còn Alpha nhà mình đúng thật là một cái đầu gỗ ngốc trong ngoài y như nhau!!!
Đến nỗi lúc trước Vân Khởi nói những lời đó, Ngô Viên Viên cảm thấy có thể là Vân Khởi đã nhìn thấu tính cách của Hoàng Càng, cố tình nói những lời khiến Hoàng Càng chán ghét cô, để có thể yên ổn một mình.
Hoàng Càng cảm thấy mình càng rất ủy khuất, cô rõ ràng là cố gắng học theo người ta mà, nhưng vì cái gì kết quả lại khác xa như vậy.
Hoàng Càng có chút oán giận mà nhìn nhìn Vân Khởi.
【 Gây oán giận cho người khác, cặn bã giá trị +20. 】
"???" Ta có làm gì đâu?
Ngồi yên trong nhà mà cặn bã giá trị lại từ trên trời rơi xuống. Niềm hạnh phúc này đến có phần nhanh chóng, Vân Khởi cảm thấy bối rối.
"Ai vậy?" cô hỏi hệ thống.
【 Chính là vị mà ngươi vẫn luôn "lấy lông cừu". 】 Hệ thống cũng cảm thấy có chút không hiểu được.
"Chúng ta có thể bắt cóc cô ấy trước khi về không?" Vân Khởi nghẹn ngào hỏi hệ thống, cô cảm thấy như mình được gặp thiên sứ, loại cảm giác không cần động tay mà vẫn có được cặn bã giá trị thật quá tuyệt vời, cô khả năng sẽ bị nuôi thành sâu gạo mất.
【 Ta ủng hộ hai tay hai chân 】
- --------------
Thời gian nghỉ trưa trôi qua nhanh chóng, Vân Khởi đẩy đẩy Lâm Thần trong lòng mình. Sau khi nhìn thấy Lâm Thần mở to mắt, cô liền buông lỏng hai tay.
Sự ấm áp chợt rời đi, Omega bị lạnh co rúm người lại một chút, cũng dần dần tỉnh dậy từ trạng thái mơ màng.
"Tỉnh rồi sao? Ta đoán ngươi không phải muốn ta ôm ngươi đi." Alpha có chút có chút ghét bỏ mà nhìn lướt qua bạn lữ của mình, cảm thấy người trước mắt có chút cậy sủng mà kiêu, có chút vọng tưởng những thứ không nên.
Dù đã ngủ trưa nhưng Lâm Thần vẫn cảm thấy mình ngủ không đủ giấc, cơ thể không có sức lực, không muốn đùa ngạnh với Alpha.
Lúc này Lâm Thần tỏa ra một cổ cảm giác lười biếng, như một con mèo Ba Tư kiêu quý.
Lâm Hề cũng chạy trở về, dựa vào người mẹ.
Rừng Roth ở trạng thái nửa mở, mọi người chủ yếu vào hỗ trợ đào tạo và thu thập đá vân mẫu cùng một số thực vật và động vật quý hiếm. Có chuyên gia quan sát các sinh vật này, thỉnh thoảng cho phép trường học hoặc viện nghiên cứu đến tham quan học tập, nhưng không phá hủy sinh thái vốn có của nơi này.
Giáo sư dùng loa yêu cầu các gia trưởng dọn dẹp rác thải của mình, vì những sản phẩm của con người có thể gây ô nhiễm và phá hủy hệ sinh thái nơi đây.
Lâm Thần vừa nấu cơm trưa xong, các dụng cụ vẫn chưa được thu dọn, còn có một ít rác thải linh tinh.
Trong khi các Omega và Beta khác đã bắt đầu dọn dẹp, chỉ có một số ít Alpha giúp đỡ bạn lữ của mình, còn lại đều ngồi nhìn. Lâm Thần cũng không tham gia, chỉ nhìn Vân Khởi mà không nói gì.
"Ngươi không phải là muốn ta dọn dẹp đó hả?" Đại công có chút không thể tin được mà chỉ chỉ vào mình, cô không muốn bị mọi người trong doanh địa nhìn chằm chằm như xem khỉ, bởi vậy đề thấp âm thanh.
Omega không trả lời, tiếp tục dùng cặp mắt đó nhìn chằm chằm Alpha.
Nhắc mới nhớ, sắc mặt Lâm Thần quả thực đã tái nhợt hơn so với lúc mới đến, mặc dù luôn trầm lặng nhưng đôi mắt của cô ấy quả thực rất sống động, ngập nước. Từ sau khi nghỉ trưa, nàng trông có vẻ yếu ớt, không có sức lực như búp bê Tây Dương, không có sức sống. Vân Khởi tự hỏi liệu khí hậu ở đây có ảnh hưởng gì đến Omega hay không.
"Tiểu tra ngươi xem, các gia đình khác đều là Omega hoặc Beta dọn dẹp, chỉ có Lâm Thần là không muốn động, lười biếng và kiêu ngạo. Nếu ta dọn dẹp, nàng ngồi nhìn, chắc chắn sẽ tạo ra hình ảnh không tốt về nàng trong mắt người khác."
Sau đó Vân Khởi bắt đầu dọn dẹp rác thải của mình, hơn nữa còn đóng gói và sắp xếp một số dụng cụ nấu ăn.
Lâm Thần ngồi lười biếng một bên, thu hút ánh mắt của những người khác trong doanh địa. Một số Omega tỏ ra bất mãn, cảm thấy việc Alpha dọn dẹp là biểu hiện của sự vô dụng, huống chi Lâm Thần cũng không hòa hợp với họ, càng làm cho họ chán ghét.
"Thật là một cặp đôi kỳ lạ." Đây là điều mà hầu hết bọn họ nghĩ.
Trợ thủ Hoàng Càng sau khi thấy cũng muốn để vợ mình trở về nghỉ ngơi, tự mình dọn dẹp là được rồi, nhưng lại bị Wu Yuanyuan từ chối
Alpha ở nhà cũng giúp dọn dẹp, Ngô Viên Viên chỉ mất mười phút, trong khi Hoàng Càng phải mất nửa giờ. Nếu giao cho cô, không biết đến khi nào mới xong.
- --------------
Hoạt động tiếp theo của trường không phải tham quan mà là thực hành.
Nhóm tiểu Alpha sẽ được dẫn đi xem các loài động vật nhỏ có tính công kích, còn nhóm tiểu Omega và tiểu Beta sẽ học cách thu thập và chế dược sơ cấp.
Trong quá trình phát triển của nhân loại, Alpha từng có sức mạnh vượt trội, giống như siêu nhân trong phim. Nhưng qua nhiều thế hệ, sức mạnh đó dần suy giảm, trở về trạng thái ban đầu của con người.
Tương tự, các loài thú biến dị mạnh mẽ trong lịch sử cũng dần biến mất, trở lại trạng thái động vật.
Nhóm tiểu Alpha lần này sẽ được dẫn đi chiến đấu với các loài động vật hoang dã nhỏ, lần đầu tiên tiếp cận với động vật có lực công kích. Sẽ có giáo viên và gia trưởng đi cùng, dạy các kỹ năng vật lộn và cách sử dụng sức mạnh của mình, đây là trải nghiệm mà mỗi Alpha nhỏ đều phải trải qua.
Omega và Beta thì khác, họ sẽ học cách phân biệt và thu thập các loài thực vật hiếm, có giáo viên chuyên nghiệp hướng dẫn cách chế tạo thuốc sơ cấp và truyền đạt kiến thức cơ bản.
Bất kể nó được học bởi bé Alpha, bé Omega hay bé Beta, các bé có thể không có cơ hội sử dụng nó trong cuộc sống thành thị sau này, nhưng chúng không phải là vô ích, mà là để rèn luyện tiềm năng của họ.
Một số giáo sư đã được ghi vào sách đã dự đoán rằng phân hóa ABO có thể sẽ biến mất trong tương lai, mọi người sẽ trở lại giai đoạn ban đầu. Cho nên để ngăn chặn hoặc làm chậm quá trình này, trẻ em sẽ được trường học dẫn đi kích phát bản năng cơ thể và làm quen với cấu tạo của mình từ khi còn nhỏ.