Cốt truyện trong đầu Vân Khởi giống như phong cảnh ngoài cửa sổ xe, từng cảnh, từng cảnh hiện ra trước mắt.
Trong nguyên tác, sau khi "Vân Khởi" chết, Từ Kế Lâm liền mai danh ẩn tích. Lâm Thần cũng muốn nhổ cỏ tận gốc nhưng trước sau không tìm thấy tung tích của Từ Kế Lâm. Cuối cùng, trong tiệc mừng sau khi lật đổ đế quốc thành công, Từ Kế Lâm, giả làm Beta sau khi cắt bỏ tuyến thể, đã hạ thuốc làm loạn tin tức tố trong rượu, lại ngoài ý muốn thúc đẩy tình cảm của hai nhân vật chính, khiến sợi dây mơ hồ giữa họ bị đâm thủng...
"Từ từ, tại sao ta lại muốn nhớ lại cái hồi ức này?" Vân Khởi cảm thấy khó hiểu, trên đầu hiện lên vệt đen. Thân là người vợ Alpha chính quy của Lâm Thần, lại đi nghĩ đến cảnh người vợ Omega chính quy của mình cùng với một Alpha khác làm chuyện "tình cảm" khiến cô cảm thấy quái quái.
Trở lại vấn đề chính, thế giới này là một thế giới bất bình đẳng. Hầu hết Omega sau khi tốt nghiệp đều trực tiếp kết hôn, sau đó dành thời gian cho gia đình và bạn bè. Chỉ có số ít ra ngoài làm việc, thường là vì Alpha của họ không thể gánh vác chi tiêu gia đình một mình.
Chính vì lý do này, xã hội này coi việc Omega ra ngoài làm việc như một biểu tượng cho việc bạn đời của họ không có thực lực. Lâm Thần từng là nghiên cứu viên ở quân bộ, nhưng sau khi kết hôn với "Vân Khởi", cô đã từ chức ở viện nghiên cứu.
Đèn rực rỡ mới lên, vạn vật thái bình.
Cách đó không xa, đèn neon nở rộ, tạo nên vẻ đẹp ban đêm của đế đô.
Lúc này, tại khách sạn tư nhân, dường như có một bức tường trong suốt ngăn cách. Bên ngoài là ồn ào náo động, phồn hoa, ngợp trong vàng son, bên trong lại tràn đầy trang nghiêm, giương cung bạt kiếm.
Vệ binh trang bị hoàn hảo tạo thành một vòng tròn bao quanh khách sạn, biểu cảm nghiêm túc quét nhìn các phóng viên muốn vào phỏng vấn.
Alpha dẫn đầu nhìn thấy chiếc xe quân sự màu đen quen thuộc, biết rằng đại công đã đến.
"Báo cáo đại công, không có bất cứ ai ra vào."
Công tước ngạo mạn hơi hơi gật đầu, giơ cằm lên. Đội trưởng vệ đội hiểu ý kéo cửa xe ra, đặt một tấm đệm dưới chân Vân Khởi. Vị đại công ưa sạch sẽ này mới hài lòng bước xuống xe.
Khi vào trong khách sạn, đôi mắt Vân Khởi không tự chủ được tìm kiếm tiểu Omega nhà mình. Cuối cùng, cô thấy tiểu Omega ở một góc, đầu cúi xuống, không rõ biểu cảm.
Lâm Thần mặc y phục có chút đơn bạc. Dù hiện tại đã là đầu mùa xuân, khách sạn cũng có máy sưởi, nhưng Vân Khởi vẫn có chút khó chịu vì tiểu Omega nhà mình quá sơ sài, qua loa, không biết tự chăm sóc cho bản thân.
"Đại công các hạ, ta vừa bàn xong hợp đồng với đối tác rồi trở lại phòng, phát hiện Omega của ngài tản ra tin tức tố nằm trên giường của ta." Nữ tử nôn nóng nhìn thấy Vân Khởi bước vào, liền vội vội vàng vàng nói cho nàng biết.
Alpha trẻ tuổi hoảng loạn đầy mặt, trong mắt thấm buồn rầu hối hận, nhìn ra được là không biết vì sao lại xảy ra chuyện này.
Vân Khởi nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt, suy tư một lúc, mới nhận ra người này.
Phương Tình, nhị nữ nhi của Phương gia, vừa tốt nghiệp đại học năm ngoái. Sau khi tiếp quản công ty, nghe nói cô quản lý rất tốt, khiến Phương gia cáo già kia mỗi ngày đều khoe khoang về cô.
Nguyên chủ quen biết nữ tử trước mặt trong một lần tụ hội cùng bạn bè. Cô ấy đã giúp nguyên chủ thắng một trò chơi nhỏ, sau khi nguyên chủ uống say, cô cao hứng nói từ nay về sau các nàng chính là bạn bè.
Về dung mạo và khí chất, nữ tử trước mặt có thể nói là xuất sắc, nhưng vẫn không thể so với thân xác hiện tại của Vân Khởi, cô thầm nghĩ.
Vân Khởi có chút bối rối, nếu như vậy chẳng lẽ Lâm Thần bị người hãm hại, đưa đến phòng của Phương Tình sao?
"Hắc!" Một cái ôm mạnh mẽ hướng về Vân Khởi.
Vân Khởi theo bản năng né tránh, là biểu tỷ Omega của cô, Vân Tiêu Nguyệt. Người vừa gọi thông tin cũng chính là nữ tử trước mặt.
Mái tóc dài cuộn sóng màu vàng kim rực rỡ khoác trên vai, từng đợt từng đợt đều lộ ra vẻ gợi cảm. Đôi mắt xanh biếc vô cùng quyến rũ.
"Ngươi tại sao lại né tránh?" Mỹ nhân môi đỏ nhẹ nhàng hỏi, làm mê mẩn ánh mắt của một đám Alpha ở đây.
"Ta không phải sợ bị nhóm người theo đuổi của biểu tỷ vây đánh sao," Vân Khởi cười xin khoan dung, khuôn mặt lạnh lùng của đại công lúc này cũng chỉ có thể làm thấp mình trước biểu tỷ từ thời tiểu học.
Trong trí nhớ, nguyên chủ cực kỳ sủng ái biểu tỷ này, dù nữ tử trước mặt không phù hợp với thẩm mỹ của Vân Khởi.
【Tích tích tích, làm trò trước mặt Lâm Thần với một Omega khác, cặn bã giá trị +5】
Chuyện vui ngoài ý muốn!
"Ngươi thật biết nói ngọt." Vân Tiêu Nguyệt che miệng cười, sau đó tức giận nói, "Nếu không phải hôm nay ta vừa lúc tới khách sạn tư nhân cùng bạn ăn cơm, ngươi có thể còn bị cắm sừng dài dài"
"?"
"Cái người Omega họ Lâm nào đó, ta nhìn thấy nàng tự mình đi vào phòng, vốn nghĩ rằng muội muội thẳng A của ta cuối cùng đã thông suốt, biết mang Omega của mình đến dùng bữa tối dưới ánh nến. Ai ngờ khi vào phòng lại là người của Phương gia nên ta liền gọi điện thoại cho ngươi."
Vân Tiêu Nguyệt thấy Lâm Thần tự mình đi vào phòng của một Alpha khác, liền cho rằng muội muội của mình bị lừa.
Kiêu căng đại công nâng cằm lên, nhìn về phía Phương Tình, híp mắt, "Một Alpha thuộc tiểu gia tộc, thân thế bình thường, dung mạo bình thường, cả người cũng bình thường, còn không đến mức làm thê tử của ta phản bội ta."
Alpha bị nói đến vẽ mặt liền nhanh chóng tái nhợt.
Vân Khởi có chút chột dạ, Phương gia cũng là một trong tứ đại gia tộc của đế đô, Phương Tình bản thân là thiên chi kiêu tử, nhưng so với công tước gia "Vân Khởi", vẫn còn chưa đủ tầm.
【 Tự cho là đúng, kiêu căng tự đại, cặn bã giá trị +3, đồng thời mở ra chức năng trừ điểm* 】
(*trừ điểm ý là có làm gì sai thì sẽ trừ điểm chứ không phải chết liền tại chỗ như trước)
"Tiểu Tra, mama yêu ngươi" Vân Khởi trong lòng điên cuồng thổ lộ với hệ thống, cô phát hiện hôm nay hệ thống phá lệ hào phóng, khác hẳn với hệ thống keo kiệt ngày hôm qua.
【 Cặn bã giá trị sẽ tăng dần theo thời gian. 】 Nghe được suy nghĩ của Vân Khởi, hệ thống không nhịn được giải thích.
"Úc --" Tuy rằng trong lòng thập phần vui vẻ, nhưng bên ngoài vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng.
"Chính là nàng, một Omega đã kết hôn, tự mình tiến vào phòng của một người lạ, nghĩ thế nào cũng thấy kỳ quái." Vân Tiêu Nguyệt vẫn cảm thấy Lâm Thần có động cơ không tốt, "Nói không chừng là nàng tự tiêm thuốc vào mình, làm cho mình vào kỳ động dục trước."
Dù muội muội của mình rất tốt, nhưng sự chán ghét Lâm Thần là điều mà khắp đế đô ai ai cũng biết. Mà Phương Tình là người nổi bật trong số những người cùng lứa của cô. Có lẽ Omega này biết lịch trình của Phương Tình hôm nay, nên tự tiến cử?
Đại công dùng vẻ mặt không biểu tình chậm rãi tiến đến chỗ Lâm Thần đang cúi đầu, dừng lại cách một thước.
"Thê tử mất mặt xấu hổ của ta hẳn là nên cùng ta trở về giải thích một chút nhỉ?" Giọng nói đầy ác ý.
Dù muốn trừng phạt Lâm Thần, cũng không thể làm điều đó trước mặt nhiều người ở khách sạn, như vậy quá mất mặt Vân Khởi. Không chỉ Vân Tiêu Nguyệt nghĩ vậy, mà những người khác ở khách sạn cũng đồng tình.
Vân Khởi gọi đội trưởng đội bảo vệ tới, ra lệnh xử lý tiếp theo, nói rõ nàng không muốn sau này nghe được bất cứ ai ở bất cứ đâu bàn tán về chuyện này, kể cả là tiếng gió. Nói xong liền mang Lâm Thần trở về.
Vừa về đến đại công phủ.
"Quỳ xuống!" Đôi mắt Alpha hiện lên sự âm u vừa che giấu. Tiểu Omega ngoan ngoãn quỳ trước mặt đại công.
"Ta đoán, ta có thể được nghe một lý do từ thê tử của ta, để không phải dùng đến chiếc roi yêu thích của nàng." Công tước trẻ tuổi lười biếng ngồi trên sofa, không có thiện ý mà cười.
"Bằng hữu của em, từng là bạn ở viện nghiên cứu, hẹn em gặp mặt." Âm thanh tinh tế của cô gái trước mặt từ từ truyền đến.
"Sau đó tin tức tố mất kiểm soát?" Alpha cười nhạo.
Mỗi khi Vân Khởi nói một câu, hệ thống lại thông báo cặn bã giá trị tăng lên.
Nghe trong đầu không ngừng "Cặn bã giá trị +3", "Cặn bã giá trị +3". Vân Khởi cảm thấy mình sắp không giữ được vẻ mặt lạnh lùng, biết Lâm Thần cúi đầu không nhìn thấy, vì thế cô cúi đầu nới lỏng da mặt căng thẳng.
Hồi lâu, Vân Khởi phát hiện tiểu Omega vẫn không có trả lời, nàng ngẩng đầu nhìn nhìn.
Alpha dường như không hài lòng với sự phân tâm của tiểu Omega, duỗi tay nắm cằm Lâm Thần, cưỡng ép nàng ngẩng đầu lên.
Lâm Thần cố gắng kiềm chế toàn thân run rẩy, cắn chặt đôi môi trắng bệch, mồ hôi từng giọt từng giọt chảy xuống khuôn mặt.
Sau đó, tiểu Omega nhắm mắt lại, ngã về phía trước.
Vân Khởi nhanh chóng ôm lấy Lâm Thần, cô gái trong lòng ngực cau mày, trong miệng giống như đang lẩm bẩm điều gì đó. Vân Khởi thò lại gần nghe, chỉ có thể mơ hồ nghe được "Mẹ, mẹ..."
Vân Khởi hối hận, trong thế giới ABO, tuổi thọ trung bình là 400 năm. Đổi lại, cô gái trước mắt ở địa cầu chỉ vừa mới thành niên, hẳn là một tiểu công chúa được cha mẹ che chở, khi khó chịu cũng sẽ theo bản năng gọi "mẹ".
Cầm điện thoại lên, Vân Khởi gọi bác sĩ gia đình đến, nhanh chóng đến đây.
Trong thời gian chờ đợi, Vân Khởi ôm Lâm Thần, nhẹ nhàng lay động, từ trong trí nhớ xuất hiện một khúc nhạc không biết tên nhưng lại rất quen thuộc. Thỉnh thoảng, cô dùng mặt dán vào trán Lâm Thần, cảm nhận độ ấm trên mặt.
Không biết có phải do khúc nhạc hay không, người con gái trong lòng dần dần tỉnh lại, dù sắc mặt vẫn trắng bệch làm Vân Khởi sợ hãi.
【 Tích tích tích, phát hiện ký chủ trái pháp luật nhân thiết hành vi, cặn bã giá trị trừ 10】 Nhưng lúc này Vân Khởi không còn quan tâm nhiều như vậy, thật ra nàng có chút cảm tạ hệ thống hôm nay hào phóng, làm cặn bã giá trị đạt tới 20, mở ra chức năng khấu phân.
Không lâu sau, bác sĩ gia đình đến, nhìn thấy công tước các hạ ôm chặt người nọ
trong lòng, thầm nghĩ, quả nhiên tin vịt không thể tin. Nếu họ nhìn thấy thần thái nôn nóng của Alpha trước mặt, chắc chắn không dám nói đại công không yêu Lâm Thần.
Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói cho Vân Khởi biết, Lâm Thần mất bị cân bằng tin tức tố do quá căng thẳng. Nhưng, không có vấn đề gì nghiêm trọng, cơ thể nàng sẽ tự điều chỉnh. Có điểu quá trình điều chỉnh này sẽ rất đau đớn, nhưng tin tức tố của Alpha có thể giúp giảm bớt đau đớn này.
Vân Khởi kêu người hầu sắp xếp một phòng cho bác sĩ ở lại qua đêm, nàng vẫn có chút không yên tâm, để bác sĩ ở đây đề phòng khi có tình huống khẩn cấp xảy ra vào ban đêm.
Sau đó ôm Lâm Thần trở về phòng, tìm kiếm một chút ký ức, thử làm tin tức tố của mình bao bọc lấy Lâm Thần, cảm nhận được người trong lòng dần dần hồi phục, Vân Khởi rốt cuộc cũng yên tâm.
Vân Khởi hừ nhẹ, trấn an cô gái nhỏ trong lòng ngực.
Từ từ chậm rãi, Vân Khởi cũng mơ mơ màng màng ngủ mất, lại không quên tiếp tục dùng tin tức tố bao bọc lấy nàng.
Cô gái nhỏ hình như cũng cảm nhận được người đang ôm mình tràn đầy ôn nhu cùng sủng nịch, không được tự nhiên mà nghiên người nhích vào sâu trong cái ôm đó, từ từ chìm vào giấc ngủ.
- --------------
Tác giả có lời muốn nói: Khi viết về Lâm Thần cảm thấy khó chịu, tôi nghĩ đến cảm giác khi mình có kinh nguyệt. Khi tôi tỉnh, cô ấy sẽ dùng tay nhẹ nhàng xoa bụng tôi và khi tôi ngủ, cô ấy sẽ đặt túi nước nóng để tôi đắp lên bụng. Lúc đó, bạn bè tôi có uống thuốc giảm đau, nhưng cô ấy không muốn tôi uống vì cô ấy cảm thấy uống thuốc không tốt cho sức khỏe.
Sau đó, tôi đã đi uống thuốc Đông y trong một thời gian và cảm thấy tốt hơn nhiều.