Người đáng lẽ phải ở tiệc sinh nhật của hồng nhan tri kỷ, minh tinh Omega Cẩn Mạt, lại ôm Hề Nhi xuất hiện ở cửa, ôm đứa con gái mà cô cho là vết nhơ của cuộc đời mình?
Đúng vậy, từ đầu Lâm Thần đã biết Vân Khởi sẽ không đến.
Những Omega mê mẩn Vân Khởi trong đế quốc, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt để chế nhạo cô? Họ "vô tình" đi ngang qua Lâm Thần, bước chậm lại, hào hứng thảo luận về những người nổi tiếng đến dự tiệc sinh nhật của Cẩn Mạt, rồi lớn tiếng gọi tên Vân Khởi.
Những ánh mắt đầy ác ý đổ dồn về phía Lâm Thần, họ muốn thấy nàng thất hồn lạc phách.
Dựa vào hôn ước từ khi còn bé để gả cho đại công thì sao? Sinh con thì sao? Vẫn không chiếm được sự sủng ái của đại công. Có lẽ đây là suy nghĩ trong lòng họ.
Nhưng điều khiến họ thất vọng là "nhân vật chính" mà họ bàn tán vẫn giữ vẻ cứng nhắc điềm tĩnh như trước.
Điều này không khỏi khiến các tiểu thư muốn xem náo nhiệt có chút tức muốn hộc máu, "Có những người không được yêu thích là có lý do, không biết làm nũng, không biết ghen, chất phác lại khô khan, khó trách Alpha nhanh như vậy liền mất đi hứng thú."
Thật là một cảnh tượng kỳ lạ, phải không?
Rõ ràng là có vẻ ngoài tương tự, lại vì phân hóa khác nhau, một loại người có thể nắm giữ địa vị cao, quyền lực lớn cũng như từ các khía cạnh như tôn giáo, dư luận, tinh thần, vật chất, đạo đức. Sau đó họ bắt đầu tiến hành cái gọi là kiểm soát hợp pháp. Việc sử dụng các phương thức kiểm soát một loại người khác trở thành thói quen, cuối cùng nó lại phát triển thành tập tục.
Một loại người khác thì vui vẻ chịu đựng loại tư tưởng này, tiếp nhận địa vị phụ thuộc của mình, mọi chuyện đều xoay quanh Alpha.
Lâm Thần từ nhỏ đã nhận ra mình khác biệt với các Omega khác. Nàng không muốn trở thành một bông hoa yếu đuối, nàng cũng muốn được làm chủ, muốn kiểm soát người khác, muốn người mà nàng quan tâm phải xoay quanh mình, hỉ nộ ái ố đều vì mình.
Nàng không thích những thứ thuộc về mình bị dính hơi thở của người khác.
Nhưng mà nàng quá yếu ớt, chỉ có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, dùng vẻ ngoài chất phác để che giấu bản thân, như một con hổ con yên tĩnh, ẩn núp trong bóng đêm đợi cho móng vuốt và răng nanh mọc ra.
Lúc Vân Khởi bước vào, nàng đã tỉnh.
Lâm Thần tưởng Alpha hung bạo đó đến thực hiện hình phạt chưa hoàn thành, nhưng không nghĩ tới lại đến để bôi thuốc cho mình.
Thuốc mỡ trên lưng dần dần phát huy tác dụng, dù Lâm Thần còn muốn suy nghĩ thêm một lúc, nhưng cuối cùng không chống lại được tác dụng của thuốc, chậm rãi chìm vào giấc ngủ...
- --
Ngày hôm sau, sau khi xuyên đến thế giới này, Vân Khởi cuối cùng cũng cảm nhận được một chút quen thuộc giống ở thế giới cũ...... bị người lớn thúc giục chuyện cưới sinh.
Dù thế giới khác nhau, nhưng trưởng bối vẫn giống nhau.
Mới sáng sớm Vân Khởi đã bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Người gọi đến là bá mẫu của nguyên thân, vợ của đại công Vân Lan. Dù tính cách của nguyên thân đã trở nên tàn bạo kiêu căng, nhưng trong mắt bá mẫu, nguyên thân vẫn là đứa trẻ mất cha mẹ, thiếu thốn tình thương gia đình.
Bà nói cho Vân Khởi, một bói toán sư trứ danh của đế quốc đột nhiên phái người truyền đạt, nói buổi chiều sẽ đến bái phỏng, hơn nữa còn chỉ đích danh muốn gặp cô. Lúc nói xong, vị này còn mập mờ nói hy vọng Vân Khởi sẽ đi một mình.
Trước đây, Vân Khởi không tin vào những điều kỳ quái, thần bí, nhưng sau khi xuyên qua, đến chuyện kỳ quái như vậy cũng đã xảy ra cho nên cô bắt đầu có chút kính sợ đối với những tồn tại bí ẩn này.
Nhưng mà nếu bói toán sư muốn gặp cô, tại sao không trực tiếp đến đại công phủ?
"Tiểu Tra, ngươi nói thật có người có thể bói toán tương lai sao?" Vân Khởi từ trong trí nhớ tìm thấy thông tin về vị bói toán sư này. Bà ta xuất hiện đột ngột, không ai biết tên, từng tiên đoán vài lần tai nạn trọng đại của đế quốc, sau đó ẩn lui không thấy.
【Có...】 Hệ thống có chút chần chừ, 【Ta từng cùng một ký chủ đến thế giới ma pháp, trong đó có một Vu sư tiên đoán ra sự tồn tại của ta】
"!" Vân Khởi kinh ngạc, "Sau đó thì sao?"
Hệ thống rơi vào im lặng thật lâu, cũng không trả lời câu hỏi của Vân Khởi.
Cô cũng chưa từng có nhiều rối rắm như vậy, trước tiên đi đến phòng của Lâm Thần đã. Vào phòng, rèm cửa bị kéo kín, dù bên ngoài mặt trời đã lên cao nhưng trong phòng vẫn âm u. Omega nhỏ xinh vẫn còn cuộn tròn trong chăn, chỉ lộ ra đôi mắt nhắm chặt.
Vân Khởi đột nhiên nổi lên ý xấu, kéo kéo chiếc chăn xuống, Omega hình như cảm giác được, đem chăn kéo kéo lên lại.
Vân Khởi bị sự đáng yêu của nàng mê hoặc rồi, lại đem chăn kéo kéo xuống, Lâm Thần như cũ đưa tay kéo kéo chăn lên......
Giằng co vài lần, tiểu Omega như sắp thức dậy, nghẹn cười người nào đó mới dừng lại động tác.
Lâm Thần đang ngủ, không có tư thế phòng bị như khi tỉnh táo, cứ như vậy ngủ say trên giường, đáng yêu cực kỳ
【Keng keng keng! Hệ thống phát hiện hành vi của ký chủ vi phạm thiết lập của nguyên thân.】 Hệ thống vừa im lặng bỗng nhiên lên tiếng.
"Ta đây là cố ý quấy rầy giấc ngủ của Lâm Thần. Dù "Vân Khởi" vì có thể tiếp tục cùng bằng hữu đánh đố mà không trừng phạt Lâm Thần, nhưng cũng không thể để nàng thoải mái dưỡng sức. Thường xuyên làm một vài động tác khiến đối phương không thể yên giấc, đây không phải là hành vi xấu xa hả?" Vân Khởi đúng lý hợp tình nói, đồng thời nhắc hệ thống, "Tiểu Tra, vừa rồi ta hỏi ngươi một vấn đề ngươi cũng chưa có trả lời ta nha"
Hệ thống lại một lần lặn xuống nước.
Vân Khởi nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc dán trên má của Lâm Thần, đặt chúng gọn gàng lên gối. Sờ vào cảm giác mềm mại như tơ lụa.
Năm tháng yên bình, hiện tại an ổn.
Vân Khởi đột nhiên cứng lại, một mạt ửng đỏ bò lên trên gương mặt. Lâm Thần...... Lâm Thần vừa mới dùng mặt cọ cọ tay nàng!
Vân Khởi nhanh chóng rút tay về, dù trong phòng chỉ có hai người, nàng vẫn theo bản năng nhìn xung quanh trái phải, sau đó lặng chột dạ lặng lẽ rời khỏi phòng.
Nhanh chóng trở về phòng ngủ của mình, đóng cửa lại, Vân Khởi mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Rõ ràng không làm gì, nhưng không hiểu sao nàng vẫn cảm thấy hành động của mình có điểm giống giống mấy tên yêu râu xanh trộm hương trộm hoa.
Nàng vỗ vỗ mặt mình, lẩm bẩm vài câu, sau đó chỉnh trang lai, chuẩn bị xuất phát đến nhà bá mẫu.
Phủ đệ của đại công Vân Lan rất giống với bản thân ông, mang vẻ đẹp lý tính, phát ra trật tự cùng to lớn. Bên trong được trang trí theo phong cách Baroque, sử dụng các yếu tố trang trí phức tạp và đa dạng, bao gồm các bức điêu khắc lớn, thiếp vàng, và kính. Hành lang hình vòm trên trần nhà là bức tranh sơn dầu lớn của Vân Lan và thê tử, tạo cảm giác rộng rãi và xa hoa cho phủ đệ.
Trong đại sảnh, một vị quý phụ nhân đang ngồi, chính là bá mẫu của Vân Khởi, Bạch Danh Xu. "Chào bá mẫu."
Bà nhìn thấy Vân Khởi xuất hiện thập phần cao hứng ôm cô vào lòng.
"Nói bao nhiêu lần rồi, không cần câu nệ như vậy, cứ xem ta như mẹ con là được."
Vân Khởi có chút xấu hổ, cô chưa từng thân thiết với ai như vậy. Ở thế giới cũ, cô sinh ra trong một gia đình lạnh lẽo, cha mẹ là kết quả của một cuộc liên hôn gia tộc, ông ăn chả bà ăn nem, mỗi người đều có tình nhân bên ngoài. Sau khi sinh ra người thừa kế là Vân Khởi, cả hai người họ đều không về nhà, giao cô cho ông nội nuôi dưỡng. Ông là người ít nói cười, tuy rất yêu thương Vân Khởi nhưng cũng không nhiệt tình bằng Bạch Danh Xu.
"Bá phụ của con nha, lúc nào cũng bận rộn, vừa mới đi gặp hoàng đế bá phụ của con bàn chuyện bói toán sư nên không thể ở nhà chờ con," Bạch Danh Xu giải thích lý do Vân Lan không có ở nhà.
"Vâng vâng, bá phụ đối xử với con lúc nào cũng tốt"
"Khởi Nhi à," Bạch Danh Xu tạm dừng một chút, "Con nhìn xem, ca ca của con lớn hơn con một tuổi, trong nhà đã có hai đứa con."
Vân Khởi có dự cảm không lành.
"Con nhìn lại con đi, lớn như vậy rồi, trong nhà chỉ có một mình Lâm Thần. Bá mẫu lần trước gặp qua, nhìn dáng vẻ không phải người biết đau lòng, hài tử cũng chỉ có một mình Lâm Hề. Cả cái đại công phủ to như vậy, nhìn thật là quạnh quẽ."
("Không biết đau lòng" như lời bá mẫu nói mình nghĩ ý là Lâm Thần không biết đau lòng, lo nghĩ cho Vân Gia chưa có người nối dõi nên chỉ có một O là Lâm Hề)
Dứt lời, Bạch Danh Xu lấy ra một xấp ảnh chụp, trên đó đều là những nam nữ trẻ tuổi xinh đẹp.
"Đây đều là những Omega độc thân, gia thế không tồi mà ta đã xem qua. Con xem có thích ai không, bá mẫu sẽ giúp con làm mai."
Vân Khởi điên cuồng lắc đầu. Trước tiên là nàng chỉ thích nữ giới, đối với những nam Omega trẻ tuổi này, bản thân nàng một chút hứng thú cũng không có. Nàng không thích môi trường quá ầm ĩ, có lẽ vì từ nhỏ cũng ông nội lớn lên, Vân Khởi càng thích những người yên tĩnh. Gặp những Omega quá có sức sống, nàng có chút không quen.
Hơn nữa, Vân Khởi không muốn con mình sinh ra trong một gia đình thiếu tình yêu thương. Cô không muốn con mình trở thành "một phiên bản khác của cô". Vì hệ thống, cô định sẵn phải đóng vai "Tra A", không thể cho con tình yêu thương đúng mực.
Nếu cô đến thế giới này sớm hơn, có lẽ Lâm Hề sẽ không ra đời.
Dù có thiếu một chút giá trị căn bã, cô cũng không muốn kéo thêm những người vô tội khác xuống nước. Chuyện của Lâm Thần cô vẫn luôn cảm thấy có lỗi với nàng. Nhưng chính vì biết cốt truyện, biết rằng Lâm Thần sau này sẽ cùng Mục Mộ sống hạnh phúc bên nhau nên cô mới có thể duy trì mối quan hệ ở mức bình thường.
"Thôi được rồi..." Nói vậy nhưng Bạch Danh Xu cũng không từ bỏ. Người trẻ tuổi ai cũng không thích bị gia đình trói buộc. Huống hồ chi lại còn là Alpha, nhất là ở giai đoạn này, giai đoạn mà người ta quan tâm đến sự nghiệp (nối dõi sự nghiệp) nhất. Bà có thể đi tìm xem các người trẻ tuổi thường tham gia những sự kiện gì, sau đó nghĩ cách lừa Vân Khởi tham gia.
"Haizz --" Vân Khởi thở phào nhẹ nhõm, may mắn là bá mẫu từ bỏ, nếu không cô thật không biết phải từ chối vị trưởng bối hiền từ này như thế nào.
"Nhìn xem, con làm gì sợ dữ vậy, ta có đáng sợ như vậy sao?" Bạch Danh Xu giả vờ tức giận nói.
Vân Khởi vội vàng cười xin khoan dung.
Thời gian lúc Vân Khởi trò chuyện với Bạch Danh Xu liền trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến buổi chiều.
Bói toán sư thần bí được người hầu dẫn vào đại sảnh, bà yêu cầu tất cả mọi người rời đi ngoại trừ Vân Khởi.
Vân Khởi liền biết người này đến đây chủ yếu là muốn gặp mình. Người này mang áo choàng, đôi mắt đen nhánh sáng ngời, tràn ngập trí tuệ lẫn bí ẩn quỷ dị. Hơn nữa, bà ấy quá trẻ, theo ký ức của Vân Khởi, lẽ ra bà ấy phải là một bà lão.
Ánh mắt bí ẩn này là vì thấy rõ nội tâm của ta, hay là nhìn thấu vận mệnh của ta? Vân Khởi thầm nghĩ.
"Vì chấp niệm mà đến, cũng vì chấp niệm mà đi, đại giới đã có người thanh toán cho ngươi." Người nọ chậm rãi nói.
"Ngài biết ta đến đây vì lý do gì sao?" Vân Khởi có chút kích động, cảm thấy vị bói toán sư thần bí này có lẽ biết điều gì đó mà mình không biết.
"Ta chỉ là chuyển lời giúp cho một người bạn" Vị bói toán sư nói xong liền rời đi.
"Tiểu Tra, Tiểu Tra, ngươi nói cô ấy có biết sự tồn tại của ngươi không?" Vân Khởi nôn nóng hỏi hệ thống trong đầu, nhưng nó vẫn chưa trả lời.
Bất quá Vân Khởi không có nhiều thời gian để tự hỏi này kia, vì có việc quan trọng hơn cần cô làm. Điện thoại của cô vang lên, người ở đầu dây bên kia nói thê tử cô bị phát hiện đang dụ dỗ "bạn" của cô.
Vân Khởi không tin, cô không nhớ mình có bạn là Alpha trong thế giới này. Nhưng cô vẫn chuẩn bị đi xem thử, sợ rằng có người đang bắt nạt tiểu Omega bé bỏng ngoan ngoãn của mình.
- --------------
Tác giả có lời muốn nói:
Những suy nghĩ riêng: Đứa trẻ xui xẻo gần đây đang trong kỳ thi cuối kỳ, còn phải viết luận văn học kỳ, có thể hơi bận rộn, nhưng đứa trẻ sẽ cố gắng cập nhật hàng ngày /(ㄒoㄒ)/~~
Về phần mô tả tính cách bên ngoài yên tĩnh của nữ chính trong văn bản, cảm hứng đến từ khi tôi mới quen biết vợ mình(/ω\), lúc đó cô ấy trông thật ngoan ngoãn và ngọt ngào, nhưng ai ngờ bên trong lại mạnh mẽ A như vậy ヽ( ̄д ̄;)ノ
Editor: một thông tin chắc là các bạn muốn biết, tên tác giả dịch ra có nghĩa là: Tôi không muốn viết luận văn nữa 不想写论文了🤣🤣🤣