Sáng sớm bá mẫu đã gọi điện cho cô, hỏi cô chuẩn bị xong chưa, sau đó thấy cô không trả lời liền tức giận hỏi lại có nhớ hôm nay là ngày gì không.
Vân Khởi cố gắng nhớ lại, không phải sinh nhật anh họ, cũng không phải sinh nhật cô, sinh nhật của cô còn vài tuần nữa, hôm nay cũng không phải sinh nhật của người thân nào.
"Là đứa bé! Đứa bé!" Bạch Danh Xu nhắc nhở.
Đứa bé là sao? Vân Khởi có chút mơ hồ.
"Hôm nay có thể đến bệnh viện xem đứa bé đã phân hóa chưa! Đã đủ ba tháng rồi!" Giọng của Bạch Danh Xu có chút bất mãn, làm mẫu thân sao có thể quên những thời khắc quan trọng của con mình?
"!" Vân Khởi không mấy quan tâm đến những chuyện này, cô nghĩ cứ đợi đứa bé sinh ra rồi sẽ biết thôi, cũng không cần phiền phức đến bệnh viện thêm lần nữa, bởi vì suy nghĩ vậy cho nên cô không nhớ những ngày này. Nhưng khi đối mặt với bá mẫu, cô vẫn đúng lúc thể hiện sự ngạc nhiên.
"Các con định khi nào xuất phát?" Bạch Danh Xu coi Vân Khởi như con của mình, nên cũng coi đứa bé của Vân Khởi như cháu gái của mình.
【Cặn bã giá trị +40.】
Bà nghĩ Vân Khởi không thích Lâm Thần cho nên cũng không mong đợi đứa bé, giống như cách cô đối xử với Lâm Hề lúc trước.
Ở Đế Đô, hầu hết các Alpha đều đưa bạn đời đi kiểm tra sau ba tháng mang thai, tiện thể chuẩn bị đồ dùng cần thiết cho đứa bé.
Trong ký ức, lúc còn nhỏ Vân Khởi cùng Lâm Thần chơi rất thân với nhau, nhưng không biết tại sao khi lớn lên Vân Khởi lại không thích Lâm Thần, từ ánh mắt đầu tiên đã rất khó chịu. Nhưng về những chuyện này, bà là người lớn cũng không tiện can thiệp, hoặc là nói, bà luôn thiên vị con cháu nhà mình hơn.
"Lần này bá mẫu sẽ đi cùng các con, ta đã hỏi bá phụ của con rồi, hôm nay con không có việc gì phải làm." Nghĩ đến những thay đổi gần đây của Vân Khởi, bà nghĩ có thể từ bây giờ bồi dưỡng một ít tình mẫu tử của Vân Khởi.
Nhưng con chỉ muốn ngủ thôi! Vân Khởi nằm trên giường không muốn dậy.
Chiếc giường ấm áp có một sức hút mà con người không thể từ bỏ. Chăn bông thoạt nhìn rất nhẹ nhàng, nhưng khi đắp lên người, nó như đắp cả suy nghĩ của con người làm cho mọi thứ trở nên nặng nề.
Cũng không biết tại sao hôm nay Lâm Thần lại dậy sớm như vậy.
Lúc Lâm Thần ngồi dậy, Vân Khởi cảm nhận được sự trống rỗng trong lòng mình cũng tỉnh theo, cô theo bản năng giữ chặt lấy Omega đang muốn rời đi trong vòng tay. Sau đó cảm nhận được Omega trong lòng nhẹ nhẹ giãy giụa, sau đó cuối cùng vẫn là buông tay để Omega rời giường.
Lần thứ hai tỉnh dậy là do Bạch Danh Xu gọi dậy.
Thấy bá mẫu năm lần bảy lượt đề nghị mình đưa Lâm Thần đi bệnh viện kiểm tra phân hóa, Vân Khởi chợt nhớ ra trong thế giới này, những cặp đôi yêu nhau, Alpha đều sẽ đưa Omega đi bệnh viện kiểm tra phân hóa, điều này có nghĩa là Alpha quan tâm đến đứa trẻ và người mang đứa trẻ đến thế giới này.
Trong thế giới này, việc kiểm tra phân hóa của đứa bé là rất phổ biến, có thể giúp chọn trường học hoặc mua sắm các vật dụng cần thiết cho đứa bé trước khi chúng ra đời.
"Hai đứa con chuẩn bị xong liền đi, chắc sẽ hơi lâu, lúc đó con sẽ gọi cho bá mẫu." Alpha có chút không tình nguyện mà đồng ý.
‘Đứa bé chưa sinh ra mà đã muốn kiểm tra phân hóa, chuyện này đúng là không tôn trọng mẹ của đứa bé, giống như những tình tiết mà ngươi hay xem trong phim truyền hình.’ Vân Khởi biết, Tiểu Tra có rất nhiều bộ phim từ các tiền bối truyền lại, mỗi khi cô ngủ, Tiểu Tra đều xem cả đêm, trước đây Tiểu Tra cũng từng nói cho cô về một số tình tiết trong đó, nghe giống như những bộ cẩu huyết trên Trái Đất.
Hơn nữa, Tiểu Tra không kén chọn, ngay cả những bộ cẩu huyết thời cha mẹ xem nó cũng xem, còn dễ dàng bị xúc động đến khóc, Vân Khởi cũng từng bị tiếng nước chảy rầm rẩm trong đầu làm cho thức giấc.
Ít nhất trong những lần Tiểu Tra cùng cô bàn tán về mấy tình tiết kịch tính, cô cũng chưa từng nghe có thiết lập nào giống như thế giới này.
Tiểu Tra lúc này cũng nhớ lại những bộ phim mà nó đã xem trước đây, cảnh mẹ chồng ác độc bắt con trai vô dụng đưa con dâu đi kiểm tra giới tính, lúc đó nó còn vì thương cho người vợ đó mà đã khóc rất lâu.
【Vậy được rồi.】
Vân Khởi có chút lưu luyến chiếc giường này, hôm nay trời lạnh, cô chỉ muốn ôm Omega mềm mại nằm trong chăn mà ngẩn ngơ cả ngày.
"Ngài chuẩn bị đi sao?" Lúc Vân Khởi chuẩn bị xong, Lâm Thần cũng vừa bước vào.
Đại công dùng khóe mắt liếc nhìn Omega, lúc đối phương nói câu này trông thực bình thường, dường như chỉ là một câu hỏi thông thường.
"Ta có nói hôm nay sẽ đi cùng ngươi à?" Omega thật sự quá là thích cậy sủng mả kiêu, những gì cô làm chỉ là vì đứa bé mà thôi. Vân Khởi chợt nhận ra hôm nay Lâm Thần dậy sớm như vậy có thể là vì đã tính toán thời gian, biết rằng hôm nay có thể đi bệnh viện kiểm tra phân hóa.
Cũng đúng, Omega trước đây đã có kinh nghiệm với những việc này lúc sinh Hề Nhi, cho nên cũng không lạ lẫm gì.
Nghĩ đến những chuyện xảy ra trước khi cô đến đây, những hành động của nguyên chủ, cùng những gì Omega đã chịu đựng, trong lòng Vân Khởi chợt có chút mềm mại cùng đau lòng. Sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy mà nội tâm của Omega vẫn đáng yêu đến thế.
“Không đi sao?” Chính là Alpha vừa rồi không có vẻ nghi ngờ lời nói của mình, rõ ràng cô cũng nhớ thời gian, cũng quan tâm để ý.
“Là bá mẫu bắt ta phải đi.” Alpha phàn nàn, còn cố ý nhấn mạnh là do người lớn bắt cô đi chứ bản thân cô không muốn đi. Vì vậy Omega cũng đừng nghĩ linh tinh, hết thảy mọi thứ không phải xuất phát từ ý muốn của cô.
“Được rồi, ngài vất vả rồi.”
Thấy Omega vẫn vui vẻ như lúc nãy, không bị lời nói của mình làm tổn thương, đại công có chút buồn bực.
......
Tại bệnh viện--
“Là một bé gái xinh đẹp.” Bác sĩ đầu tiên thông báo giới tính của đứa trẻ.
Là bé gái sao, Vân Khởi hy vọng là một bé gái giống như Lâm Thần, không hiểu sao, cô nghĩ Lâm Thần hồi nhỏ chắc chắn rất đáng yêu.
Suy nghĩ lan man, Vân Khởi không tự chủ được mà tưởng tượng hình ảnh Lâm Thần lúc nhỏ, mặc bộ đồ ngủ hình thỏ dễ thương, cô cảm thấy mình sắp không nhịn được mà cười ra tiếng.
Chắc chắn sẽ là một bé thỏ con vừa xinh đẹp vừa đáng yêu.
Alpha dù cố gắng giữ khuôn mặt nghiêm túc, nỗ lực áp xuống nụ cười trên môi nhưng ánh mắt rõ ràng lại mang đầy niềm vui.
“Hơn nữa còn là một Alpha.” Nhìn ánh mắt mong đợi của Bạch Danh Xu, bác sĩ cũng thông báo kết quả phân hóa.
Bạch Danh Xu bảo vệ sĩ bên cạnh đưa phong bì đỏ cho bác sĩ, nhưng bị bác sĩ từ chối.
“Ta chỉ muốn thông qua bao đỏ may mắn này mang không khí vui mừng lan tỏa ra ngoài.” Thấy bác sĩ vẫn không nhận, Bạch Danh Xu đành từ bỏ, bà dự định lúc về sẽ nói một tiếng với viện trưởng, để nhà mình cung cấp tài chính phát thưởng cho các bác sĩ và y tá.
Nếu đã biết giới tính cùng sự phân hóa vậy là bà có thể chuẩn bị quần áo rồi, thực ra trước đó, lúc biết tin Lâm Thần mang thai lần nữa thì bà đã chuẩn bị rồi, cả Alpha lẫn Omega đều có. Chờ đến khi về bà liền nhờ người mang đồ đến nhà Vân Khởi.
Bà cảm thấy Vân Khởi không giống kiểu người sẽ chuẩn bị quần áo cho đứa bé.
Vân Khởi cùng Lâm Thần đang nhìn vào bức ảnh đứa trẻ trên máy. Đứa trẻ giờ đã được hình thành hoàn chỉnh và trông rất đáng yêu, ít nhất là trong mắt hai bậc cha mẹ.
Có Omega bên cạnh, cùng mình xem hình siêu âm của con gái, Vân Khởi cảm thấy bây giờ mình như được bao bọc trong hạnh phúc.
Ở kiếp trước, lúc cô nhận ra xu hướng tính dục của mình, cô đã chuẩn bị tinh thần sống cả đời không có con cái. Hơn nữa lúc đó cô cũng không thích trẻ con, quá ồn ào, hành động thì quá trẻ trâu, không có căn cứ. Vừa mới đây còn đang ngủ, lại đột nhiên tỉnh dậy sau đó liền bắt đầu khóc. Những hành động này người khác sẽ xem là hành động đáng yêu, nhưng đối với Vân Khởi, cô chỉ thấy phiền toái. Bởi vậy cô vẫn luôn cho rằng mình không thích con nít.
Cho đến khi gặp Hề Nhi ở đây, cô ban đầu không muốn đối mặt với tình cảm của mình, nghĩ rằng cô bé này quá ngoan, ngoan đến mức làm người ta đau lòng, bởi vậy nên cô mới thích Hề Nhi. Bây giờ, cô nhận ra rằng mình thích trẻ con, cô thích tất cả những gì liên quan đến Lâm Thần, vì vậy cô thích luôn cả Hề Nhi, người có nét tương đồng với Lâm Thần, và cô cũng đang yêu thương, mong chờ đứa bé chưa ra đời này.
Nghĩ về đứa trẻ này, mang dòng máu của cả cô và Omega, cô liền không kiềm được mà vui sướng.
"Đây là con của ta cùng Lâm Thần, hai chúng ta đã cùng nhau tạo nên một sinh mệnh mới." Nàng thầm lặp lại những lời này trong lòng, sau đó tinh tế cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp diệu kỳ trong đó.
Alpha nhìn chăm chú vào hình ảnh đứa bé, như thể bị choáng ngợp.
Có vẻ như, đại công không hề ghét bỏ bạn đời của mình như những lời đồn đại. Bác sĩ bên cạnh suy nghĩ, nàng cảm thấy vào khoảnh khắc này, đại công không khác gì những Alpha khác khi đối diện với con của mình.
Đại công ngoài đời tốt hơn nhiều so với hình ảnh bạo ngược mà người đời đồn đại.
Cuối cùng, Omega vẫn là người nắm lấy tay đại công, ôn nhu nói lời cảm ơn với bác sĩ rồi dẫn đại công, người vẫn còn ngơ ngác có chút giật mình ra về.
Vị phu nhân này của đại công cũng không hề chất phác như lời đồn. Bác sĩ cảm thán nói.
Khi tám chuyện, các Omega thường thương cảm cho vị công tước phu nhân không được yêu thương, nhưng họ cũng tức giận sự chất phác, cứng nhắc này của Lâm Thần, họ không thích hình ảnh Omega như vậy, mà mong muốn thấy những tình tiết như trong phim truyền hình, nơi Omega không được yêu thương sẽ lật ngược tình thế rồi vươn lên.
Họ cảm thấy mình cũng có thể làm tốt hơn Lâm Thần.
......
Bạch Danh Xu đang đi thì nhận một cuộc điện thoại, nụ cười trên mặt bà liền đông cứng lại, sau khi chào tạm biệt Vân Khởi thì rời đi.
Lúc Vân Khởi dẫn Lâm Thần ra khỏi bệnh viện, họ gặp một Alpha quen thuộc, một Alpha mà Vân Khởi không muốn gặp lúc này.
"Không ngờ lại gặp nhau." Mục Mộ chào Omega, cũng làm Vân Khởi trở nên căng thẳng.
Cô không ngờ hai người này đã gặp nhau mà cô không hề hay biết.
Hơn nữa, Mục Mộ còn tỏ ra khá thân thiết với Lâm Thần, có vẻ như mối quan hệ của họ không chỉ là gặp nhau một lần.
Cảm giác mất kiểm soát này khiến Vân Khởi thực không dễ chịu.
"Xin chào." Mục Mộ như là mới chú ý đến Vân Khởi ở bên cạnh, cũng mở lời chào cô.
Đối phương tỏ ra rất tự nhiên, giống như chỉ nhìn thấy người quen rồi tiện thể chào hỏi.
"Xin chào." Lâm Thần lịch sự đáp lại.
Đại công thì phớt lờ lời chào của người bên quân đội.
"Ta đến để thăm một người bạn, không ngờ lại gặp được hai người ở đây." "Gặp được em." Mục Mộ thầm bổ sung trong lòng.
"Chúng ta đến để xem phân hóa cùng giới tính của đứa trẻ." Lâm Thần cũng nói lý do tại sao họ ở đây.
Vân Khởi phát hiện, sau khi nghe câu trả lời của Lâm Thần, ánh mắt Mục Mộ trở nên u ám, phát hiện này làm cho cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng sau đó lại thấy phiền lòng. Quả nhiên, nhân vật chính Alpha trong nguyên tác khi gặp nhân vật chính Omega sẽ thích đối phương.
Vậy còn Lâm Thần thì sao?
Nhìn thấy bộ dáng không kiên nhẫn của Alpha, Lâm Thần liền chào tạm biệt Mục Mộ rồi kéo Vân Khởi đi.
Mục Mộ đứng phía sau nhìn hai người rời đi, biểu cảm bình tĩnh không nhìn ra cô đang nghĩ gì.
......
Đại công phủ--
"Cô ấy là bạn của Nam Nguyệt đã dẫn đến lần trước, lúc đó tụi em đã cùng ngồi chơi một lát, cho nên hôm nay cô ấy thấy em liền đến chào hỏi." Omega giải thích với bạn đời.
Kể từ lúc gặp Mục Mộ, Vân Khởi đã tỏ ra rất im lặng, Lâm Thần cũng nhận ra điều đó, cho nên sau khi về đến nhà nàng liền giải thích với Alpha. Chỉ là không biết sự im lặng của Vân Khởi là vì ghen tuông hay chỉ đơn giản là vì Mục Mộ.
"Là chuyện gì cho ngươi có ảo giác là ta sẽ quan tâm đến những thứ này?" Alpha giảo biện, từ chối thừa nhận sự quan tâm của mình.
Lời của Lâm Thần đã có chút tác dụng; nhớ lại lần tình cờ gặp gỡ vừa rồi, Omega vẫn luôn hành xử rất bình thường, ngược lại là Mục Mộ lại tỏ ra thân thiết.
"Ta vẫn luôn ghét bọn khốn bên quân đội." Đại công nhìn chằm chằm vào mắt bạn đời nói.
Cô hy vọng Lâm Thần hiểu cô không muốn vợ mình có mối quan hệ tốt với những người bên quân đội, ngay cả khi cô không thích người vợ này. Cô tức giận, cũng chỉ vì lý do này mà thôi.
Chỉ vì lý do này. Đại công lặp lại trong lòng mình.
"Em biết rồi." Lâm Thần ôm lấy con gấu hồng mà Vân Khởi tặng, "Là cô ấy đến chào em, em nghĩ cô ấy là bạn của Nam Nguyệt, vì lịch sự nên em mới chào lại thôi." Giọng điệu mềm mại mang theo một chút ủy khuất.
Dường như đang nhõng nhẽo nói là do người tên Mục Mộ đó tự đến chào, nàng chỉ đáp lại lời chào từ bên kia mà thôi.
Lâm Thần cũng có ấn tượng tốt với Mục Mộ, nhưng hiện tại điều quan trọng nhất là làm cho Alpha bên cạnh vui vẻ.
Vân Khởi ghen tuông rất dễ thương, nhưng nàng không muốn người mình yêu phải buồn vì những chuyện này.
......
Vào buổi tối, khi thấy Vân Khởi dường như có tâm trạng tốt, Omega ngồi xuống bên cạnh bạn đời.
"Nếu Mục Mộ không phải là người của quân bộ, ngài cảm thấy cô ấy là người như thế nào?" Nàng muốn biết ấn tượng của Vân Khởi về Mục Mộ.
Nàng vẫn hy vọng hai người có thể trở thành bạn bè, dường như họ đối đầu với nhau có thể dẫn đến những chuyện không tốt.
Hơn nữa, nàng muốn biết lý do tại sao Vân Khởi lại có phản ứng khác với Mục Mộ, thậm chí còn gọi tên cô ấy khi gặp ác mộng. Lần trước nàng cũng đã hỏi Mục Mộ, Mục Mộ không giống những người ở quân bộ chán ghét Vân Khởi, thái độ của cô ấy cũng rất chân thành, như thể chỉ đơn giản là coi Vân Khởi là một người bình thường, chỉ gặp mặt một lần.
"Không có cảm thấy gì." Alpha ngẩn ra khi nghe thấy cái tên đó, rồi trả lời với vẻ mặt không cảm xúc.
Lâm Thần nhận ra bạn đời đang nói dối, những thói quen nhỏ khi nói dối mà Vân Khởi có từ bé vẫn không thay đổi, nhưng nàng không định hỏi thêm, không muốn ép buộc quá mức, làm Alpha tức giận.
Vân Khởi muốn nói với Lâm Thần, nói nàng đừng quan tâm, đừng gặp Mục Mộ nữa, nhưng cô sợ nếu Omega vốn không có cảm xúc gì với Mục Mộ, sau khi nghe những lời của cô, sẽ chú ý nhiều hơn đến Mục Mộ. Lúc đó liền ý thức được tình cảm của nàng dành cho cô đều xuất phát từ ảnh hưởng của tin tức tố. Rồi nhận ra sự tốt đẹp của Mục Mộ, sau đó phát hiện ra tình yêu thật sự của nàng là cô ta.
Vân Khởi không hy vọng cốt truyện cẩu huyết như vậy sẽ xảy ra với mình.
Do cuộc gặp gỡ với Mục Mộ, niềm vui khi nhìn thấy hình ảnh của con ở bệnh viện hôm nay cũng giảm bớt.
Khi Omega như thường lệ chui vào lòng mình, Vân Khởi ôm lấy cơ thể mềm mại của Omega, hai tay vòng quanh tạo thành một vòng tròn, như thể chỉ cần cô không buông tay, những chuyện trong tưởng tượng sẽ không xảy ra.
Có lẽ do mang thai, Lâm Thần cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc của Vân Khởi rõ hơn trước, nàng đổi hướng, đối diện với bạn đời của mình, cọ cọ vào cơ thể người đó, không mang ý nghĩa nào cụ thể.
Nàng hy vọng tiếp xúc thân mật có thể làm dịu Alpha của mình, hơn nữa hôm nay sau khi xem hình ảnh của đứa trẻ, nàng cũng cảm thấy thực vui vẻ.
Vòng tay ôm ấp ấm áp này làm cho nàng không nhịn được mà muốn cọ cọ, bày tỏ sự lưu luyến trong lòng.
Người này, trước đây không phải là một mẫu thân tốt, khi đó cô so với người trong trí nhớ khác xa như trời với đất, như thể bị quỷ ám, ngay khi nàng muốn từ bỏ, dường như có một vị thần thật sự xua đuổi con quỷ trên người Alpha, cũng cho nàng thêm hy vọng.
Bây giờ, chị ấy chắc chắn sẽ là một người vợ, một mẫu thân tốt.
- --------------
Editor: mấy chương trước 3k, 3k2 chữ thôi. Chương này bên Tấn Giang tới 4k5 chữ. Chạy deadline xong tính đi ngủ, mà nhớ ra nay chưa up chương nào, tính vô gõ 1 tí ai dè 4k5 chữ (༎ຶ ෴ ༎ຶ)