Ngọc Điềm tiếp tục mở miệng, hướng phía quan tòa nói: “Thưa quan tòa, vụ việc về tội danh ngoại tình của thân chủ tôi đã được làm rõ. Còn vụ việc ly hôn của thân chủ tôi và ngài Quý vẫn phải tiếp tục. Thân chủ tôi muốn đơn phương đề đơn ly hôn với ngài Quý vì lý do ngài ấy ngoại tình”.
Thẩm phán nghe xong hơi không ngờ tình thế lại đảo ngược như vậy, nguyên đơn thành bị đơn, bị đơn lại trở thành nguyên đơn, thế nhưng ông vẫn bình tĩnh nói: “Muốn đơn phương đề đơn ly hôn, không biết bên luật sư Hà đã có bằng chứng ngài Quý ngoại tình không?”.
Ngọc Điềm điềm tỉnh nói: “Đã có bằng chứng thưa quan tòa”, cô đưa một USB cho trợ lý thẩm phán, tiếp tục nói: “Đây là video vô tình tôi có được, nó ghi lại việc ngài Quý phát sinh sự tình với người phụ nữ khác. Theo điều A khoản B của bộ luật C, một trong hai người vợ hoặc chồng có mối quan hệ như vợ chồng với người khác khi đã có vợ hoặc chồng hợp pháp, thì bên còn lại có quyền đơn phương ly hôn và được hưởng tiền bồi thường sau khi ly hôn từ 10 tỷ đến 50 tỷ đồng”.
Thẩm phán và các bồi thẩm đoàn kiểm tra video trong USB xong. Thẩm phán đứng lên tuyên bố, Mọi người nghĩ giải lao 30 phút, ta cùng các bồi thẩm đoàn sẽ thảo luận đưa ra quyết án cuối cùng”.
Tiếng búa gỗ vang lên một tiếng, mọi người đều chưa kịp hoàn hồn khi biết chuyện gì vừa xảy ra, ai nấy đều ngồi tại chỗ nghĩ giải lao.
Trong đó có mấy người phóng viên không nhịn được mà gọi điện về tòa soạn chuẩn bị đưa tin.
Ba mẹ Mộc Tâm thì tiến lên tâm sự với con gái vài câu. Mộc Tâm cũng trò chuyện với họ đôi lời, nói rằng cô không sao để họ yên tâm.
Sau khi ba mẹ đi về chỗ của mình ngồi xuống đợi tòa tuyên án. Mộc Tâm đưa mắt nhìn quanh tìm “Ai đó”. Tổng giám đốc Lâm của chúng ta đã rời đi từ lúc nào rồi, Mộc Tâm thu ánh mắt lại, không nghĩ nhiều, ngồi đợi.
Lát sau, thẩm phán ra tuyên án: “Anh Quý Tử Khiêm có ý hành hung bất thành phạt 3 năm tù treo, phạt hành chính 30 tỷ đồng. Song, anh Quý Tử Khiêm có hành động ngoại tình, ảnh hưởng đến mối quan hệ hôn nhân hai bên, tòa tuyên án bồi thường cho bên phía cô Mộc Tiểu Tâm là 50 tỷ đồng.”
Tiếng búa gỗ gõ xuống vang lên: “Phiên tòa đến đây kết thúc”.
Mọi người lần lượt ra về, Ngọc Điềm còn thu dọn tài liệu, nói Mộc Tâm đợi một lát. Mộc Tâm chậm rãi đứng lên, hướng phía ba mẹ mình đi tới.
Đột nhiên cánh tay bị ai đó giữ lại, cô muốn hất ra, đối phương dùng sức rất lớn, cơn đau từ cổ tay truyền đến, Mộc Tâm xoay người nhìn lại, Quý Tử Khiêm ánh mắt giăng đầy lửa giận nói: “Mộc Tiểu Tâm, cô làm cách nào có được những thứ tài liệu và video đó hả? Cô leo lên được tên già có tiền nào rồi? Tôi đúng là coi thường cô quá rồi”.
Mộc Tâm dùng sức hất tay hắn ra, cô lạnh lùng nói: “Đây là tòa án đó, chắc anh Quý đây không muốn bị phạt thêm khoảng tiền nào nữa đâu nhỉ? Còn nữa… muốn người ta không biết trừ khi mình đừng làm”, cô dừng lại một chút ánh mắt thờ ơ băng lãnh khóa chặt trên người Quý Tử Khiêm, môi đỏ khẽ nói: “Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi!”.
Nói rồi cô bước nhanh về phía ba mẹ đang đứng đợi, ba người đi ra xe ngồi đợi Ngọc Điềm.
Quý Tử Khiêm nhìn bóng lưng cô gái rời đi, dần như anh chưa từng quen biết cô gái này vậy, cô như biến thành một người khác.
Anh thu ánh mắt lại nhìn vào bàn tay còn chút hơi ấm của cô, anh nắm chặt tay lại, căm phẫn trong lòng, cô muốn chơi thì tôi sẽ chơi với cô tới cùng.
Mộc Tâm cùng ba mẹ đi ra xe ngồi đợi một lát, Ngọc Điềm cũng thu dọn xong đi ra, bốn người ngồi xe Ngọc Điềm đi đến một nhà hàng Trung ăn một bữa cơm.
Sau khi ăn xong đưa ba mẹ Mộc Tâm về nhà cũng đã gần 3 giờ chiều.