Mục lục
Tàn Độc Lương Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 240

“Mày đừng có mà giở trò quái gở!” Hướng Bách Tùng không nhịn được nữa quát lớn: “Vừa nghe đến không cho mày về nhà họ Hướng là không giả vờ ngủ nữa, tao còn không hiểu cái trò vặt vãnh này của mày à? Muốn mà còn chối chẳng có nghĩa gì cả, nếu như mày đồng ý, tao có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước cho mày trở về, nếu như…

Hương Thu Vận cười lạnh đánh gãy lời ông ta: “Không cần chủ tịch Hướng bỏ qua hiềm khích lúc trước, tôi không phải người nhà họ Hướng, không xứng bước vào cánh cửa nhà ngài.”

Nghe thấy Hướng Thu Vận nói vậy, Vu Tuệ Doanh há hốc miệng muốn nói gì đó, nhưng lại không thốt lên được chữ nào, nước mắt lã chã rơi xuống.

Đứa con gái bà mang thai mười tháng sinh ra rốt cục hận bà tới cỡ nào? “Mày!” Hướng Bách Tùng bị Hướng Thu Vận làm cho nghẹn họng đỏ mặt tía tai.

Hướng Thu Vận không có đủ kiên nhẫn nghe ông ta chỉ trích mình, không kìm được nữa ngắt lời: “Đừng có cho rằng những gì mình nói cao thượng như vậy! Ông đột nhiên đổi ý để tôi về lại nhà họ Hướng, không phải là bởi vì ông cảm thấy thái độ của tổng giám đốc Hạ đối với tôi đã thay đổi, cho rằng tôi lại có tác dụng hay sao?”

“Mày, mày đúng là không còn gì để nói!” Hướng Bách Tùng bị nói trúng tim đen, mặt lúc xanh lúc đỏ, giống như bảng màu bị đánh đổ vậy.

Vu Tuệ Doanh trừng to hai mắt nhìn ông ta, thần sắc thay đổi bất định, dường như đột nhiên biết được bí mật gì đó.

“Tôi khuyên ông đừng có phí tâm nữa, tôi không thể về nhà họ Hướng với ông. Cho dù có về nhà họ Hướng, cũng không thể ngu ngốc như lúc trước, bị ông lợi dụng đủ kiểu”

“Hơn nữa tổng giám đốc Hạ không thể thích tôi đâu, trong lòng anh ấy, tôi làm gì cũng là sai trái. Như vậy, ông có còn muốn cho tôi về nhà họ Hướng nữa không?”

Hướng Thu Vận nói mà mặt tỉnh bơ, đập tan kế hoạch của Hướng Bách Tùng, Ông ta tái mét mặt mày chỉ tay vào cô, tay còn lại ôm lấy ngực, thở gấp, trán không ngừng đổ mồ hôi, như thể chỉ một giây sau là ngất.

Nhưng lần này không ai để ý đến ông ta, ngay cả Vu Tuệ Doanh cũng chỉ dùng ánh mắt phức tạp nhìn ông ta, không hề có ý muốn tiến lên giúp.

Hướng Thu vận nhếch mỗi, nói lời châm chọc: “Ông dùng chiêu này với tôi cũng vô ích, tôi cũng biết, chỉ là bệnh tái phát không giống ông.

“Mày, cái con… con hỗn láo này..” Hướng Bách Tùng thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt lại đỏ bừng lên vì thở dốc: “Có phải mày muốn… muốn làm tạo tức chết đúng không? Rốt cuộc mày có..lương tâm hay không…khụ khụ..”

Vu Tuệ Doanh cuối cùng cũng vẫn không thể dằn lòng nhẫn tâm, bà sốt sắng lấy thuốc ra, để ở bên mép Hướng Bách Tùng, sau đó khuyên Hướng Thu Vân: “Thu Vân, con bớt nói vài câu, con làm ba con tức lên thì có gì tốt chứ? Đến lúc đó còn mang danh con gái bất hiếu, làm sao lấy chồng được?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK