Mục lục
Tàn Độc Lương Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 333

Nghe đến đây, sắc mắt Triệu Phương Loan vô cùng khó coi, nhưng cũng không nói gì thêm.

“Nó là người trẻ mới hơn hai mươi tuổi, ngẫu nhiên sơ sót thì thôi, các người là ba mẹ thì cũng đừng sơ sót theo nó!” Ông cụ Hạ nhìn Triệu Phương Loan, có ý riêng.

Triệu Phương Loan cưỡng ép giật giật môi, cổ họng lại giống như có cái gì chặn lại, một câu cũng không nói ra được.

“Yên tâm đi ba, con sẽ trông Vũ Hào, không để nó làm chuyện hồ đồ” Ba Hạ mang theo chút lấy lòng mà nói.

Ông cụ Hạ hừ một tiếng, xem như miễn cưỡng hài lòng với thái độ của hai người. Lúc này, một tràng tiếng gõ cửa vang lên.

Sau khi ba Hạ được ông cụ Hạ đồng ý, đi sang mở cửa, người đứng ngoài cửa chính là Hạ Vũ Hào.

“Hai người ra ngoài đi.” Ông cụ Hạ bàn giao một câu với ba Hạ và Triệu Phương Loan, lại quay đầu nhìn bà cụ: “Tiểu Chu, bà cũng ra ngoại đi, tôi với Vũ Hào, hai ông cháu có lời muốn nói riêng một chút.

Ba Hạ và Triệu Phương Loan trực tiếp đồng ý, đi ra ngoài. Bà cụ đi theo phía sau bọn họ, lúc đi ngang qua Hạ Vũ Hào dương như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng chỉ thở dài một hơi, không nói gì, mở cửa ra ngoài.

“Ông nội.” Hạ Vũ Hào đứng ở một bên giường bệnh, hô một tiếng.

Sắc mặt ông cụ Hạ rất khó coi, hừ một tiếng: “Cháu giữ Hướng Thu Vân bên cạnh là có ý gì? Muốn hủy hôn với nhà họ Giang?”

Hạ Vũ Hào củi đầu không lên tiếng.

“Bành!”

Ông cụ Hạ nằm tách trà bên bàn, trực tiếp đập vào anh. Tách trà đập vào khóe mắt anh, sau đó rơi ầm xuống đất, nát bung.

“Nói chuyện!” Ông cụ Hạ trừng mắt quát.

Khóe mắt Hạ Vũ Hào bị đập đỏ ửng, nhưng thần sắc lại không thay đổi quá nhiều: “Còn có rất nhiều anh em họ ngang hàng với cháu còn chưa kết hôn, ông muốn thông gia với nhà họ Giang như thế, thì đổi người khác cũng được, không cần thiết phải là cháu.

“Đây là thái độ mày nói chuyện với trưởng bối à?” Ông cụ Hạ chỉ vào anh mà chất vấn.

Hầu kết của Hạ Vũ Hào nhúc nhích một chút: “Xin lỗi”

“Quỳ xuống!” Ông cụ Hạ xuống giường bệnh, đứng trước mặt anh, người đã đến tuổi già, nhưng khí thế không giảm chút nào.

Hạ Vũ Hào mấp máy môi, cúi đầu quỳ trên đất.

“Nếu Giang Hân Yên đồng ý gả cho các anh em họ của mày, thì loại chuyện tốt này sẽ không rơi vào trên đầu mày!” Có lẽ là bởi vì đã không còn nhiều thời gian nữa, ông cụ Hạ nói chuyện ngay thẳng hơn bình thường rất nhiều.

Coi như cô ta đồng ý, thì ông ta cũng không! Trừ Hạ Vũ Hào ra thì Giang Hân Yên mạnh hơn rất cả những cháu chắt của nhà họ Hạ, ông ta sợ cô ta gả cho những đứa cháu khác, sẽ khống chế cả nhà họ Hạ

Hạ Vũ Hào rũ mắt, không nói chuyện.

“Về ngoại hình hay về tâm kế, Giang Hân Yên không thua kém gì Hướng Thu Vân, tại sao mày không đồng ý kết hôn với cô ta?” Ông cụ Hạ khàn giọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK