Mục lục
Tàn Độc Lương Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 320

Quanh thân bị khí tức của Hạ Vũ Hào bảo phủ, Hướng Thu Vân nhíu mày, dùng sức đẩy anh ra, đứng qua một bên, châm chọc nói: “Không chê tôi bẩn à?”

Không biết vô tình hay cố ý, vừa rồi cô đẩy anh một chút lại đẩy trúng vết thương trên bụng Hạ Vũ Hào. Giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy xuống trên trán anh, gương mặt tuấn tú của anh tải nhợt: “Trước kia là anh không đúng.”

Hướng Thu Vân trầm mặt nhìn anh, cắn môi leo lên xe.

Tài xế đi vắt khăn tay về, vừa đúng lúc nhìn thấy dáng vẻ Hạ Vũ Hào che lấy bụng dưới, vội la lên: “Tổng giám đốc Hạ, ngài sao thế?”

“Không sao cả, đi thôi” Hạ Vũ Hào lạnh nhạt lên tiếng, đẩy tài xế ra, lên xe ngồi bên cạnh Hướng Thu Vân.

Một đường không nói chuyện.

Lúc hai người đến bệnh viện, bác sĩ trưởng của Hạ Vũ Hào đang cùng vài hộ sĩ nhỏ vội vã tìm người.

“Tổng giám đốc Hạ, miệng vết thương của ngài rất sâu, ngài vẫn phải ở lại phòng bệnh nghỉ ngơi cho tốt! Ngài như thế này, không biết đến khi nào mới có thể khỏi, khởi chậm là chuyện nhỏ, nếu bị nhiễm trùng để chuyển biến xấu thì không tốt đâu!” Bác sĩ đi đến bên cạnh Hạ Vũ Hào, tận tình khuyên bảo.

Hướng Thu Vân căn bản không ngừng lại, đi qua người Hạ Vũ Hào và bác sĩ, trở lại phòng bệnh của mình, sau đó đóng cửa lại, lạch cạch một tiếng cửa đã khóa trái bên trong.

Hạ Vũ Hào nhìn cô dần dần biết mất khỏi tầm mắt mình, ánh mắt sắc sâu hơn một chút, sau đó hững hờ ừ một tiếng với bác sĩ, sau đó đi về phía phòng bệnh của Hương Thu Vân.

Anh đứng trước cửa phòng bệnh một lúc, giơ tay lên, nhưng còn chưa rơi vào trên cửa thì đã lại buông xuống, sau đó trở về phòng bệnh bên cạnh.

Bác sĩ nhìn anh rời đi, thở dài thườn thượt, cảm khái nói: “Những người có tiền từng được tôi chữa, ai cũng sợ chết gần chất, sao đến lượt Tổng giám đốc Hạ, lại không coi mạng mình ra gì?”

“Khụ.” Một y tá nhìn về phía phòng của Hương Thu Vân và Hạ Vũ Hào vài lần, nhỏ giọng nói: “Tôi nghe nói, chân của cô Hướng chính là bị Tổng giám đốc Hạ cắt đứt, đúng là một người độc ác!”

“Mọi người không phải đều đang nói à, ngày đó cậu Hướng cầm dao đâm Tổng giám đốc Hạ, anh ấy tránh cũng không tránh! Cái này căn bản là liều mạng mà!”

“Hung ác với người khác không phải ít, nhưng hung ác với mình như Tổng giám đốc Hạ… Nói thật, người như thế này có chút kinh khủng”

Mấy người nói vài câu nhàn thoại, sau đó cũng tản ra, ai làm việc nấy

Hướng Thu Vân ở lại bệnh viện một tuần, bác sĩ trưởng của cô là bác sĩ Tiền mới kê một đống thuốc cho cô, sau đó cô mới có thể xuất viện, chỉ là sau này phải uống thuốc, từ từ điều dưỡng cơ thể.

Mà Hạ Vũ Hào thì ở lại hai ngày đã vội vã xuất viện, hình như công ty có chuyện khẩn cấp cần xử lý. Nguyên nhân vẫn là Hướng Thu Vân nghe ngóng được từ chỗ Triệu Phương Loan, cô không hứng thú với việc anh đang bận gì.

“Thủ tục xuất viện đã làm xong” Lục Thanh Sơn nói: “Khoảng thời gian này bận rộn chân không chạm đất, cũng không có thời gian đến thăm cô Hướng, thật sự là có lỗi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK