Satori cũng đã dừng lại việc tấn công đoàn người. Nó quay đầu lại nhìn về phía sáu người mở miệng nói: “Con mắt đó! Trong những ký ức cùng với cảm xúc chiếc hộp Phúc Hạn truyền lại cho ta. Con mắt này từng là kẻ địch của chiếc hộp. Chính kẻ có con mắt này đã đem chiếc hộp phong ấn trong một thời gian dài. Không nghĩ tới hiện tại cũng có người sử dụng con mắt đó!”
Ở tại trên đỉnh mái nhà, Zetsu tự lẩm bẩm nói chuyện với chính mình: “Thời xa xưa, chiếc hộp Phúc Hạn đã gây ra nhiễu loạn đối với thế giới shinobi. Satori, nó đã phá huỷ rất nhiều đất nước. Chính vì vậy mà nó đã bị Lục Đạo Tiên Nhân giết chết. Đồng thời chiếc hộp cũng bị phong ấn vĩnh viễn. Đây là những gì mà lịch sử ghi lại!”
Vụt! Thân mình Satori nhanh như chớp phóng về phía đám người sáu người đều mang theo con mắt vòng vòng này. Tốc độ nó nhanh mạnh đến mức chỉ một đợt quạt cánh của nó thôi cũng làm cho đất đá bắn tung toé.
Ầm! Đột nhiên Satori cảm giác được giống như đâm vào một bức tượng vô hình khủng bố. Một người thanh niên tóc căm dài đứng trước mặt hắn. Vẻ mặt người nam nhân này không mang theo bất cứ tình cảm nào. Bàn tay hắn đưa lên giống như muốn chắn đường đi Satori.
Phanh! Satori phóng tới nhanh bao nhiêu thì bắn ngược lại mạnh bấy nhiêu. Thân hình nó bắn mạnh xuống phía dưới mặt đất phát ra một âm thanh muộn hưởng. Cả cơ thể khổng lồ nó đập nát cả toả tháp cao khiến cho toà tháp cao ầm ầm đổ nát. Đoàn người tù nhân lập tức kêu lên sợ hãi bắt đầu chảy trốn khắp nơi. Họ cố gắng tránh thoát những kiến trúc đổ xập xuống.
“Ngài chính là Pain, thủ lĩnh của Akatsuki sao?” Đột nhiên người thanh niên Utakata ngẩng đầu lên nhìn về phía sáu người. Hắn mở miệng nói: “Tôi không có ý định đối nghịch với ngài. Chỉ cần...”
Phập! Đột nhiên Utakata bị một người nam nhân to con bắt lấy. Người thanh niên cầm đầu trong đám sáu người lập tức vung tay lên. Trong tay hắn không biết lúc nào đã cầm mấy thanh sắt màu đen hắc ám. Nó trực tiếp đâm xuyên qua thân thể người thanh niên Utakata ở các vị trí chân và hai tay.
Phút! Máu đỏ tươi chảy ra làm cho người thiếu nữ chỉ biết hét lên sợ hãi: “Thầy Utakata...”
“Mang theo hắn đi!” Người thanh niên thủ lĩnh cầm đầu Pain lập tức phân phó. Ngay lập tức một đám tên màu đen từ đám bụi đất bắn ra. Chúng bắn ra với tốc độ cực nhanh. Tiếng rít gió phát ra khi những chiếc lông chim bay về phía sáu người.
Ầm! Đột nhiên một con gấu trúc khổng lồ xuất hiện trước mặt sáu người đem sáu người chắn lại. Những mũi tên bằng lông chim màu đen trực tiếp bắn về phía đoàn người trực tiếp ghim thẳng lên cơ thể con gấu trúc khổng lồ phát ra những âm thanh khá lớn: “Phập, phập, phập...” Song không có bất cứ vết máu nào xuất hiện trên con gấu trúc khổng lồ cả.
Vù, vù... Con quái vật Satori bay ra khỏi từ đống đổ nát. Nó vỗ mạnh chiếc cánh phát ra âm thanh vô cùng to lớn. Miệng nó phát ra âm thanh khó chịu: “Con mắt ngươi thực sự làm cho ta cảm nhận được chán ghét!” Lúc này, miệng hắn há ra một quả cầu năng lượng trực màu đỏ tối trực tiếp tụ tập trong miệng của nó: “Chết đi!”
Ở một bên khác, đám người từ trong chiếc hộp chui ra với con mắt vô thần và làn da tối kèm theo mùi vì khí tức hắc ám. Chúng giống như những cái xác vừa mới chết không lâu sống dậy. Theo đó đám người này như những kẻ phát cuồng lao về phía đám người sáu người này. Thế nhưng lập tức một người nam nhân đầu trọc trong sáu người đưa tay lên. Sáu cánh tay hắn biến thành sáu thanh súng mày bắt đầu điên cuồng bắn về phía đám người này.
Một người khác vọt về phía trước, bàn tay đưa ra hướng về phía quả cầu sáng màu đỏ tối. Lập tức quả cầu vọt tới trước mặt người to béo bị hấp thu hoàn toàn không còn có chút bóng dáng tắm hơi nào. Thực sự làm cho người sợ hãi về năng lực đôi mắt này.
Vù... Một con chim mỏ dài bay về phía đoàn người, một người nữ nhân trong sáu người lập tức vác theo người thanh niên Utakata bay mất. Thế nhưng Satori vì sự rời đi của người thiếu nữ lập tức bay nhanh vọt tới muốn đuổi theo người thiếu nữ nói: “Muốn chạy trốn!?”
Vụt! Bàn chân người thanh niên thủ lĩnh Pain lập tức vọt tới. Lúc này hắn đã đứng chắn trước người Satori. Lập tức Satori cũng phát hiện được người thanh niên muốn làm gì. Hắn ngay lập tức xoay lách người muốn né tránh. Song đáng tiếc...
Phanh! Một cố lực đẩy khủng bố làm cho cả thân thể Satori bắn ngược ra phía xa với tốc độ khủng bố. Nó bị đẩy bắn mạnh xuống đất sau đó cày một vệt thật dài trên mặt đất. Hai cái răng dài trước miệng nó cũng trực tiếp bị sức đẩy khủng bố và mà nát. Bộ dạng nó lúc này trông cực kỳ trật vật.
Bốn người Pain còn lại trực tiếp xách theo chiếc hộp Phúc Hạn nhảy lên trên tường nhanh chóng rời khỏi toà thành. Lúc này, Thiên Đạo Pain lập tức đứng ở trên tường thanh nhìn về phía Satori. Giọng nói hắn mang theo vô cùng ngạo mạn: “Trên đời này không có ai có thể chiến thắng được thần!” Đồng thời thân mình hắn cũng vọt về phía Satori, trong tay vung vẩy mấy thanh sắt màu đen bắn ra.
Phập, phập... Satori dễ dàng có thể tránh thoát được toàn bộ những thanh sắt cắm vào người nó. Mặc dù không có mắt nhưng nó có thể cảm nhận được uy hiếp từ người thanh niên có đôi mắt kỳ quái này. Nó cảm nhận được loại đồng lực đáng sợ từ đôi mắt toả ra.
Nó đảo đầu qua cảm nhận được bốn người đang mang theo chiếc hộp Phúc Hạn rời đi. Ngay lập tức thân mình nó trực tiếp vọt tới bên cạnh bốn người. Hai bàn chân mở ra những chiếc móng vuốt sắc nhọn muốn đem chiếc hộp Phúc Hạn cướp đi. Đồng thời hai cánh vỗ ra những mũi tên nhọn bắn về phía bốn người.
Phanh! Thế nhưng làm cho nó hoàn toàn kinh ngạc là đám người đó lập tức biến thành một đám khói trắng biến mất. Ngay lập tức nó vọt nhanh tới, hai chân túm mạnh vào chiếc hộp muốn nâng chiếc hộp bỏ chạy.
Bùm! Một trận khỏi nổ lên trên mình con chim. Bốn người xuất hiện trên thân mình con chim khổng lồ đem đoàn người trở đi. Lúc này ở trên con chim mỏ nhọn bao gồm năm người Pain và một jinchuriki. Pain chưa từng bao giờ nghĩ nhiệm vụ này đơn giản như vậy. Người thiếu nữ nhìn về phía con quái vật đang cắp đi chiếc hộp như suy tư gì đó.
Satori túm lấy chiếc hộp, nó ngay lập tức muốn bỏ trốn. Đáng tiếc trời không có chiều ý của nó. Một viên quả cầu màu đen nhỏ bay lên làm cho Satori cực kỳ hoảng sợ. Nó cảm nhận được viên quả cầu màu đen này rất có thể mang cho nó nguy hiểm.
Quả như khả năng cảm nhận cực đại của nó. Một lực hút khủng bố làm cho Satori sợ hãi. Nó lập tức há cái miệng ra muốn bắn phá quả cầu màu đen kia nhưng một viên đá lớn ở dưới mặt đất bay lên trực tiếp đập thẳng về phía nó. Mặc dù viên đá lớn này không có đánh trúng nó nhưng cũng xẹt qua làm cho nó phải buông ra chiếc hộp.
Lập tức chiếc hộp bay về phía viên thiên thạch nhỏ trên bầu trời. Lực hút viên thiên thạch khổng lồ này càng ngày cảng khủng khiếp. Satori có thể cảm giác được cảm xúc của con người nhưng nó lại không thể cảm nhận được những viên đá bị lực hấp dẫn tự do đánh lên người. Những viên đá này bị hút lên cũng là theo dạng bất quy tắc. Chính Pain cũng không biết được viên nào sẽ bị hút lên đầu tiên.
Phanh! Lần này, Satori trốn không thoát trực tiếp bị một viên đá đập trúng. Nó lảo đáo trực tiếp đâm thẳng vào trong viên thiên thạch lớn. Sau đó mặt đất vẫn tiếp tục phát ra những viên đá lớn đem cả viên thiên thạch bổ toàn. Ngay cả toà thành Houzuki cũng bị lực hấp dẫn này phá huỷ. Từng viên đá lớn bị viên thiên thạch hấp thu.
Người thiếu nữ tóc trắng vọt lên trên đem người thiếu nữ tóc vàng giải cứu. Đồng thời họ chạy vọt ra phía xa. Ánh mắt hai người thiếu nữ và vài người tù phạm ở đây sợ hãi nhìn về phía viên đá khổng lồ này. Tất cả bọn họ bị cảnh tượng này chấn động. Một viên thiên thạch khổng lồ to như một quả đồi nhỏ treo lơ lửng trên đầu họ.
...
Lúc này tại một nơi khác, người thanh niên làng Cát với khuôn mặt nứt lẻ nhìn về phía bốn người. Một người thiếu nữ và ba người nam nhân. Trong đó cầm đầu là một thiếu niên lùn băng vải che kín toàn thân với mái tóc trắng dài. Người ninja làng Cát thở ra một hơi dài: “Gỗ mục không thể điêu...”
Ầm, ầm... Từ phía dưới mặt đất mọc lên một chiếc quan tài khi mà hắn kết ấn. Theo sau chiếc quan tài trực tiếp mở ra chiếc hộp. Người thanh niên làng Cát tiến vào bên trong nhắm mắt lại. Mặt quan tài đóng lại sau đó chìm vào mặt đất biến mất trước mắt đám ba người.
“Tên khốn đó, hắn nghĩ mình là ai chứ?” Một người thanh niên với một vạch ở trên đầu tức giận mở miệng nói.
“Hừ...” Người thiếu niên tóc trắng mở miệng nói: “Khi ta thu thập đủ năm loại huyết kế giới hạn sẽ tìm hắn tính sổ. Đi thôi!” Đối với ba người thuộc hạ, hắn mở miệng ra lệnh. Sau đó hắn là người cầm đầu trực tiếp vọt về phía trước tiếp tục đi tới.
Song đoàn người vẫn chưa đi được bao lâu lập tức bị một đám người đứng chắn đường. Tất cả có khoảng hơn hai mươi người ăn mặc một thân quần áo và đeo chiếc mặt nạ làm cho bọn họ liên tưởng tới một tổ chức. Người thiếu niên là người đầu tiên mở miệng: “Các ngươi... ANBU làng Lá!?”
“Ngươi là Hiruko, ninja chạy trốn của làng Lá đi!” Một người trong đám ANBU làng Lá mở miệng nói. Giọng nói hắn mang theo vài phần kiêu ngạo: “Đại nhân muốn gặp ngươi?”
“Các ngươi là bọn chó săn làng Lá đi?” Đám người dưới trướng Hiruko bị thái độ xấc xược này tức giận quát lên. Cả đám bị đám người ninja làng Lá vây lại trực tiếp muốn động thủ thì tiếng gõ đất vang lên: “Cạch, cạch...” Họ thấy được vài người ninja lách người tách ra để lộ ra một con đường.
“Là ông...” Vẻ mặt Hiruko kinh hãi và mang theo ngạc nhiên: “Không nghĩ tới lần này bắt ta lại xuất lĩnh đội hình lớn như vậy!?”
“Đã lâu không gặp, Genin Haruko!?” Giọng nói người nam nhân mang theo vài phần châm biếm khi nói chuyện.