Mấy người ở đây cũng nhận ra được thân phận Tuyết Băng đồng thời cũng nhận thấy thân phận của ba thiếu nữ này. Ba người này không phải là người của học viện Thiên Địa sao? Học viện Thiên Địa nhưng có được năm Phong Hào Đấu La hơn nữa còn là Phong Hào Đấu La có mười vạn năm hồn hoàn. Lần này, hoàng tử Tuyết Băng rất có thể đá phải thiết bảng. Đám người đều âm thầm nhìn xem cuộc vui này, không ai có ý mở miệng nhắc nhở Tuyết Băng cả.
Hai người nam nhân trung tuổi này có độ tuổi chênh lệch nhau vài tuổi. Hơn nữa khuôn mặt họ cũng khá là giống nhau. Bất quá võ hồn của họ cũng là giống nhau nữa. Cả hai người có võ hồn khá đặc biệt trông giống như một con sói. Song nếu như thực sự giống như con gì thì chúng giống một con chó hơn. Nguyên nhân vì hai tay người nam nhân trung tuổi này cụp lại, đuôi dài ra, tay cũng mọc ra lông màu vàng.
“Thì ra là hai con chó!” Hồng Liên không khách khí mở miệng nói: “Hai con chó đi theo bảo vệ chủ nhân của nó. Vẫy đuôi mừng để chờ đợi chủ nhân nó vứt cho chúng một khúc xương. Song, hai con chó muốn thay mặt chủ nhân nó muốn bắt bản cô nương hừ... còn chưa đủ tư cách. Hôm nay bản cô nương phải thay chủ nó dạy dỗ hai con chó mới được.”
Mọi người nghe được Hồng Liên độc mồm độc miệng như thế thì cũng kinh hãi. Hồng Liên mới chỉ là tam hoàn hồn sư mà thôi. Hai người này nhưng đều là năm hoàn hồn vương, cảnh giới chênh lệch giữa hai hoàn không phải dùng võ hồn tốt xấu có thể san bằng.
“Con nhóc con lão toét!” Một người nam nhân trung tuổi mở miệng. Hắn gầm lên một tiếng song tiếng gầm của hắn càng giống như một con chó đang chu lên. Hai tay hắn mở rộng, đôi mắt cũng biến thành đỏ bừng đánh về phía Hồng Liên cùng với Tuyết Nữ. Giọng nói hắn đã biến thành giận dữ: “Lên, cho đám nhóc con này biết thế nào là tôn kính đối với bậc bề trên!”
Cả hai người Hồn Vương này đều có võ hồn là chó. Bất quá Hồng Liên không nhận ra là loại chó nào. Dù thế đi nữa thì hồn hoàn bọn họ phối trí cũng không tệ chút nào. Theo mức độ hồn hoàn phối trí bọn họ đều là tốt nhất vàng, vàng, tím, tím và cuối cùng là đen. Võ hồn hai người rõ ràng là chó nhưng hai người luôn đối với ngoại tuyên bố võ hồn mình là sói. Họ rất ghét khi có người nói võ hồn bọn họ là chó.
Đối với tính cách hay gây sự của Hồng Liên, hai người Lộng Ngọc cùng với Tuyết Nữ cũng hoàn toàn hết cách. Họ cũng đã thành thói quen trường hợp này. Cơ bản ở trong cùng độ tuổi không có người là đối thủ ba người. Cả ba sống với nhau thời gian khá lâu nên cũng đối với nhau quen thuộc, phối hợp cũng cực kỳ ăn ý.
Lộng Ngọc nhảy lùi về phía sau, bên hồng chiếc ngọc bội màu đỏ trực tiếp nhẹ nhàng lắc lư bên hông của nàng. Ngay lập tức hồn hoàn thứ nhất Lộng Ngọc sáng lên, âm thanh cũng theo đó ru rương phát ra. Đôi bàn tay trắng nõn mảnh khảnh khẽ gẩy ở trên dây đàn cầm.
“Đinh, đinh...” Âm thanh trực tiếp tản ra bao phủ lấy cơ thể Hồng Liên và Tuyết Nữ. Hồn hoàn thứ nhất của Lộng Ngọc đó là tăng phúc 40% cho đồng đội cùng cấp hoặc có hồn lực thấp hơn. Uy lực giảm dần đối với cấp bậc cao hơn. Mỗi khi thêm một hồn hoàn tỉ lệ này lại tăng thêm 10%.
Tuyết Nữ ở trong nháy mắt đó cũng kích hoạt ra hồn kỹ của nàng. Hồn hoàn thứ nhất của Tuyết Nữ cũng là cực hạn khống chế. Hồn hoàn thứ hai của Tuyết Nữ tạo ra một vỏ bọc trong suốt bao phủ cơ thể nàng. Nó giảm đi lực tấn công của hồn sư khi đánh lên cơ thể nàng. Đồng thời đem sức mạnh hồn kỹ hấp thu tại võ bọc biến thành băng thứ bắn ngược lại hướng tấn công.
Ở phía dưới chân Tuyết Nữ cũng xuất hiện một đám sương màu trắng lượn lờ quay tròn dưới chân nàng. Nhất thời khí lạnh theo đó tràn ra. Đám người xung quanh đã sớm dành ra khoảng không cho mấy người quyết đấu với nhau. Nhất thời hàn khí trực tiếp tản ra xung quanh và có xu hướng xâm nhập vào trong cơ thể đám người Tuyết Băng.
Tuyết Nữ cũng sử dụng khả năng cực hạn khống chế của mình. Một dải lụa do khí lạnh ngưng tụ tạo thành băng uyển chuyển cử động xung quanh cơ thể của nàng. Bàn tay trắng nõn nắm lấy tấm vải bằng hàn khí ngưng tụ trức tiếp tấn công về phía một tên Hồn Vương.
“Đinh, đinh...” Lộng Ngọc trực tiếp sử dụng ra hồn kỹ thứ hai của mình. Đối với toàn thể thuộc tính đối phương giảm đi 40% đối với hồn lực ngang bằng hoặc nhỏ hơn bản thân mình. Tuy nhiên đối với hồn lực cao hơn sẽ có tác dụng suy yếu dần dần cho đến biến mất. Mỗi khi thêm một hồn hoàn tỉ lệ này lại tăng thêm 10%.
Võ hồn của Lộng Ngọc thêm hồn hoàn của bản thân quả thực vô cùng gian lận. Nếu như có một ngày nàng đạt đến chín mươi cấp chẳng phải sẽ làm cho đối thủ trực tiếp trở thành người bình thường. Lý thuyết thì là như vậy nhưng cơ bản do kháng tính võ hồn, hồn kỹ... Các loại năng lực Lộng Ngọc chưa chắc đã có tác dụng. Đặc biệt với những hồn sư có lĩnh vực thì năng lực Lộng Ngọc cơ bản là phế đi. Ngay với thần thông thứ nhất của Vũ Vô Cực, Lộng Ngọc cũng không có cách nào gây ảnh hưởng.
Nhất thời tốc độ hai Hồn Vương trước sức mạnh hồn hoàn thứ hai của Lộng Ngọc, họ cảm giác được thực lực của mình giảm sút đi một ít. Hồng Liên trong lúc này đã đối phó với một hồn vương. Giọng nói nàng mang theo giận dữ: “Muốn đối phó bản cô nương, ngươi còn chưa đủ tư cách.” Thanh kiếm Xích Luyện uốn lượn như một con rắn tấn công về phía một tên Hồn Vương.
Hai người Hồn Vương là anh em, họ nhìn về phía nhau gật đầu hiểu ý nhau. Hồn Vương lớn tuổi hơn trực tiếp sử dụng kỹ năng hồn hoàn thứ nhất. Hồn hoàn thứ nhất sáng lên, bàn tay hắn trực tiếp trở nên sắc bén trực tiếp đánh về phía Hồng Liên. Năm cái móng vuốt hung hăng đánh về phía Hồng Liên, hắn còn không tin thanh kiếm kia có thể so sánh với trảo của hắn.
Hồn Vương nhỏ tuổi hơn trực tiếp cũng sử dụng ra hồn kỹ thứ hai. Hồn hoàn thứ hai của hắn sáng lên, cầu trảo trực tiếp chém ra. Một vệt cắt màu vàng trực tiếp đánh về phía Tuyết Nữ. Đồng thời nhân cơ hội đó hắn vọt lên, hắn muốn nhảy qua Tuyết Nữ tấn công về phía Lộng Ngọc. Nguyên nhân vì Lộng Ngọc chính là hồn sư hệ phụ trợ.
Đinh! Cẩu trảo hung hăng nện thẳng vào Xích Luyện kiếm phát ra từng đợt hoa lửa bắn tung toé. Xích Luyện kiếm cũng vì thế bị cẩu trảo đẩy lui. Tên Hồn Vương lớn tuổi cũng không khá hơn gì. Hắn cảm giác được bàn tay ẩn ẩn truyền đến cảm giác đau. Đồng thời hồn lực trong cơ thể mình bị hỗn loạn bất quá hắn vẫn cắn chặt hàm răng công về phía Hồng Liên.
Xoẹt! Phanh... Những vệt sáng bắn ra từ cẩu trảo Hồn Vương nhỏ tuổi hơn trực tiếp đánh xuyên qua tấm vải do hàn khí ngưng tụ của Tuyết Nữ. Nhưng những vệt sáng này không có tấn công thành công mà trực tiếp bị Tuyết Nữ tránh thoát bằng đòn thân pháp của mình. Chúng đánh lên quầy hàng đem quầy hàng phá nát.
Thân mình lắc nhẹ một cái, Tuyết Nữ xoay người tránh thoát. Đồng thời một bên dải lụa trực tiếp vọt tới đánh về phía Hồn Vương nhỏ tuổi hơn đang bay trong không trung. Ánh mắt Hồn Vương khẽ liếc, con mắt chó của hắn cũng phát hiện được Tuyết Nữ tấn công về phía mình song hắn không có để ý tới. Hắn tin tưởng dù võ hồn của mình không phải loại phòng ngự nhưng một hồn sư ba hoàn còn chưa đả thương được hắn.
“Sói chu...” Miệng Hồn Vương nhỏ tuổi hơn trực tiếp quát lên một tiếng. Hồn hoàn thứ ba của hắn trực tiếp sáng lên. Hai hàm Hồn Vương mở rộng, một âm thanh giống như sói chu có tính chấn động tâm thần đánh thẳng về phía Lộng Ngọc.
Hồng Liên trực tiếp xoay người một cái trốn thoát đòn tấn công của Hồn Vương lớn tuổi. Đồng thời bàn tay của nàng trực tiếp vươn ra đánh ra một chưởng. Một cái thủ ấn ngưng hiện màu vàng nhạt được nàng trực tiếp đánh ra ngoài. Nó hung hăng nện thẳng lên người Hồn Vương.
Cùng lúc đó, Hồn Vương nhỏ tuổi tấn công Lộng Ngọc thì Tuyết Nữ cũng đã hành động. Chiếc dải lụa do hàn khí ngưng tụ trở nên cực kỳ dẻo dai tụ lập tức cuốn lấy thân thể Hồn Vương nhỏ tuổi hơn. Theo sau đó một cố hàn khí âm trầm khủng bố trực tiếp xâm nhập vào trong cơ thể Hồn Vương nhỏ tuổi hơn này.