....
Sau khi nghe tiếng hét của Thi Lệ, chúng tôi vội vã chạy lên... Nhưng tôi chỉ thấy một bóng đen vụt qua ở lối vào cầu thang đi thẳng lên gác mái. Nhìn vào bóng đen này, tôi hoàn toàn chắc chắn đó là bóng ma của đứa trẻ đó.
Nhưng vào lúc này, chưa phải lúc để tôi quan tâm đến con ma nhỏ đó, tôi vội vã đến phòng của Thi Lệ, sau khi đẩy cửa ra. Tôi thấy Thi Lệ nằm trên mặt đất, bước về phía trước để kiểm tra, thấy cô ấy chưa chết ... chỉ là bị ngất đi. Lúc này, ông Thi và Chú Công cũng chạy lên.
Sau khi ông Thi bế Thi Lệ lên giường với vẻ mặt đau khổ, Chú Công và Trần Du trao đổi nhanh xem nên làm gì lúc này, bảo tôi lên trông chừng Thi Lệ, và sau đó nói với ông Thi, bắt đầu từ hôm nay ông phải làm lễ cúng trong bảy ngày.
"Đa tạ, đa tạ...Tôi sẽ trả công hậu hĩnh", ông Thi nói rất lịch sự với chú Công. Chú Công vẫy tay ra hiệu đã ổn thỏa, sau đó bảo tôi đi cùng chú trở lại để lấy một số đạo cụ. Trần Du sẽ ở đây một mình.
Thực tế, đây chính là những gì Trần Du nói với Chú Công vừa nãy. Trần Du bảo anh ta cần kiếm gỗ, vài nhánh liễu, nước mắt bò, máu chó mực, gỗ đàn hương, giấy vàng, .....Chú Công là một người thành thạo trong nghề, nên ông đã quen với việc chuẩn bị những thứ này.
Nhân tiện, tôi lấy cuốn sách "săn ma" trong cửa hàng, vì trong vài ngày tới có lẽ tôi phải ở lại nhà của Thi Lệ. Nếu mang theo tôi vẫn có thể học được. Phải mất khoảng 3 tiếng để hoàn thành tất các khâu chuẩn bị ...
Trở lại nơi ở của Thi Lệ, ông Thi đã đi vắng, để lại một vệ sĩ. Chú Công sợ anh ta sẽ làm vướng chân, nên chú ấy cho anh ta ra cửa bảo vệ. Người vệ sĩ tự nhiên gật đầu và đi ra ngoài biệt thự để canh chừng.
Anh ta được ông Thi ra lệnh phải nghe theo lời của Chú Công. Sau khi chú Công đuổi bảo vệ đi, chú hỏi Trần Du sẽ định làm gì. Trần Du nói rằng chuyện này có thể sẽ phức tạp hơn chúng ta nghĩ, bởi vì ngay sau khi chúng tôi rời đi, anh ấy đã kiểm tra lại tình hình của Thi Lệ và thấy rằng có thể còn có một thứ bẩn thỉu ẩn náu trong cơ thể cô ấy.
Tôi nói với Trần Du, không phải con quỷ nhỏ đó đã chạy lên lầu sao? Trần Du liếc nhìn tôi, rồi nói với tôi, có khả năng đó không phải là một con quỷ đó, mà là một con ma khác.
"Bà dì đã chết đó à?" Tôi gần như buột miệng và hỏi Trần Du. Trần Du lắc đầu với tôi và nói rằng anh ấy không chắc chắn.
Giải pháp hiện tại là đưa hồn ma ra khỏi cơ thể của Thi Lệ trước. Mặt khác, nếu để lâu, nó sẽ gây tác động xấu đến cơ thể của Thi Lệ.
Tôi gật đầu và hỏi Trần Du phải làm gì. Trần Du nhếch mép nhìn tôi rồi lẩm bẩm: "Chỉ cần cho tôi mượn máu của cậu." biết sao được .... Tôi gật đầu, lấy một ít máu vào một cái bát nhỏ, và sau đó anh ta bắt đầu vẽ bùa.
Chú Công thấy chúng tôi đang bận, duỗi thẳng chân xem TV. Trần Du giải thích với tôi rằng, nói chung, bùa chỉ có hiệu lực trong 1 thời gian, và bùa càng mạnh thì thời gian tác dụng càng ngắn. Và bùa càng mạnh, tỷ lệ thành công càng thấp.
Tất nhiên, đó cũng là vì anh ta không có đủ pháp lực. Người ta nói rằng một pháp sư mạnh mẽ có thể vẽ bùa trong lòng bàn tay của mình .... Nói đến điều này, khuôn mặt của Trần Du tỏ rõ sự khao khát.
Thở dài rằng anh không biết đời này có đạt được đỉnh cao đấy không. Nói xong, anh ta lại cắm cúi vẽ bùa, nhưng tỷ lệ thành công lần này dường như cao hơn nhiều so với lần trước. Vào lúc 9 giờ tối, Trần Du thở phào nhẹ nhõm và rút ra hơn mười tờ giấy. Sau đó, anh ấy yêu cầu tôi mang theo nước mắt bò, sợi chỉ đỏ,.......
Trần Du hỏi Chú Công có đi theo không, Chú Công lắc đầu, rồi bắt đầu xoắn chân và xem chương trình đồ lót trên TV ... Sau khi đến phòng của Thi Lệ, một cảm giác lạnh lẽo ùa đến. Trần Du đi đến bên Thi Lệ và nhìn, hắn vén mái tóc của mình trực tiếp, để lộ đôi mắt màu xám đó.
Sau đó, anh ta nói lẩm bẩm, "Ai xúc phạm Thi Lệ ..." Tôi nhìn Thi Lệ, cô ấy vẫn giống lúc trước, dù sao, khuôn mặt cô ấy lúc này không hề tỏ ra vẻ tức giận. ... Trần Du nhìn tôi, sau đó nhớ ra điều gì đó, kêu tôi lấy ra những giọt nước mắt của con bò do Chú Công chuẩn bị.
Anh ấy nói với tôi rằng nước mắt của bò có thể tạm thời mở mắt âm dương của tôi.
Tôi hoài nghi hỏi Trần Du: "Thật hả???"
Trần Du liếc nhìn tôi rồi nói: "Thử đi rồi biết". Tôi cảm thấy không tin lắm, nhưng tôi vẫn làm lời hắn.
Tôi lấy một giọt từ chai thủy tinh nhỏ sau đó nhỏ nó vào mắt mình. Lúc đầu, cảm giác không khác gì thuốc nhỏ mắt, nhưng sau vài giây, đôi mắt bắt đầu cảm thấy đau nhói ... Trong giây lát mắt tôi như bị mù, không thể nhìn thấy gì cả...
Tôi hốt hoảng hỏi Trần Du, hắn nói sẽ không có vấn đề gì. Trần Du yêu cầu tôi nhắm mắt trong một phút rồi sau đó mở ra. Cảm giác ngứa ran này kéo dài hơn mười giây, và sau hơn mười giây, nó trở nên ngứa ngáy, và sau đó hai mắt tôi giật giật, cuối cùng lại là một cảm giác mát mẻ, thoải mái.
Tôi mở mắt trong tiềm thức. nhìn Thi Lệ trên giường ... thực sự nó khiến tôi sợ hãi ... tôi thấy rất nhiều khí đen vây quanh Thi Lệ, và cả người dường như bị thiêu đốt .... không chỉ là cơ thể của Thi Lệ, cả căn phòng này đều chứa đầy một loại hắc khí đó.
Trần Du nói với tôi, đây là linh hồn quỷ dữ .... Anh ta chỉ Thi Lệ, không nghĩ Thi Lệ có một linh hồn độc ác nặng nề đeo bám như vậy. Có vẻ như hồn ma xâm nhập vào Thi Lệ rất đơn giản.
Vì vậy chúng ta phải nhanh lên. Nếu tôi không nhầm, hồn ma này nên dựa vào việc hấp thụ tinh khí của cơ thể Thi Lệ để bổ sung cho linh hồn xấu xa trong cơ thể.
Người ta nói rằng đàn ông thuộc về dương và phụ nữ thuộc về âm ... Vì thế huyết khí của người phụ nữ là thứ mà ma rất thích và bổ dưỡng với chúng...
Sau đó, Trần Du nhờ tôi giúp đỡ. Đầu tiên, anh ấy quấn tất cả những sợi chỉ đỏ quanh người Thi Lệ. Sau đó, anh ấy nhúng một cái bấc vào bát máu chó mực rồi đưa nó cho tôi.
Lát nữa đợi đến khi thấy ma, đừng sợ... chỉ cần vẽ là được .... nói xong anh ta buộc mảnh bùa vừa vẽ vào cuối dòng sợi chỉ đỏ rồi giữ đầu còn lại "Sẵn sàng!" anh ta cao giọng hô to khiến tôi giật cả mình ...
Sau đó, anh ta cầm sợi chỉ đỏ bằng một tay và nhanh chóng làm phép bằng tay còn lại. Miệng lẩm bẩm mấy câu thần chú, một cảnh tượng kỳ lạ xảy ra ... Tôi thấy rằng sợi chỉ đỏ dường như sáng lên, rồi rung bần bật. Có một ánh sáng đỏ chiếu 1 nhát vào phía lá bùa khiến lá bùa đột nhiên sáng lên ...
Cảnh này khiến tôi được mở mang tầm mắt. Những ánh sáng này chỉ có thể được nhìn thấy khi mắt âm dương được mở thôi. Người bình thường sẽ không thể thấy gì.
Tất nhiên, những cảnh đốt bùa trên TV hoàn toàn là giả. Trong mỗi lá bùa đều chứa đựng sức mạnh. Sau khi sức mạnh tâm linh của lá bùa cạn kiệt, nó sẽ bốc cháy.
Tất nhiên, nó không giống như pháp sư trong phim truyền hình ... Ngay khi tôi vẫn đang bị sốc bởi cảnh tượng trước mặt, Trần Du đột nhiên hét lên "Này!" Ánh sáng trắng từ tờ giấy bùa lập tức lan dọc theo sợi chỉ đỏ .
Lúc này, toàn bộ cơ thể của Thi Lệ được bao quanh bởi một luồng ánh sáng trắng. Ngay lúc này, tôi thấy rằng trong cơ thể của Thi Lệ có một thứ gì đó trông giống như một linh hồn, lúc này đang phải vật lộn với nỗi đau ....
Thỉnh thoảng, có một âm thanh hú lên, ánh sáng trắng và đen liên tục chiến đấu với nhau bị nuốt bởi Qi ... Lúc này, toàn bộ khuôn mặt của Trần Du chuyển sang màu trắng bệch.
Cả người run rẩy, và cau mày nhìn tôi, nói "Chung Xuyên, tôi không thể giữ nó được nữa, con ma này thực sự quá ..." Lời nói của Trần Du không kịp kết thúc.
Cả người hắn mềm nhũn, ngồi bệt xuống đất trong giây lát, sắc mặt vô cùng xấu ... Tôi thậm chí không để mắt đến Trần Du đang ngồi trên mặt đất vào lúc này, bởi vì vào lúc này, một hồn ma nữ đáng sợ đột nhiên xuất hiện trên người Thi Lệ ...
Tôi không biết hồn ma nữ này có phải là dì Trương không, vì một nửa khuôn mặt của cô ấy đã biến mất và xương bị lộ ra ...
Tay chân tôi như mềm đi. Con ma nữ nhìn chằm chằm vào Trần Du, lúc này Trần Du đã hoàn toàn bất tỉnh .... Tôi chỉ muốn đánh cho cậu ấy một gậy để đánh thức hắn.
Nhưng tốc độ của ma nữ đã nhanh hơn tôi..... ma nữ đã xâm nhập vào cơ thể của Trần Du. Trần Du lại đứng dậy lần nữa, lúc này anh ta liếc nhìn tôi với khuôn mặt u ám, bất chấp.... anh ta chạy thẳng về phía gác xép ... Tôi nhanh chóng chạy lên, túm lấy chân Trần Du. Hắn ngã nhào xuống đất. Anh ta nhúc nhích muốn đứng dậy một lần nữa.
Tôi không có nhiều thời gian để nghĩ về điều đó. Tôi rút chiếc roi da và đánh lên cơ thể của Trần Du ..
Chỉ một roi, linh hồn của nữ ma đã bị rút ra và Trần Du lại nằm sóng xoài trên mặt đất. Sau khi hồn ma nữ bị lôi ra khỏi cơ thể của Trần Du, con ma nữ bực bội nhìn tôi, gầm gừ và cười toe toét ...
Con ma nữ này hoàn toàn khác với Trần Tiểu Lan và thậm chí cả cô ba tôi từng thấy trước đây ... "Đừng đến đây ... tôi sẽ tiêu diệt cô nếu cô bước tới ..." Tôi nói với ma nữ đang run rẩy vào lúc này.
Con ma nữ dường như hiểu được, thỉnh thoảng lại cười toe toét với tôi nhưng không dám lao về phía trước.
Lúc này, tôi cảm thấy một cơn gió thổi đến từ sau lưng mình, nhưng không đợi tôi kịp suy nghĩ, con ma nhỏ xuất hiện bám trên tay cầm roi da của tôi, cắn một chát. tôi bị đau, liền thả lỏng cây roi trong tay ...
Lúc này, con ma nữ luộm thuộm lao tới ....... Chết tiệt! Phen này....................