Mục lục
Bích nữ – minh hôn chính thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bích nữ
....
Tôi nhìn Trương Siêu một cách kì quái...
Vạn Thạc Minh nghiêm túc nhìn tôi và Trần Du và nói "Hôm nay là một nhiệm vụ, tôi hy vọng các cậu đừng để cảm xúc cá nhân xen vào"
Trần Du nhìn Vạn Thạc Minh và nói "Anh có thể yên tâm, chúng tôi có thể làm tốt. Chung Xuyên và tôi là những bậc thầy chân chính, thích phấn đấu chứ không thích chơi với những người nhỏ nhen, chuyên đi mách lẻo "
Vạn Thạc Minh liếc nhìn tôi, không nói gì, nghiêng người về phía biệt thự.
Đúng lúc này, giọng nói của chú Công vang lên "Phát hiện hai kẻ bên trong có gì đó không ổn, chúng đã đi về phía phòng ngủ, màn hình cũng mất tín hiệu rồi ..."
Đội cảnh sát của giám đốc Lưu được vũ trang kĩ lưỡng đã chờ sẵn bên ngoài.
Họ gật đầu với tôi, ra hiệu cho chúng tôi cẩn thận. Vì sát khí quá nặng, tôi bảo giám đốc Lưu hãy giữ những người này ở bên ngoài. Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa, bên trong rất tối không thể thấy rõ được. Tôi huy động âm khí hội tụ vào mắt mình mở âm nhãn ra và ngay lập tức thấy bên trong đầy âm khí. Vạn Thạc Minh bảo hãy để hắn đi đầu còn bảo Tề Đồng theo sau.
Tôi không có ý kiến vì dù gì hắn cũng đang bảo vệ tôi và Trần Du khá tốt, rốt cuộc thì hắn cũng thực sự có bản lĩnh, nhưng tôi dám cá là chỉ một chút. Tôi sẽ dựa vào máu của chính mình để đối phó với ma quỷ.
Vì rất tối nên Vạn Thạc Minh bảo chúng tôi hãy nắm nhau, trong lòng tôi vẫn còn bực tức nhưng như hắn nói đây là công việc. Tôi cũng không nghĩ nhiều nữa Vạn Thạc Minh nắm lấy tay tôi và tôi nắm lấy tay Trần Du. Tên Trần Du kia thì rất phấn khích vì được trực tiếp nắm tay Tề Đồng.
Nhiệt độ trong biệt thự thấp hơn nhiều so với lần trước tôi đến, tôi cảm thấy rất lạnh. Sau khi đi được vài bước, phía sau có tiếng đóng cửa, mọi người vô thức liếc nhìn nhau. Cùng lúc đó thì đèn trong biệt thự được bật lên, đồng loạt chiếu sáng.
Chúng tôi chỉ có thể nhìn nhau. Lúc này Vạn Thạc Minh như một người chỉ huy, hắn bảo chúng tôi "Cẩn thận ....."
Trong trường hợp này tôi không muốn chống đối anh ta, vì cơ bản anh ta là một thiên sư cấp 5, đã gặp được nhiều ma hơn cả những phụ nữ tôi từng gặp qua.
Có tiếng chó sủa phát ra từ phòng ngủ, hình ảnh con chó trụi lông kia lập tức xuất hiện trong tâm trí tôi, khiến da gà da vịt của tôi không ngừng nổi lên.
Khi chúng tôi di chuyển đến phòng ngủ thì đèn ở đó đã tắt và đèn ở phía sau cũng vậy. Với ánh trăng mờ nhạt chiếu vào, tôi có thể thấy cánh cửa mật thất đã được mở ra và tiếng chó sủa phát ra bên dưới tầng hầm. Lúc này Vạn Thạc Minh để tôi đi sau cùng, hắn ta đi tiên phong, vì cầu thang đi xuống quá hẹp.
Cuối cùng hắn cũng cho tôi ra rìa, vì sợ tôi cản trở mọi thứ. Hắn đi trước, Tề Đồng theo sau, Trần Du lúc này cũng đã lấy ra khẩu súng cao tần mà Trương Siêu đưa cho hắn. Khi tôi chuẩn bị bước xuống cầu thang, một bàn tay xuất hiện phía sau tôi, nó hơi lạnh nhưng lại mềm mượt như chạm vào lụa vậy.
Tôi cảm thấy da đầu tê dại, tôi là người đi cuối cùng, vậy ai đã ở sau tôi ?
Tôi dứt khoát quay lại, một khuôn mặt tái nhợt xuất hiện, tôi câm nín và dùng tay lập tức bịt miệng lại.
Hiển nhiên, khuôn mặt đó là của Liêu Tinh Thiên .... Tôi vẫn còn bất ngờ trước sự xuất hiện của cô ta.
Thấy tôi đã nhận ra cô ấy, Liêu Tinh Thiên che miệng tôi lại và ra hiệu cho tôi đi theo cô ấy, sau đó cô ấy buông tay bước đi.
"Chung Xuyên .... Anh làm gì vậy ... mau theo tôi... " Lúc này Trần Du cũng phát hiện tôi biến mất, đang gọi to bên dưới.
Nhưng Liêu Tinh Thiên đang rất lo lắng và ra hiệu cho tôi đừng trả lời, bảo tôi đi theo cô ta. Tôi cân nhắc suy nghĩ, bởi dù tôi không giúp được gì nhưng nếu biến mất cũng sẽ gây hỗn loạn. .... Nhưng vì sự tín nhiệm đối với Liêu Tinh Thiên ..... tôi đã chạy lên lầu, đuổi kịp cô ấy, hình như có gì đó thì cô ấy mới tìm tôi lúc này.
Lên đến tầng hai, mặt của Liêu Tinh Thiên tái nhợt, nói với tôi rằng "Anh đã đến rồi ... cảm ơn anh "
Tôi nói với Liêu Tinh Thiên "Tình hình lúc này là tôi nghĩ là chỉ cần tóm được Lưu Vỹ Cường giả và người phụ nữ bí ẩn kia, là cô có thể trả thù "
Liêu Tinh Thiên nói với tôi rằng "Chung Xuyên ....anh có muốn tin tôi không? "
Tôi liếc nhìn Liêu Tinh Thiên, tỏ vẻ không hiểu lời nói của cố ấy.
"Hãy thư giãn đi, tôi đã mang người của Thiên Sư Đường đến. Tôi sẽ không để cô gặp chuyện gì .."
Trước khi tôi nói xong, Liêu Tinh Thiên lắc đâu, kéo tôi vào một căn phòng trên tầng hai. Rồi cô ấy lo lắng nói với tôi "Chung Xuyên, bây giờ không chỉ những kẻ đó muốn tôi chết. Mà cả người của Thiên Sư Đường cũng muốn tôi chết, cậu không nên gọi người của Thiên Sư Đường đến ..." Liêu Tinh Thiên nói với tôi.
Sau khi nghe những lời này của Liêu Tinh Thiên tôi càng hoang mang hơn, cô ấy nói rằng cô ấy đã điều tra được những chuyện này.
"Chung Xuyên, sau khi điều tra trong thời gian qua. Lý do họ muốn giết tôi là để biến tôi thành một tứ chuyển sát quỷ, để lấy đi cơ thể của tôi." Liêu Tinh Thiên nói
"Chiếm cơ thể của cô? Ai? Ai đã đưa cho cô chìa khóa đó? " Một loạt câu hỏi tôi đặt ra.
Liêu Tinh Thiên nhìn tôi và nói "Tôi không biết cơ thể tôi bị lấy đi đâu, chỉ biết rằng đó là một người phụ nữ tên Tề Linh "
"Tề ... ? Chiếm xác ? " Tôi hỏi dồn dập
Họ làm những chuyện này cho Tề Linh ? Không phải Tề Đồng nói cô ấy đã chết rồi sao. Tôi đã đọc điều này trong Liệt quỷ ký. Đó là một thuật pháp tà đạo, sử dụng một kỹ thuật đặc biệt để đưa hồn ma vào xác sống sau đó chiêu mộ linh hồn vào bên trong. Lúc này, lệ quỷ sẽ nuốt chửng linh hồn của cơ thể đó rồi nắm quyền kiểm soát thân thể. Tuy nhiên nó chỉ được dùng trong những trường hợp đặc biệt.
Không đợi tôi nói tiếp, Liêu Tinh Thiên đã ngắt lời "Chung Xuyên ....thời gian không còn nữa ... hãy nghe tôi ... những chuyện này là do một ông già nói với tôi. Trước khi tôi gặp cậu, ông ấy đã đưa chìa khóa cho tôi và nói sẽ có người giúp tôi trả thù. Miễn là tôi giao chìa khóa cho cậu ..."
"Ông già nào? " Tôi cáu kỉnh hỏi.
Liêu Tinh Thiên lắc đầu với tôi "Tôi không nhìn thấy rõ mặt ông ấy... nhưng ..." Nói đến đây thì có tiếng hét phát ra từ bên dưới. Liêu Tinh Thiên có vẻ hoảng loạn ngay lập tức nhìn tôi và nói "Chúng đã đến đây ... xin hãy cứu tôi .."
Tôi còn bối rối hơn cả cô ấy, vội hỏi "Làm sao tôi mới có thể giúp cô ? "
Liêu Tinh Thiên nhanh chóng tháo một chiếc khóa bạc trên cổ xuống đưa cho tôi, một hoa văn phức tạp được chạm khắc trên chiếc khóa, thoạt nhìn giống như một người đang quỳ và đeo xiềng xích.
Liêu Tinh Thiên trông có vẻ căng thẳng, thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa, cô ấy run run giải thích. Khóa này là " khóa trấn hồn ", Liêu Tinh Thiên sẽ đưa linh hồn cô ấy vào ổ khóa này, sau đó dùng chìa khóa kia khóa cái khóa trấn hồn này lại.
Sau đó máu của tôi sẽ hòa với khóa trấn hồn, linh hồn của Liêu Tinh Thiên ở trong này sẽ không bị ai phát hiện. Miễn là tôi sử dụng máu của mình để làm kim chỉ nam và bùa trấn hồn thì có thể rút Liêu Tinh Thiên ra khỏi khóa. Chỉ có cách này mới che mắt được người khác.
Thấy tôi còn trong cơn mơ, Liêu Tinh Thiên vội vàng nói "Chung Xuyên .. thời gian không còn nhiều nữa... tôi sẽ chết nếu bị người của Thiên Sư Đường bắt được .. ."
Tôi nhìn Liêu Tinh Thiên khó hiểu "Người của Thiên Sư Đường? Sao họ lại bắt cô ? "
Liêu Tinh Thiên hoàn toàn không giải thích, cô ấy biến thành một làn khí đỏ rồi chui vào trong ổ khóa, biến mất trước mặt tôi ....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK