....
Sau đó, tôi hỏi Trần Du rằng cảnh sát có tìm thấy gì không?
Trần Du lắc đầu với tôi và nói rằng không phát hiện được manh mối nào khác, chúng ta lại bị mất dấu vết rồi, bởi vì đêm quá tối, ngay cả người mặc áo choàng đen cũng như danh tính của bảy kẻ đứng sau vẫn chưa có xác nhận nào! Ngoại trừ vài xác chết mà chúng ta đã biết, dì Trương, Vương Vân và thậm chí cả sĩ quan cảnh sát Tráng cũng đã biến mất quá lâu, họ có thể đã gặp phải chuyện gì đó! Tuy nhiên, các cơ quan chức năng vẫn đang xem xét.
Nhưng người đàn ông mặc đồ đen trong video này làm cho tôi có một cảm giác quen thuộc, tôi thực sự đã nhìn thấy khi tôi còn ở làng, nhưng nó chỉ là một bóng. Sau khi gặp lại cô ba, tôi cảm thấy mình khá yếu ớt. Vụ việc này có lẽ cũng liên quan đến vụ việc của cô ba trong làng.
Trần Du nói với tôi rằng cảnh sát đã điều tra người mất tích. Điều chúng ta có thể làm bây giờ là chờ đợi.
Nghe xong một loạt tin xấu. Chú Công nói với chúng tôi rằng có một tin tốt. Đó là, Thi Lệ đã hồi phục. Đây quả là một ngạc nhiên đối với chúng tôi. Chú Công nói với chúng tôi rằng khi chúng tôi bận làm việc, ông cũng không nhàn rỗi, ông đã đi đến tìm dược sư. Mặc dù dược sư chưa quay lại, nhưng người học việc của dược sư vẫn ở đó trông cửa hàng. Chú Công nắm được kiểu ngựa non háu đá, liền mời anh ta đến chưa trị cho Thi Lệ.
Dược sư nhỏ này thực sự có một số kỹ năng. Anh ta chỉ cần kiểm tra cho Thi Lệ một lát và đi đến kết luận giống như Trần Du. Sau khi uống thuốc theo toa, nói rằng trong vòng 3 giờ sau khi uống, Thi Lệ sẽ hồi phục tâm trí. Cơ thể bị tổn thương thì sẽ phục hồi trong vòng 12 giờ. Tất nhiên, liệu trình này cần phải được thực hiện liên tục trong nửa tháng.
Thật bất ngờ, như dược sư nhỏ nói, Thi Lệ tỉnh dậy cùng ngày hôm đó, và ý thức của cô đã rõ ràng. Chú Công nhanh chóng gọi ông Thi. Ông Thi đã cảm ơn rối rít. Vì các vấn đề của Thi Lệ đã được giải quyết xong, nên chú Công đã có thể tự do đi cùng tôi.
Tôi nói với chú Công: "Chú Công, vấn đề của Thi Lệ đã thực sự ổn rồi sao? Vương Vân và đứa trẻ đã nhập vào xác cô ấy vẫn mất tích. Ngay cả dì Trương, người đột nhiên chết, cũng đã biến mất. Tất cả dường như là xoay xung quanh Thi Lệ" Sau khi nghe những lời của tôi, chú Công cười ngượng nghịu và nói:"Không phải nó đã tỉnh sao? "
Trần Du gật đầu đồng ý với những gì tôi nói, tốt nhất là để chú Công mời Thi Lệ đến đây, Chúng ta cần hỏi cô ấy vài điều. Trên đời này không tự nhiên mà có yêu ghét, mọi chuyện ắt có lý do của nó. Lý do tại sao những tai nạn này đều tìm đến Thi Lệ. Nhất định phải có một lý do. Mặt khác, nó không dễ dàng gì cô ấy mới thức dậy. Nếu để cô ta bị linh hồn quỷ dữ xâm nhập lần nữa, thì rắc rối sẽ rất lớn. ??
Bây giờ chúng tôi đang điều trị rất tốt. Sa Lệ cũng chắc chắn biết điều gì đó. Có lẽ đây sẽ là một bước đột phá lớn. Chỉ có cách bắt những con ma và xác chết đó, chúng ta mới có thể thực sự kết thúc vấn đề.
Sau khi nghe những lời của chúng tôi, chú Công suy nghĩ một lúc và nghĩ rằng nó hữu ích. Gọi trực tiếp cho Thi Lệ, và hẹn Thi Lệ gặp nhau tại bệnh viện.
Thi Lệ không từ chối. Cho đến chiều, cô ấy trực tiếp đến bệnh viện.
Lúc này, Thi Lệ đã quay lại vẻ tỏa sáng trước kia, cô ấy rất lịch sự, cầm một giỏ trái cây trên tay, chia buồn với tôi rất nhiều. Cô ấy rất cảm kích vì tôi đã cứu cô ấy. Tôi đã không giải thích bất cứ điều gì, bởi vì tôi thực sự đã giúp cô ấy rất nhiều. Tình cảnh của tôi hiện tại đúng là gián tiếp có liên quan đến Thi Lệ.
Chú Công trực tiếp mở lời hỏi Thi Lệ về chuyện của dì Trương. Khi nhắc đến dì Trương, đôi mắt của Thi Lệ lộ rõ vẻ kinh sợ, rõ ràng cô biết điều gì đó.
Chú Công nói với Thi Lệ, "Cô Thi, Nếu cô có bất cứ điều gì muốn nói, cô hãy nói trực tiếp với chúng tôi để chúng tôi có thể giúp cô."
Thi Lệ nghĩ một lúc, tỏ vẻ bối rối
Rồi cô từ từ ngẩng đầu lên và nói với chú Công, "Dì Trương thực ra là một pháp sư mà tôi mời đến."
"Pháp sư?" Chú Công hỏi Thi Lệ.
Thi Lệ gật đầu với một cái nhìn hối hận. Cô bắt đầu kể: Thi Lệ và bạn trai gặp nhau từ thời đại học. Hai người đã phải lòng nhau từ cái nhìn đầu tiên, và sau đó mối quan hệ ngày càng phát triển, rồi họ yêu nhau.
Mặc dù cuộc sống của hai người rất khác nhau, Thi Lệ vẫn yêu một cách không do dự. Giống như trong phim truyền hình, tình yêu này không được đồng ý. Cha Thi Lệ khi biết chuyện đã quyết liệt phản đối bằng mọi cách. Trong mắt ông, bạn trai của Thi Lệ phải là một người đàn ông giàu có để có thể cho Thu Lệ một cuộc sống sung túc.
Nhưng Thi Lệ đã khăng khăng vẫn muốn yêu người đàn ông đó và đã cắt đứt mối quan hệ cha-con với Thi tiên sinh. Thi Tiên sinh cuối cùng cũng phải chấp nhận, để anh ta yêu con gái mình.
Ông ấy cũng đã nhượng bộ, nhưng sẽ vẫn phải xem xét. Nếu sau khi biết rằng Thi Lệ không có gì, người đàn ông đó sẽ phản ứng ra sao.
Tuy nhiên, Đời không như là phim. Sau khi Thi Lệ không có gì. Ban đầu, bạn trai cô ấy vẫn như trước, Thi Lệ cũng đã có thai vào năm đó. Tất nhiên, Thi Lệ quyết định giữ đứa con này. Thời gian đầu, người đàn ông đó vẫn ân cần với cô, nhưng cái thai càng lớn thì chi phí cần dùng càng nhiều, rồi còn sinh nở. Nên hắn buộc phải đi làm, và Thi Lệ cũng thế.
Nhưng sau một thời gian dài, người đàn ông đã bảo Thi Lệ hãy đến chỗ Thi Tiên sinh để xin tiền. Rốt cuộc, đó là cháu trai của ông ta. Nhưng Thi Lệ rất bướng bỉnh. Nếu bây giờ cô ấy cúi đầu, điều đó có nghĩa là Thi Tiên sinh đã đúng.
Thi Lệ bắt đầu nhận ra hắn chỉ thích tiền của cô mà thôi. Nhưng cô vẫn cương quyết không quỳ gối, xin Thi tiên sinh tha thứ để có tiền. Cô cố gắng đi làm để có thể đủ tiền trang trải, nhưng hắn thì không. Hắn nói nếu cô không đến gặp ông Thi để xin tiền thì hắn cũng sẽ nhất định không chịu đi làm.
Ban đầu là la mắng, rồi sau đó là đánh đập. Cuối cùng, chỉ mới 8 tháng đứa trẻ đã phải chào đời, Thi Lệ đã bị người đàn ông này từ bỏ và Thi Tiên sinh biết, ông ấy rất tức giận. Cô cũng hối hận về quyết định của bản thân . Sau đó Thi Tiên sinh đã muốn kiện người đàn ông đó, nhưng Thi Lệ đã cầu xin cha cô ấy đừng kiện anh ta. Mặc dù Thi Tiên sinh không muốn nhưng cũng phải đồng ý .
Đến năm nay, Thi Lệ liên tục mơ thấy con mình đang tìm kiếm cô mỗi ngày. Cô ghét người đàn ông đó. Anh ta bảo Thi Tiên sinh không kiện anh ta vì anh ta đã tự mình giải quyết mọi thứ .Chỉ một năm sau, Thi Lệ gặp tai nạn xe hơi. Chiếc ô tô trong xe đã va chạm với một chiếc xe chạy vượt đèn đỏ. Người chết chính là tên bạn trai cặn bã của Thi Lệ.
Sự cố này đã kết thúc, nhưng kể từ khi người đàn ông cặn bã qua đời, cô ta lại luôn mơ về người đàn ông cặn bã và đứa trẻ.
Thi Lệ đã tìm đến rất nhiều pháp sư nhưng đều vô dụng. Những kẻ lừa đảo này nói vì linh hồn đó không có quá nhiều thù hận và linh hồn ma quỷ, và chỉ có thể dọa Thi Lệ vào ban đêm. Nên nó không gây hại gì đáng kể ??
Nhưng ngay cả chỉ như vậy cũng đủ để khiến một người sụp đổ. Một ngày, có một người gõ cửa nhà Thi Lệ. Người này cho biết cô ta được một người bạn của Thi Lệ giới thiệu, và cô có thể giúp Thi Lệ.
Lúc đầu, Thi Lệ nghĩ rằng người này chỉ là một kẻ lừa đảo khác, nhưng cô ấy đã bị tra tấn bởi tên lưu manh đó quá lâu. Nên cô giữ người đó lại. Người này nói rằng bà ta không chỉ có thể giúp cô về trừ mà, mà còn giúp cô làm việc nhà.
Kết quả là, người này quả là thực sự có một số kỹ năng, Thi Lệ đã ngừng gặp ác mộng vào đêm hôm đó và ngủ rất ngon. Ngày hôm sau, người này nói rằng bà ta sẽ ở lại với Thi Lệ một thời gian để hai con ma có thể bị xua đuổi hoàn toàn. Người này chính là dì Trương.
Thi Lệ tất nhiên đồng ý, nhưng sau một thời gian, người bạn trai đã chết và đứa con đầu lòng của cô không đến tìm. Trong biệt thự vào ban đêm, thỉnh thoảng.. ...lại có những tiếng động lạ.
Dì Trương nói với Thi Lệ rằng cô ấy đang xua đuổi tà ma. Sẽ mất một hoặc hai ngày. Thi Lệ tin vào lý do đó trong một thời gian dài. Nhưng rồi cô ấy tự nhiên không tin điều đó nữa. Một ngày nọ, khi dì Trương ra ngoài, cô bí mật vào phòng của dì Trương. Phát hiện ra dưới gầm giường trong phòng, nhiều chai lọ đã được tìm thấy. Bị thúc đẩy bởi sự tò mò. Thi Lệ mở một trong các chai và lọ ra xem, thứ bên trong khiến cô vô cùng sợ hãi. Có một số bột màu trắng xám bên trong, nếu cô ấy không đoán sai, đó chính là tro.
Cô sợ hãi, lập tức đặt các chai này trở lại vị trí. Sau khi dì Trương đi mua sắm trở về. Ngày hôm đó, Thi Lệ đã đuổi dì Trương đi. Dì Trương nói thẳng rằng việc trừ tà chưa được hoàn thành nên dì không thể đi. Thấy dì Trương cương quyết ở đây, Thi Lệ trực tiếp hỏi dì Trương, cô nói rằng cô đã nhìn thấy những cái chai và lọ dưới giường của dì Trương. Nếu dì Trương rời đi, cô ấy sẽ coi như điều này như chưa từng xảy ra.
Nếu dì Trương không rời đi, Thi Lệ sẽ gọi cảnh sát. Dì Trương không nói gì nhiều vào lúc đó, cô ấy chỉ để lại danh thiếp cho Thi Lệ và rời đi khiến Thi Lệ cũng bất ngờ. Thi Lệ còn bất ngờ hơn.....
Khi mà đây........... chỉ là khởi đầu của.....CƠN ÁC MỘNG.........