Chuông điện thoại reo liên tục. Hạo Thiên lấy ra xem, là Gia Hân
_Hân nhi, có chuyện gì sao?
_Thiên, anh phải cứu ba em...
Đúng lúc này thư kí Dương từ ngoài lao vào không báo trước, mặt mày toát cả mồ hôi, hình như rất gấp gáp. Hạo Thiên tinh ý biết ngay đã có chuyện, liền ra hiệu im lặng cho Tăng Bình rồi mở loa ngoài di động
_Hân nhi, bình tĩnh, nói anh nghe xem có chuyện gì?
Giọng của Gia Hân như sắp khóc
_Vừa nãy có người xông vào văn phòng của ba em. Họ xưng là cán bộ chi cục thuế, nói là nghi ba em trốn thuế rồi dẫn ba đi mất rồi.
Hạo Thiên nhìn qua thư kí Dương, anh ta liền gật đầu đồng ý.
_Bây giờ em đang ở đâu?
_Em vẫn còn ở văn phòng của ba em. Hạo Thiên, bây giờ ở đây rất hỗn loạn, mọi người đang bàn tán khắp nơi, bên ngoài còn có phóng viên nữa.
_Hân nhi, em nghe lời anh, ở yên đó. Tài xế Ngưu sẽ qua đón em ngay bây giờ. Em tuyệt đối không được đi lung tung, sẽ rất nguy hiểm biết không?
_Em biết rồi. Anh nói mọi người nhanh nhanh lên, em sợ lắm.
Hạo Thiên tắt máy, gọi cho tài xế
_Đem thêm vài người sang Hân Thành Phát đón phu nhân về. Nhớ phải cẩn thận, không được để đám phóng viên phát hiện ra.
Hạo Thiên nhìn sang thư kí Dương
_Mọi chuyện là thế nào?
_Chủ tịch, Hân Thành Phát bị chi cục thuế Thượng Hải sờ gáy, nghi ngờ là gian lận trốn thuế.
_Có ngăn được không?
_E là không thể thưa chủ tịch, phóng viên các báo đều đổ về Hân Thành Phát, tin tức đã tràn lan trên mạng. Chỉ vài giờ nữa thôi, báo giấy và truyền hình sẽ phát tin tức chính thức.
Hạo Thiên nghĩ ngợi một hồi, không ngờ lại có kẻ đi trước anh một bước. Tin tức đi nhanh như vậy chứng tỏ đã có nội ứng từ trước. Khả năng cao nhất chỉ có thể là...Lục Hàn Phong. Không lẽ hắn đã biết vụ tai nạn của em trai và em dâu hắn là do Phạm Vĩ Thành bày trò.
Lúc này điện thoại của Hạo Thiên lại reo, anh nhíu mày
_Alô!
_Hạo Thiên, có thích món quà mà tôi tặng cho cậu không?
_Hàn Phong, cậu như vậy là ý gì?
_Sự tồn vong của Hân Thành Phát bây giờ chỉ còn trông cậy vào đứa con rể quý là cậu thôi.
_Tại sao không phải là cậu?
_Đừng hiểu lầm, Hạo Thiên, tôi không có hứng với nhà vợ của cậu đâu.
_Cậu gây sự với Hân Thành Phát khác nào đang khiêu chiến với tôi.
_Ha ha, Lý Hạo Thiên, chẳng phải cậu cũng muốn chuyện này sao, tôi chỉ muốn dằn mặt Phạm Vĩ Thành, tiện tay thì giúp cậu đẩy nhanh kế hoạch thôi.
Hàn Phong nói xong thì tắt máy. Thư kí Dương nhìn anh đầy lo ngại
_Chủ tịch, bây giờ giải quyết thế nào ạ?
_Tên cáo già Hàn Phong. Hắn đã nói vậy thì chúng ta cứ triển khai kế hoạch thôi. Cậu thông báo cho luật sư Phùng và các cổ đông kia, nói họ chờ lệnh của tôi.
_Dạ.
Phạm Vĩ Thành, tôi vốn muốn để ông thảnh thơi thêm thời gian nữa, nhưng ông không biết trời cao đất dày, dám chọc vào ổ kiến lửa thì cũng đừng trách tôi bạc bẽo.
****
Tin tức về tập đoàn Hân Thành Phát bị dính nghi án trốn thuế là cơn địa chấn của nền kinh tế Trung Quốc. Cả Tân Hoa Xã và các thời báo kinh tế lớn nhất đều đồng loạt đưa tin về vụ việc. Chỉ trong chưa đầy một ngày, giá cổ phiếu của Hân Thành Phát đã rớt thê thảm xuống mức đỏ. Các cổ đông lớn lần lượt đòi rút vốn hoặc bán tháo cổ phần. Các chi nhánh ở nước ngoài cũng chung cảnh điêu đứng theo công ty mẹ.
Nhưng đó chỉ là mới bắt đầu, một làn sóng đòi tẩy chay các sản phẩm và dịch vụ thuộc tập đoàn này đang hình thành, được chia sẻ tràn lan trên mạng với tốc độ chóng mặt.
Bác Văn và Thư Di đều theo dõi vụ này ngay từ đầu. Đây chính là cái giá mà Hàn Phong dành cho Phạm Vĩ Thành, thật sự xứng đáng.
Dương Tử Lan thì khóc suốt, bà không thể ngờ có ngày phóng viên vây kín biệt thự, bà hoàn toàn không thể bước chân ra khỏi cổng. Gia Hân ở bên này cũng chung cảnh ngộ. Từ hôm xảy ra vụ việc, Hạo Thiên gần như không về nhà. Bên ngoài luôn có mấy tay nhà báo rình rập, chờ cơ hội tiếp cận.
Lý Hâm bằng từ ngày nhường ghế chủ tịch tập đoàn Horizon cho Hạo Thiên, ông ít khi quan tâm mấy chuyện trên thương trường. Nhưng lần này là ngoại lệ. Phạm Vĩ Thành dù sao cũng là thông gia với nhà họ Lý, Hạo Thiên và Horizon ít nhiều cũng sẽ bị liên đới, nhất là làn sóng tẩy chay của người tiêu dùng đang lên rất cao.
_Hạo Thiên, con đã có hướng xử lý chưa?
_Ba yên tâm, tuy hơi tốn chút thời gian, nhưng con đã có cách.
_Con định làm gì?
_Con đã nhờ luật sư Phùng làm thủ tục bảo lãnh tại ngoại cho ba vợ. Bên cơ quan thuế cũng chưa có phát hiện sai phạm. Nếu Hân Thành Phát thực sự không trốn thuế thì mọi chuyện sẽ dễ dàng được giải quyết hơn.
_Còn các cổ đông thì sao?
_Con đã thuyết phục được họ chờ đến khi việc điều tra kết thúc. Lúc đó sẽ họp cổ đông để quyết định lại chiếc ghế chủ tịch.
Lý Hâm Bằng nghe qua đều rất thuyết phục, chỉ có điều ông nhìn ra được con trai mình là kẻ tham vọng, giống hệt như ông năm xưa
_Hạo Thiên, sự việc lần này có liên quan đến con không?
_Ba, ba đang nghi ngờ con sao?
_Hạo Thiên, dù ba có không ưa Phạm Vĩ Thành nhưng Gia Hân là vợ con. Trước đây cũng là con nhất quyết đòi cưới. Con phải biết cân nhắc lựa chọn, đừng để tham vọng che mờ lý trí.
_Ba, ba an tâm, con biết mình đang làm gì.
Thực ra Hâm Bằng đã có câu trả lời, nhưng ông vẫn muốn khuyên nhủ con trai. Tuổi trẻ thường dễ sa đà vào quyền lực, chỉ sợ lún quá sâu sẽ phải trả giá đắt, giống như chính ông ngày trẻ.