_Alex! Em ở đây!
Alex nghe được tiếng gọi, vẫy tay tươi cười đi nhanh về phía ba người họ. Thư Di hớn hở ôm lấy anh theo cách chào xã giao của người phương Tây. Cô quay lại hai người đàn ông phía sau.
_Alex, để em giới thiệu. Đây là giám đốc công ty Thành Minh, Đặng Thành Minh. Còn đây là chồng em, Lục Bác Văn. Anh ấy cũng là cộng sự của anh Minh.
_Xin chào, tôi là Alex Curry, hân hạnh được biết mặt.
Alex thân thiện bắt tay hai người. Thành Minh và Bác Văn rất bất ngờ vì Alex có thể nói rành tiếng Trung như vậy. Trông anh ta chắc chỉ tầm 30 hơn.
Cả bốn người đi ra xe, Alex lúc này ghé sát tai Thư Di nói nhỏ
_Chồng em rất đẹp trai đấy. Thảo nào em bỏ anh mà về nước nhanh như vậy!
Thư Di bật cười. Bác Văn đi phía sau nhìn thấy Thư Di và anh chàng kia cười nói rất vui vẻ, trong lòng tự dưng hơi khó chịu. Thành Minh nhận ra sự khác thường của bạn thân, lại cố ý đốt vào
_Xem ra tiểu yêu nhà cậu với anh chàng người Mĩ đó rất thân thiết.
_Cậu muốn "đốt nhà" hả?
Thành Minh lại càng khích bác
_Mình chính là muốn nhìn thấy cậu ghen trông sẽ như thế nào đó Văn.
_...
Bác Văn và Thành Minh không rõ lắm quan hệ giữa hai người họ, chỉ mới nghe Thư Di giới thiệu sơ về Alex. Anh ta là người Mĩ, họ tình cờ quen nhau lúc cô sống ở Anh. Alex có niềm đam mê với văn hóa thưởng trà của Trung Quốc. Điều đó thôi thúc anh đến đất nước này tìm hiểu rồi đầu tư hẳn một nông trại nhỏ trồng trà, ngoài ra, anh còn trồng thêm hoa hồng, hương thảo, lạc tiên và cúc la mã.
Vốn là định làm cho thỏa đam mê riêng, không ngờ mấy hôm trước, Thư Di liên lạc ngỏ ý muốn thu mua hết toàn bộ nông trại thảo mộc của Alex, đồng thời nêu kế hoạch của công ty Thành Minh. Với người khác thì chưa biết sao, nhưng với Thư Di, Alex chắc chắn không bao giờ từ chối đề nghị của cô.
Lúc cả bốn người đi vào công ty, bộ phận lễ tân cứ lén nhìn theo. Giám đốc và vợ chồng tam thiếu gia họ Lục thì họ đã quen mặt rồi, nhưng hôm nay lại có thêm một anh chàng da trắng, mắt xanh đẹp ngời ngời thế này, thật khiến lòng người không yên.
Trần Kiến dẫn đoàn người đi tham quan khu xưởng sản xuất. Hai năm gần đây, công ty làm ăn ngày càng thuận lợi nên Thành Minh đã cho tu sửa lại cơ sở vật chất khang trang, đầu tư trang thiết bị máy móc hiện đại nhất, lại tuyển thêm nhân sự có trình độ cao để phục vụ cho việc mở rộng sản xuất.
Bốn người họ đi đến đâu cũng đều thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Bác Văn cố tình đi phía sau để giám sát nhất cử nhất động của anh chàng người Mĩ. Anh để ý Alex hình như có ý với Thư Di, cứ thấy anh ta muốn đến gần cô, thái độ vô cùng tự nhiên, thoải mái. Còn Thư Di lại cứ vô tư, nhìn xem, còn luôn miệng cười tươi như hoa. Từ lúc ở sân bay về đây, cô cứ xem anh như là không khí vậy. Bác Văn đi lên nắm lấy tay vợ kéo lại. Thư Di giật mình tròn mắt nhìn anh, Thành Minh nhanh chóng thay cô phân tán sự chú ý của Alex
_Anh cảm thấy thế nào Curry?
_Rất tuyệt vời. Tôi nghĩ lần hợp tác này chúng ta chắc chắn sẽ thành công.
_Tôi cũng rất kì vọng sản phẩm mới sẽ chiếm được lòng tin của khách hàng như trà truyền thống.
_Nếu thuận lợi, tôi sẽ chính thức chuyển giao công nghệ và cây giống để các anh mở rộng vùng trồng chuyên canh trong nước. Như vậy sẽ giảm được rất nhiều chi phí nguyên liệu đầu vào.
Mặc kệ hai người kia đang say sưa nói chuyện, cách đó một khoảng, Thư Di bị chồng giữ chặt tay làm cho hơi xấu hổ
_Văn, buông tay ra đi. Đây là công ty đó.
Bác Văn không nói không rằng, mặt không cười, cũng không thèm nhìn cô, cứ vậy mà đi. Thư Di vừa đi theo vừa vặn vẹo muốn rút tay ra. Bác Văn bất ngờ buông tay cô ra, vòng qua ôm lấy eo kéo sát vào mình, anh cúi xuống thì thầm vào tai cô
_Em mà cứ chống đối thì ngày mai đừng hòng ra khỏi nhà, biết không?
_Anh...!
Thư Di cứng họng, cảnh tượng này vô cùng mờ ám. Mặt mày cô đỏ rần rần. Xung quanh toàn là người, vậy mà cái anh chồng này cứ tỉnh như không, rõ ràng muốn áp chế cô mà. Thành Minh quay lại nháy mắt ra hiệu với Bác Văn
_Cậu đừng có mà gây chuyện ở đây đó nha.
Alex đi phía trước cùng với Trần Kiến, đôi môi đã cong lên một đường đầy dụng ý.
****
Buổi tối, Bác Văn từ trong phòng tắm đi ra, nhìn thấy Thư Di đang ngồi trên giường, xem gì đó trên ipad, miệng cứ cười cười
_Bảo bối, em đang xem gì vậy?
Thư Di trả lời mà vẫn không ngước lên nhìn anh
_Em đang chat với Alex. Anh ấy gửi hình ảnh đã thu hoạch cho chúng ta xem nè.
Lại Alex, cả ngày nay vợ anh cứ mở miệng là Alex, không biết bao nhiêu lần rồi.
_Em với anh ta thân nhau lắm à?
_Cũng không hẳn, chỉ là nói chuyện rất hợp nên mới cảm quý.
Cái gì mà rất hợp, rồi còn cảm quý. Hạ Thư Di cô đúng là không xem anh ra gì. Dám ở trước mặt chồng đi khen ngợi người đàn ông khác. Còn dám "lơ" anh. Bình thường cô luôn nhìn anh với vẻ ngưỡng mộ. Vậy mà hôm nay, anh vừa tắm ra, cố ý chỉ quấn khăn tắm ngang hông, khoe ra thân hình hoàn mỹ, nhưng bảo bối nhà anh lại chẳng mảy may nhìn tới. Bác Văn ôm một bụng tức tối, xem ra anh đã chiều hư cô quá lâu rồi. Bác Văn đi tới giật lấy chiếc ipad bỏ lên bàn
_Ơ?!
Thư Di ngơ ngác nhìn lên, chưa kịp hiểu gì thì đã bị anh ập tới ngấu nghiến đôi môi nhỏ. Một tay giữ sau đầu, một tay đặt lên bầu ngực tròn, ra lực bóp mạnh
_Ưm...
Thư Di rên lên một tiếng. Da thịt anh mát lạnh, còn cả nước, bám dính lấy cô đầy kích thích. Thư Di ngoan ngoãn vòng tay qua cổ anh, thân thể thả lỏng mềm mại, thuận lợi cho anh đè xuống.
Tiểu yêu tinh này quả nhiên rất biết chiều chồng. Bác Văn để ý cô không bao giờ khước từ đòi hỏi của anh. Dù lúc anh dịu dàng hay nóng giận, chỉ cần anh muốn, cô đều đáp ứng. Vì vậy anh cũng không tài nào giận cô được lâu. Cứ mỗi lần đắm chìm trong dục vọng mà cô giăng ra, thì anh hoàn toàn quên cả thế giới.
Bác Văn hôn thật lâu mới chịu rời môi ra, Thư Di nén hơi thở gấp gáp, đôi mắt long lanh nhuốm màu yêu đương nhìn anh mời gọi. Giờ phút này, nhìn cô thật quyến rũ. Bác Văn vùi mặt vào cổ của vợ, rù rì
_Không cho em nhắc đến cái tên người Mĩ đó nữa biết chưa?
Thư Di mỉm cười vì biết anh đang ghen. Thật ra cô vẫn còn ghi nhớ chuyện của Khương Du nên đã lợi dụng Alex để thử chọc tức anh, không ngờ lại có tác dụng như vậy. Cũng tại Alex phối hợp quá ăn ý nên mới khiến Bác Văn tin là thật. Dù vậy, cô vẫn giả bộ không biết gì
_Alex chỉ là đối tác làm ăn thôi mà. Á..
_Đã nói là không được nhắc đến hắn.
Bác Văn mút mạnh lên làn da non mềm, để lại vết màu đỏ. Anh nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống
_Xem ra phải dạy cho em ghi nhớ mới được, bảo bối à.
Bác Văn lột bỏ áo choàng ngủ của vợ, hung hăng chiếm lấy mật ngọt trên người cô. Nhìn cô bị cơn động tình vây hãm dưới thân, chỉ hận không thể ra sức dày vò
_Thư Di, nói yêu anh nào.
_Ưm, ông xã, em yêu anh.
_Ngoan lắm, bảo bối!
Ở trên giường, hai thân thể trần trụi cứ quấn lấy nhau. Tay trong tay, da thịt kề sát, môi lưỡi quấn quít, Thư Di cong người rên rỉ theo từng đợt cao trào của khoái cảm, đầu óc rơi vào mụ mị. Xin lỗi ông xã, đã để anh hiểu lầm. Nhưng dù thế nào cô cũng không thể nói ra bí mật của Alex được.
Mấy ngày sau đó là chuỗi ngày bận rộn của công việc. Thư Di nhất quyết không chịu ở nhà nên Bác Văn đành đem cô theo, như hình với bóng, cố tình không cho Alex có cơ hội xen vào. Nhân sự công ty Thành Minh cũng tận lực tăng ca cho kịp tiến độ ra mắt sản phẩm mới. Bác Văn tự nhủ, đợi sau khi xong chuyện này, nhất định sẽ làm lễ cưới với Thư Di. Anh đã để cô đợi quá lâu rồi.