Mục lục
Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Con biết ý của mẹ mà.

Lạc Hiếu Nhã chỉ là một cô nhi, nó không xứng với con, không xứng với nhà họ Hoắc chúng ta”
Vẻ mặt Hoắc Tùng Quân có chút không kiên nhẫn, lại là bài ca này, tại sao cứ luôn nói về gia thế của Hiếu Nhã vậy chứ?
“Bây giờ Đại Thanh đã bị diệt vong rồi, nhà chúng ta cũng không phải có hoàng vị cần phải thừa kế.

Cho dù gia thế của Hiếu Nhã kém một chút thì làm sao? Con thích con người cô ấy, cũng không phải là thích gia thế của cô ấy.

Cho dù cô ấy là một kẻ ăn mày, con cũng sẽ lấy cô ấy”
Mẹ Hoắc còn muốn nói cái gì đó, thì đã bị ông cụ Hoặc trực tiếp ngắt lời: “Hà Lan, con đừng quên, lúc đầu khi con gả cho con trai bố, gia thế nhà họ Đinh cũng không ra làm sao cả.

Không phải bố không hề ngăn cản con vào cửa sao? Bố thấy con ở nhà họ Hoắc lâu rồi, quên mất hoàn toàn hoàn cảnh trước kia của mình rồi”

Sắc mặt mẹ Hoắc thay đổi, ngón tay nắm chặt lại, cúi đầu, cuối cùng không dám nói gì nữa.

Lúc đầu lý do bà ấy có thể gả cho người chồng bây giờ, cũng do bà ấy dùng một số thủ đoạn, nếu như chỉ nói về gia thế, gia thế nhà họ Đinh quả thật kém xe nhà họ Hoắc.

Ông cụ Hoắc xuất mã quả nhiên không ai có thể địch lại, một câu nói là có thể xử lý được mẹ Hoắc.

Khóe miệng Hoắc Tùng Quân nhếch lên, cười với ông cụ Hoắc, ông cụ hừ lạnh một tiếng, nói khẩu hình với anh một từ “cỏ non”.

Nụ cười Hoắc Tùng Quân cứng đờ trên mặt.

Anh bất lực cười cười, mình rất muốn lừa Hiếu Nhã về nhà, nhưng quan trọng là phải có sự đồng ý của Hiếu Nhã mới được.

Nghĩ đến đây, anh đột nhiên khựng lại, nghĩ đến một chuyện, ngẩng đầu, nhìn ba người, mở miệng: “Quên mất không nói chuyện này với mọi người, bây giờ Hiếu Nhã đã trở thành bạn gái của con rồi”
Mẹ Hoắc đột nhiên ngẩng đầu, không thể tin nổi nhìn Hoắc Tùng Quân.

Trong lòng bà ấy vẫn còn hi vọng, nếu như Lạc Hiếu Nhã không đồng ý với Hoắc Tùng Quân, cho dù Hoắc Tùng Quân có thích Lạc Hiếu Nhã, hai người cũng không có khả năng.

Nhưng bây giờ Hoắc Tùng Quân vậy mà lại nói với bọn họ, Lạc Hiếu Nhã tiếp nhận anh rồi, chuyện này khiến mẹ Hoắc ngạc nhiên.

Sau khi ngạc nhiên qua đi, khuôn mặt của bố Hoắc và ông nội Hoắc tràn đầy vui mừng.

Hai người bọn họ không hề có bất kì thành kiến nào với Lạc Hiếu Nhã, cũng không có chấp nhất gì đối với chuyện dòng họ gia thế, chỉ cần bản thân Hoắc Tùng Quân thích là được.


Từ nhỏ Hoắc Tùng Quân đã lạnh nhạt lãnh đạm, không thích người khác tiếp cận mình, cũng chưa từng nhìn thấy anh yêu thích cô gái nào.

Trước kia hai người bọn họ đều lo lắng sợ anh sẽ phải sống độc thân cả đời, cuối cùng cũng nhìn thấy anh thích một cô gái, đương nhiên bọn họ sẽ không ngăn cản.

“Làm tốt lắm”
Khuôn mặt ông nội Hoắc tràn đầy vui mừng: “Điểm này giống ông già này, luôn nhận được sự yêu thích của các cô gái, có sức hấp dẫn.

Dáng dấp của Tùng Quân trông rất giống ông khi còn trẻ, chỉ cần nhìn khuôn mặt này thôi thì Hiếu Nhã cũng đã không thể nào từ chối Tùng Quân nhà chúng ta rồi”
Bố Hoắc nhìn ông cụ liên tục dát vàng lên mặt mình thì khóe miệng khẽ giật giật.

Ông cụ chú ý tới dáng vẻ của con trai, nhướng mày hỏi: “Sao thế, con có ý kiến gì à?”
“Không, không có” Bố Hoắc vội vàng nói.

Hoắc Tùng Quân nhìn bộ dạng vui vẻ của ông nội, sắc mặt khẽ dịu lại, anh cũng hy vọng người con gái mà anh thích có thể nhận được sự yêu thích và tiếp nhận từ gia đình mình.


Mẹ Hoắc nhìn dáng vẻ vui vẻ của ba người bọn họ, hung hăng nắm chặt nắm tay, bà ấy không cam tâm.

Rõ ràng có nhiều cô chủ thục nữ thích Hoắc Tùng Quân như vậy, tại sao nó đều cảm thấy chướng mắt?
Rõ ràng chỉ cần cưới mấy cô gái đó thì nhà họ Hoắc lập tức có thể bước lên một tầng cao hơn, tại sao Hoắc Tùng Quân lại không muốn?
Bà ta vừa nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Hiếu Nhã thì trong lòng lập tức cảm thấy khó chịu.

Quả thật bà ta không thích Lạc Hiếu Nhã, không muốn để cho cô bước vào cửa nhà họ Hoắc một lần nữa, nếu như bọn họ trở thành mẹ chồng nàng dâu của nhau, khi có một đứa con trai luôn cưng chiều con dâu vô điều kiện như thế này sẽ khiến bà ta khó chịu chết mất.

Sau khi Lạc Hiếu Nhã kết thúc cuộc thi, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau khi về đến nhà lập tức ngủ một giấc thật sâu, lúc cô tỉnh dậy thì đã là giữa trưa ngày hôm sau rồi.

Tinh thần sảng khoái, tràn đầy năng lượng..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK