Mục lục
Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Số tiền tích cóp này của bà cụ là tiền mà trước đây con trai cả Lạc Quang Nhật biểu.

Cộng thêm trước đó đã tước đoạt được tài sản Lạc Quang Nhật nên bà cụ có vụng trộm rồi tích góp được, vậy nên số tiền cũng không hề ít.

Sau khi Lạc Quang có được tiền, đôi mắt anh ta bắt đầu sáng lên.

Mấy ngày nay, anh ta thắng vài ván lắt nhắt cũng được kha khá tiền, vận may vẫn luôn tốt đẹp.

Anh ta bèn nhân cơ hội đánh cược một phen lớn, chỉ cần thắng thì anh ta không cần dựa vào tiền tiêu vặt bố cấp để sống qua ngày nữa, cũng không cần phải kiếm tiền cực nhọc như vậy.

Bà cụ thấy dáng vẻ mừng như điên của Lạc Quang, tuy rằng bà cụ rất đau lòng vì đưa cho cháu số tiền này, nhưng cũng không nên tính toán với cháu đích tôn làm gì.

“Quang à, cháu phải dùng tiền này cho cẩn thận, tuyệt đối không được đi cá cược biết chưa? Bây giờ cháu cũng thấy tình hình nhà chúng ta rồi đó, không có nhiều tiền để trả nợ thua bạc cho cháu nữa đâu.


Đây là tiền bà tích cóp cả đời mới được đó.”
“Vâng, cháu biết rồi, bà nội, cháu sẽ nhớ bà lắm.

Chỉ cần cháu phát đạt rồi thì nhất định sẽ mua cho bà một chiếc vòng tay lớn bằng vàng, vòng cổ cỡ lớn này, rồi đưa bà đến ở trong biệt thự khổng lồ, cháu sẽ lái xe đưa bà hóng gió hay du lịch thế giới đều được tất”.

Lạc Quang ôm bà nội, anh ta cắt ngang những lời lải nhải của bà cụ bằng sự hưng phấn.

Vốn dẻo miệng nên Lạc Quang nói chuyện rất dễ nghe, lại còn là cháu trai duy nhất nên bà cụ thực sự rất thích anh ta, thể là được anh ta dỗ dành đến mặt mày cũng hớn hở.

“Nhà chúng ta chỉ được mỗi Lạc Quang là có tương lại thôi.”
Bà cụ biết trong trường quốc tế mà Lạc Quang theo học có nhiều người không phú thì quý, cháu trai lại cực kỳ thông minh cho nên bà cụ rất yên tâm về “bạn học” mà anh ta nhắc đến.

Bà ta có lòng tin vững chắc rằng nhất định cháu đích tôn mình có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Lạc Quan cầm tiền rồi thì không kiềm chế được đam mê, anh ta cũng không rảnh tìm cách ứng phó với bà cụ mà đi thẳng đến sòng bạc luôn.

Nói ra cũng thực sự trùng hợp, sòng bạc mà anh ta đến lại chính là sòng của anh Long.

Và cũng đúng lúc anh Long đang tìm cách dụ anh ta vào đây.

Ảnh chụp Lạc Quang đã được in ra rồi truyền đi khắp sòng bạc.

Anh ta mới vừa bước vào sòng được một phút thì đã có người tới báo tin cho anh Long.


Anh Long thấy gương mặt tươi cười của Lạc Quang cộng thêm dáng vẻ đầy tự tin của anh ta thì khóe môi nhếch lên một cách lạnh lùng rồi nhanh chóng gửi tin nhắn cho Lạc Hiểu Nhã: “Con cá đã sa lưới rồi”
Mấy ngày nay Lạc Hiểu Nhãh cũng luôn bận tâm đến chuyện này, sau khi nhìn thấy tin nhắn, trên mặt cô đã lập tức tràn ngập nụ cười tươi.

Cách Lệ Tâm ngồi bên cạnh cô, vừa lúc bắt gặp nụ cười tươi kia thì cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Ngày thường có được biết đến là một Lạc Hiểu Nhã dịu dàng, ngay cả cười rộ lên cũng mang theo một vẻ đẹp hiền lành.

Nhưng nụ cười tươi vừa rồi của cô lại mang theo vẻ u ám, còn xen lẫn một chút gian ác, thấy thế nên đột nhiên trong lòng Cách Lệ Tâm trào dâng một suy nghĩ.

Ngay lúc đó, Lạc Hiểu Nhã thật sự không khác gì một Thiên Sứ bị đọa đày, loáng thoáng sau lưng cô còn mọc đầy cánh chim màu đen.

Cách Lệ Tâm lập tức nhảy vào phòng làm việc và ghi chép hết những ý nghĩ vừa mới nảy sinh của mình lại.

Với vài nét bút ít ỏi, cô ta đã phác họa ra một bản thảo nguyên mẫu.

Là một bộ lễ phục màu đen, cô ta tính là sau khi làm xong sẽ đưa cho Lạc Hiểu Nhã xem.


Lạc Quang còn không biết mình đang bị người khác theo dõi, sau khi anh ta tiến vào sòng bạc thì lấy ra một cọc tiền để đổi thành phỉnh, trong lòng thì tràn ngập niềm tin vào cơ may của mình.

Bởi vì có anh Long bày mưu đặt kể nên đa số người trong khu vực đó đều chú ý đến từng bước chân của Lạc Quang.

Thấy anh ta vẫn còn chút lý trí, chưa đặt hết tất cả tài sản trong nhà lên nên họ đưa mắt nhìn nhau để nhường cho anh ta.

Quả nhiên đúng như trong tưởng tượng của Lạc Quang, anh ta đã thắng không ít, chỉnh trên sóng của anh ta đang không ngừng tăng lên.

Những thứ này đều đại diện cho tiền, một số tiền vô cùng đáng kể.

Từ nhỏ, Lạc Quang rất bình thường, không thông minh cũng không chăm chỉ.

Là cháu đích tôn trong nhà, lại được bà cụ cưng chiều nên khi lớn lên, anh ta chẳng có một chút chí hướng nào cả..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK