Hoắc Tùng Quân thản nhiên như không, lật một trang tài liệu ra: “Đúng vậy, không chỉ thừa nhận thôi, mà con còn ôm cô ấy trước mặt mọi người, còn đưa cô ấy về nhà, mọi người trong bữa tiệc đều nhìn thấy.”
Mẹ Hoắc cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, thật lâu sau mới chậm.
chạp phản ứng lại, nói: “Hoắc Tùng Quân, anh điên rồi có phải không, bây giờ anh đã đính hôn với Bích Hà rồi, anh làm như vậy, biết Bích Hà phải nghĩ như thế nào? Con bé phải tự lo liệu như thế nào đây?”
Ánh mắt Hoắc Tùng Quân như đông lạnh lại: “Lúc trước con cũng đã nói, con không thích An Bích Hà, là mẹ vẫn liên tục ép buộc con rất nhiều lần, mẹ nói xem con tự lo thế nào, con là con ruột của mẹ, vì sao mẹ phải ép con cưới một người phụ nữ mà con không yêu”
“Nhưng con bé Bích Hà thông minh xinh đẹp, gia thế lại tốt, tôi làm tất cả những chuyện này đều là..”
“Tất cả đều là vì tốt cho con?” Hoắc Tùng Quân cắt ngang lời nói của bà ấy, lạnh lùng cười một tiếng: “Cô ta có xinh đẹp hơn nữa, thông minh.
hơn nữa, gia thế tốt hơn nữa, con không thích thì có ích gì.
Mẹ luôn miệng nói là vì tốt cho con, thực ra là vì trót yêu chút tiền tài của nhà họ An thôi, nếu An Bích Hà không sinh ra ở nhà họ An, mẹ sẽ để con cưới cô ta sao?”
Vẻ mặt của mẹ Hoắc như đông cứng lại, đương nhiên sẽ không đâu, nếu sau lưng An Bích Hà không có nhà họ An, cho dù cô ta có xinh đẹp như tiên nữ, thông minh tuyệt đỉnh, bà ấy cũng sẽ không để con trai mình cưới cô ta.
“Nhưng mà, Lạc Hiểu Nhã kia thì có gì tốt, cô ta không thể cung cấp cho con một chút trợ giúp nào, đã biến mất một năm qua, hết lần này tới lần khác lại xuất hiện ở trên bữa tiệc, còn dùng trăm phương ngàn kế cố tình tiếp xúc với con, ngay trước mặt nhiều người như vậy, làm lộ ra quan hệ hôn nhân trước kia của hai người, theo như mẹ thấy, chỉ sợ người phụ nữ kia là muốn dựa vào con, cô ta đang thèm muốn tài sản nhà họ Hoắc chúng ta.”
Bà ấy nói vẻ rất căm phẫn, Hoắc Tùng Quân lại cúi đầu, cười như nước chảy mây trôi: “Con còn sợ cô ấy không tham lam gì cả, chứng tỏ trên người con đã không còn gì để thu hút cô ấy nữa, nhưng nếu như cô ấy còn tham lam tiền của con, vậy thì con phải quản lý Hoắc Kỳ cho tốt, con phải tiếp tục trong trạng thái có tiền mới được”.
Anh nhìn về phía mẹ Hoắc, với vẻ mặt không chút thay đổi: “Mẹ, mẹ đi đi, đừng làm phiền đến công việc của con, lỡ như mẹ ảnh hưởng đến con, khiển cho con ra quyết định sai lầm gì, công ty phá sản, mẹ có lẽ sẽ không cần con nữa”.
“Anh!” Tay của mẹ Hoắc run run chỉ vào anh: “Tôi thấy anh thật sự bị điên rồi, bị người phụ nữ kia làm cho u mê không biết đường lối gì nữa”
“Triệu Khôi Vĩ, đưa bà Hoắc ra ngoài đi”.
Hoắc Tùng Quân thản nhiên ra lệnh một câu, Triệu Khôi Vĩ lập tức từ ngoài cửa tiến vào, chỉ ra hiệu với mẹ Hoắc một cử chỉ có ý “mời”.
Mẹ Hoắc tức giận đến mức khuôn mặt nhăn nhó lại: “Hoắc Tùng Quân, tôi là mẹ của anh, anh lại muốn đuổi mẹ mình ra ngoài sao?
“Nếu như mẹ không phải là mẹ con, con sẽ không dùng cách thức ôn hòa như vậy để mời mẹ ra ngoài đầu” Hoắc Tùng Quân ngước mắt lên, ánh mắt sắc bén, nói: “Con sẽ thẳng thừng gọi bảo vệ ném mẹ ra ngoài”
Mẹ Hoắc nghe xong lời này, nhịp thở cũng muốn ngừng lại, tức giận đến mức lồng ngực không ngừng phập phồng.
“Đồ con bất hiếu, anh là cái đồ bất hiếu, Hoắc Tùng Quân tôi nói cho anh hay, nếu như anh dám tái hôn với Lạc Hiểu Nhã, anh có tin tôi sẽ treo cổ ở trước của công ty anh hay không.”
Lại là chiêu này, mẹ anh và An Bích Hà rất giống nhau, dù có xoay tới xoay lui cũng chỉ dùng có một chiều như vậy, sinh mạng là của bọn họ, tự bọn họ không biết quý trọng, lại còn đòi người khác phải quý trọng thay cho bọn họ, thật sự là buồn cười!
Hoắc Tùng Quân thẳng thừng kéo ngăn kéo ra, lấy một con dao găm ném lên bàn làm việc, nói: “Dùng cái này đi, cách này có vẻ nhanh hơn đó”
Ánh mắt anh u ám, tràn ngập sự thờ ơ và tàn nhẫn: “Chỉ có điều, mẹ à, nếu như mẹ tự sát rồi, con quay về sẽ tìm cho cha con một người vợ trẻ trung hơn và xinh đẹp hơn, ngồi ở trên vị trí bà Hoắc của mẹ, mặc quần áo cao cấp của mẹ, đeo những đồ trang sức quý giá mà mẹ cất giữ bao lâu nay, lại còn không can thiệp vào đời tư hay chuyện tình cảm của con.
Con có cưới Hiểu Nhã, mẹ cũng mắt không thấy tâm không phiền, có phải là lựa chọn tốt nhất cho cả hai bên không”.
“Hoắc Tùng Quân!” Mẹ Hoắc tức giận đến nổi rống lên một tiếng, nhưng từ đáy lòng lại đang âm thầm run rẩy, bà ấy biết, Hoắc Tùng Quân không phải chỉ nói cho vui mà thôi.
Thằng nhóc này sẽ thật sự làm được chuyện như vậy!
“Mẹ, con cho mẹ hai lựa chọn, hoặc là không can thiệp vào chuyện hôn nhân của con, yên yên ổn ổn làm bà Hoắc của mẹ, hoặc là, dựa theo lời con vừa nói mà làm, mẹ chọn đi!”.
Hoắc Tùng Quân nói xong, tiếp tục bình chân như vại nhặt tài liệu ở dưới đất lên..
Danh Sách Chương: