Mục lục
Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


An Vu Khang nhìn thấy dáng vẻ như có người nhà mất, nghiến răng nghiến lợi hét: “Đừng có làm ra bộ mặt như vậy, đó chỉ là đoạn ghi âm ngắn ngủi, hơn nữa lúc đó là tôi đã uống say, vốn dĩ không thể làm băng chứng được”
Đúng vậy, lén lút ghi âm trộm người khác nói, thủ đoạn này vốn dĩ đã không hợp pháp, căn bản không thể làm bäng chứng cụ thể được, hơn nữa những người tham gia vào sự.

việc hôm đó, người chết thì cũng chết rồi, người từ chức thì cũng từ chức rồi, sớm đã không còn tin tức gì nữa, ai còn có thể chứng minh ông ta thật sự đã giết người.

Đúng là bọn họ thấy chết không cứu, giờ đây cũng không có ai có thể chứng minh bọn họ đã giết người.

Danh tiếng xấu đi một chút cũng không Sao, chỉ cần không phải ngồi tù là được.


Người của bộ phận quan hệ công chúng nghe thấy ông ta nói như vậy, mới gượng ép bản thân tỉnh táo lại tinh thần, trong trong nội tâm bọn họ đối với hai bố con nhà họ An này cảm thấy rất đáng khinh.

Con đường đó vốn dĩ heo hút hơn nữa hôm đó lại là đêm khuya, nếu như không có.

người phát hiện kịp thời có lẽ ba người bọn họ đã chết lâu rồi Lạc Quang Nhật bị thương đã được đưa đến bệnh viện, nhưng thật không ngờ người nhà họ An không chỉ không muốn cứu người mà còn muốn giết người, hành vi này thật sự giống với hành vi của súc vật An Vu Khang không hề quan tâm đến bọn họ nghĩ như thế nào, nhưng trong lòng ông ta vẫn luôn bất an, ông ta không khống chế được.

bản thân mà lên mạng tìm kiếm tin tức về bản ghỉ âm, nhìn thấy những lượt chia sẻ ngày càng tăng cao, những lượt bình luận đều đang mắng chửi ông ta và An Thị.

Sở Hân, tại sao cô ta lại làm như vậy.

An Vu Khang càng nghĩ càng hận, bản thân ông ta rõ ràng đối xử với cô ta rất tốt, tại sao cô ta lại phản bội ông ta, tại sao lại có thế làm ra chuyện như vậy.

An Bích Hà nghe thấy bên ngoài có tiếng động, cô ta đi từ phòng làm việc ra ngoài xem có chuyện gÌ, rồi nhìn thấy An Vụ Khang đang đứng ngây người ra ở bên ngoài, trong tay đang bật bản ghi âm lên.

Cô ta cười điệu cười rất lạnh lùng: “Trước.

con đã từng nói với bố, Sở Hân này tuyệt có mục đích, chắc chản có người đã phái cận bố, nhưng bố lại không tin con, bây giờ thì bố biết cô ta đã làm gì rồi đấy chứ?”

Vẻ mặt của An Vu Khang trở nên âm u, ngẩng đầu lên liếc nhìn cô ta: “An Bích Hà, đừng nói những điều nhảm nhí nữa, tại sao bố lại cho người đi giết Lạc Quang Nhật, người khác không hiểu nhưng con chắc chản hiểu, con không có tư cách nói những điều này trước mặt bố”
Đúng vậy, nếu như hôm đó An Bích Hà không uống rượu say rồi đâm phải xe của.

Lạc Quang Nhật, ông ta không muốn chuyện này gây ảnh hưởng đến danh tiếng của mình nên nhân lúc Lạc Quang Nhật hôn mê rồi giết ông ấy.

Điều mà bây giờ An Vu Khang hối hận nhất không phải là giết Lạc Quang Nhật mà là không thể giết Lạc Hiểu Nhã vào lúc đó.

Nếu như không có người này, có lẽ bọn họ cũng không phải đối đầu với Hoắc Tùng Quân, An Thị cũng sẽ không rơi vào bước đường như ngày hôm nay.

An Bích Hà nghe ông ta nói vậy, im lặng một hồi cũng không nói gì cả.

Trong lòng cô ta biết rõ lúc đó là vì cô ta uống say, hơn nữa bây giờ cô ta đã quyết định sẽ đổ hết tội lỗi lên đầu của An Vu Khang.


“Chuyện này bố định giải quyết như thế nào?” An Bích Hà đã chuyển sang chủ đề khác.

An Vu Khang nhìn cô ta với một ánh mắt thâm độc: “Không thừa nhận, Sở Hân chắc là người mà Hoắc Tùng Quân phái tới, sở dĩ cậu ta chọn cách ghi âm mà không phải là trực tiếp đi báo cảnh sát, có lẽ là vì trong tay cậu ta không có chứng cứ cụ thể nào.

An Bích Hà nhìn ông ta v: ngạc thể hiện sự bội phục, người bố này của cô ta thực sự có thủ đoạn, đúng là không biết xấu hổ mà Chuyện này đã rõ ràng như vậy rồi mà ông †a vẫn còn nói như vậy.

Cô ta nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói: “Bây giờ những ngành công nghiệp khác đã không còn cách nào cứu vãn được nữa, vì vậy con muốn tách Khinh Hà ra hoạt động độc lập, chỉ cần bảo vệ được Khinh Hà, chúng ta còn có thể cứu vãn được tình thế, ông thấy thế nào?”
An Vụ Khang nghĩ một lúc lâu, rồi ngẩng đầu nói: “Chuyện này con hãy xem xét rồi giải quyết đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK