Chương 3
Họ không những không ủng hộ Thượng Quan Liệt, mà còn kết tội hắn vì đã không bảo vệ điện chủ chu toàn, tước mất binh quyền của hắn, buộc hắn về Nam Thành quy ẩn, từ nay về sau không bao giờ được phép can thiệp vào quân đội của Thiên Vương Thần Điện.
Quyền Nam Thiên Vương hiện tại tên là Cao Cương, từng là đội trưởng đội hộ vệ bên cạnh Lôi Tuấn.
Lúc này, trên trán anh ta mồ hôi nhễ nhại!
“Lập tức xác nhận”.
Cao Cương hét lớn vào mặt hạ sĩ quan.
“Báo cáo sĩ quan, đã xác nhận ba lần rồi”, hạ sĩ quan chắc nịch nói.
“Điện chủ hiện thân rồi, điện chủ vẫn còn sống!”
Cao Cương vô cùng kích động, là quyền Nam Thiên Vương, anh ta luôn mong ước tìm được tung tích của điện chủ, dù sao một năm trước, điện chủ đã biến mất ở Nam Vực sau khi rút lui khỏi chiến trường.
“Ra lệnh cho tất cả cường giả ở Nam Vực, lập tức tập hợp ngay”, Cao Cương gần như rống lên.
“Tuân lệnh”, hạ sĩ quan lập tức đi thông báo.
“Sắp đi đón điện chủ rồi, điện chủ sắp trở về rồi!”
Cao Cương lẩm bẩm một mình, Lôi Tuấn là người mà anh ta kính phục nhất, là chiến thần trong lòng anh ta.
Đông Vực Hoa Hạ, gió biển gào thét.
Một con tàu khổng lồ đang truy đuổi bọn hải tặc.
Trong buồng lái, một chiếc điện thoại vệ tinh màu đỏ đột ngột vang lên, khiến tất cả mọi người có mặt ở đó giật mình!
Chiếc điện thoại này là mệnh lệnh khẩn cấp, thường do Điện Chủ trực tiếp hạ lệnh.
Nhưng, Điện Chủ đã mất tích một năm rồi?
Sau một hồi sửng sốt, thuyền trưởng lập tức trả lời ngay.
“Gì cơ? Chắc không? Tôi sẽ lập tức báo cáo với Đông Thiên Vương”.
Thuyền trưởng cúp điện thoại, tay vẫn không ngừng run rẩy.
“Tìm được Điện Chủ rồi, chiến thần trở về rồi”.
Thuyền trưởng lập tức chạy ra khỏi buồng lái, lao nhanh đến boong tàu.
Lúc này, Đông Thiên Vương Lý Lăng Phong đang đứng trước boong tàu chỉ huy… “Cái gì? Con mẹ nó, nói lại lần nữa xem?”
Lý Lăng Phong túm lấy cổ áo của thuyền trưởng, lớn tiếng hỏi.
“Vô cùng chính xác, đã tìm được điện chủ rồi, trong một khu rừng ở Nam Vực”.
“Không đuổi theo hải tặc nữa, lập tức vào bờ ngay”.
Sau khi Lý Lăng Phong hạ lệnh xong, liền hướng về phía nam nghiêm mình cung kính cúi chào.
… Tây Vực Hoa Hạ, vì chênh lệch thời gian nên bây giờ đang là ban đêm.
Trên đỉnh một tòa nhà chọc trời, có năm người đàn ông mặc đồ đen buộc dây thừng và trèo lên bức tường kính bên ngoài, nhưng họ không tạo ra tiếng động nào cả.
Năm người này là sát thủ tinh nhuệ của Thiên Vương Thần Điện ở Tây Vực, nhiệm vụ lần này là ám sát một nhân vật nặng ký.
Đột nhiên, tai nghe của bọn họ đồng thời vang lên một giọng nói.
Bên kia máy bộ đàm chính là Tây Thiên Vương Âu Dương Liệt.
“Đội Bóng Đêm, từ bỏ nhiệm vụ, nhanh trở về đội”.
Giọng Âu Dương Liệt không lớn, nhưng lại tràn đầy uy nghiêm một cách tuyệt đối.
Đội trưởng Đội Bóng Đêm nói: “Thiên Vương, cho tôi thêm năm phút nữa, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”.
“Năm giây cũng không được, lập tức trở về”, Âu Dương Liệt nghiêm nghị nói.
“Thiên Vương, tôi không hiểu…”
“Tìm thấy điện chủ rồi”.
“Sao ạ? Đã rõ!”
Sau khi nhận được lệnh, đội trưởng nói với các thành viên khác trong đội: “Từ bỏ nhiệm vụ, lập tức trở về đội ngay”.
Năm người đàn ông mặc đồ đen cắt đứt dây thừng cùng lúc, sau đó mở bộ đồ bay ra.
… Bắc Vực Hoa Hạ, khách sạn bảy sao, phòng tổng thống.
Một cô gái cực kỳ xinh đẹp trong bộ đồ ngủ màu hồng, vừa múa xong một đoạn nhạc, đang uốn éo tạo dáng quyến rũ rồi leo lên giường của một người đàn ông cường tráng.