• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41

Trần Uy cực kỳ tức giận, nhưng lại không dám làm gì cả. Hắn ta muốn xác định rõ thân phận của Lôi Tuấn trước đã.

Lúc đi ngang qua Tôn Hạo, Lôi Tuấn đột nhiên cười nói: “Tôi nghe nói anh là người giúp chúng tôi giải quyết chuyện này, anh có bản lĩnh thật đấy, cảm ơn nha!”

“Mau đi đi!”

Tôn Hạo cũng không muốn đề cập đến chuyện này, bởi vì vốn dĩ hắn ta không làm gì cả.

… “Em gái!”

Sau khi vợ chồng Lôi Tuấn rời khỏi, Tần Mỹ Kiều liền nói: “Em và Uy phải cố gắng lên, anh chị nhất định sẽ dốc sức hỗ trợ, đến lúc đó vừa giành được hợp đồng lại vừa có thể đuổi cổ bọn họ đi, vẹn cả đôi đường”.

“Việc này…”

Tần Mỹ Ngọc rầu rĩ nói: “Vương Đại Cường đã bị phế, bước tiếp theo nên tìm ai bây giờ?”

“Anh có cách này!”

Trần Uy cười nói: “Anh có một người bạn có quen biết với tổng giám đốc Lâm Đông Thăng của tập đoàn Kim Đỉnh, chỉ cần có thể tạo mối quan hệ với tổng giám đốc Lâm thì việc giành được bản hợp đồng này chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!”

“Thật ư?”, Tần Mỹ Ngọc hưng phấn hỏi.

“Em không tin anh à?”

Trần Uy cười nói: “Đương nhiên, việc này cần em phải ra sức mới được!”

Hai người nhìn nhau cười, đối với Tần Mỹ Ngọc, thân thể chỉ là tiền vốn của cô ta.

“Anh sẽ đi thăm viếng nhiều một chút, cố hết sức tranh thủ mọi cơ hội!”, Tôn Hạo cũng cười nói.

“Vậy thì tốt quá!”

Cô cả Tần Mỹ Kiều nói: “Chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực thì nhất định sẽ thành công, tôi nghe nói sắp tới ông chủ tập đoàn Kim Đỉnh muốn tổ chức một buổi tiệc, nếu như có thể lấy được thư mời thì tốt biết mấy!”

“Em cũng có nghe việc này!”

Trần Uy nói tiếp: “Tuy nhiên, nếu là tiệc rượu do ông chủ Kim tổ chức thì khách mời không phú cũng quý, gia tộc hạng hai như chúng ta muốn tham gia e là khó, nhưng em sẽ nghĩ cách lấy được thư mời”.

“Uy, tất cả đều nhờ vào anh cả đấy!”

Trần Mỹ Ngọc lập tức hôn lên má Trần Uy một cái.

“Hừ, Thương Lam!”

Cô cả Tần Mỹ Kiều nói: “Cô ta muốn có chỗ đứng ở nhà họ Tần à? Đúng là chuyện hoang đường, hiện tại bị cắt giảm chi tiêu, bọn họ muốn sống cũng là vấn đề, thì lấy đâu ra sức tranh giành với chúng ta!”

“Đúng vậy, cô ta nên cút đi từ lâu rồi mới đúng!”

“Đáng đời!”

Bốn người tôi một câu, anh một câu, cứ như bọn họ đã thật sự chiến thắng… … “Làm sao bây giờ?”

Thương Lam ngồi trong phòng ngủ, vẻ mặt đờ đẫn.

“Bà xã, còn chưa đến thời khắc cuối cùng, chúng ta không thể từ bỏ!”

Lôi Tuấn thầm cảm thấy đắc ý, bỗng dưng anh thấy cuộc sống này cũng khá thú vị.

“Haiz… nói thì dễ rồi!”

Thương Lam tức giận nói: “Tôi không có nhiều tiền gửi ngân hàng, anh thì lại không đi làm, không có tiền, khoảng thời gian tới muốn sống đã là vấn đề thì lấy gì đi thương lượng hợp đồng đấu thầu chứ? Nếu không được, chắc tôi phải nhờ bạn học giúp đỡ thôi!”

“Em có bạn học lắm tiền à?”, Lôi Tuấn hỏi.

“Có một người, tên là Dương Phong, nghe nói rất có bản lĩnh!”

“Đừng nói hắn ta cũng thích em đấy nhé!”

“Lôi Tuấn!”

Thương Lam lớn tiếng nói: “Vợ của anh từng là hoa hậu giảng đường, chuyện được người khác yêu thích là rất bình thường, nhưng bố đã chọn anh rồi thì tôi cũng sẽ không hai lòng, tôi chỉ đang nghĩ cách cứu chúng ta, cứu nhà họ Tần mà thôi!”

“Anh chỉ hỏi một chút thôi mà, đừng có kích động như vậy!”

Lôi Tuấn thầm đắc ý, xem ra bà xã anh vẫn rất quan tâm đến cuộc hôn nhân này.

“Đi cũng được, như mọi khi, anh cũng đi”.

“Anh có thể đừng gây thêm rắc rối nữa được không?”

“Bà xã anh xinh đẹp như vậy, anh không đi theo sao được chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK