• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vảy rồng sau xuyên qua trái tim của Nguyễn Minh Nguyệt, đâm vào thân cây gần đó. Ánh sáng trên vảy rồng cũng ảm đạm, tối dần rồi biến mất.

Nguyễn Minh Nguyệt giờ khắc này, linh hồn đang rời khỏi thể xác chuẩn bị đi vào luân hồi. Lúc này, một bóng hình già yếu chậm rãi xuất hiện trước thân thể của nàng. Người này mặc áo vải, nhìn như nông dân bình thường, tay cầm quạt làm bằng lá chuối, một bên đeo hồ lô rượu. Khi người này lại gần, hiện ra khuôn mặt của một vị lão già, khuôn mặt phúc hậu, hiền từ chậm rãi nhìn lấy linh hồn của Nguyễn Minh Nguyệt. Ông lão giơ, chỉ một ngón về phía linh hồn, lại kéo tay về. Động tác này làm cho linh hồn của Nguyễn Minh Nguyệt đứng yên tại chỗ, không tiếp tục đi vào luân hồi.

Một lúc sau, linh hồn của Nguyễn Minh Nguyệt bắt đầu thanh tỉnh, thấy rõ được cảnh sắc xung quanh. Nàng thấy được thân thể của mình đang được ông lão tự tay đào một phần mộ, giúp nàng chôn xuống. Khi Nguyễn Minh Nguyệt còn đang suy nghĩ những việc này, giọng nói của ông lão đã vang lên bên tai nàng.

"Nguyễn Minh Nguyệt, ngươi có thể cùng lão phu nói chuyện một chút hay không?"

Nguyễn Minh Nguyệt không dám trả lời, những việc này vượt ra ngoài nhận biết của nàng. Ông lão nhìn thấy nàng e sợ, cũng không gấp gáp. Ông lão giơ nhẹ tay lên, hai người đã chuyển di đến một mảnh đất khác. Ông lão hóa ra một cái bàn, hai cái ghế, rót cho nàng một tách trà. Ông lão hiền lành nhìn Nguyễn Minh Nguyệt, trong tay cầm tách nhẹ nhàng nói:

"Bé con, không cần quá sợ. Lại đây ngồi, uống một ít linh trà. Linh hồn của ngươi nhìn không được tốt, uống trà này nhiều một chút. Sau đó, lão phu sẽ giải đáp cho ngươi mọi thứ."

Nguyễn Long Duy hiện tại nằm sấp trên mặt đất, hai tay không ngừng nắm về phía trước nhằm bò đi. Hắn muốn biết chuyện gì đã xảy ra. Hắn không dám tin vào suy nghĩ của mình.

Một thân ảnh xuất hiện bên cạnh Nguyễn Long Duy, nhẹ vẫy tay chuyển hắn đi sang một nơi khác.

Nguyễn Long Duy bây giờ đang ở nơi trông giống như Nguyễn Minh Nguyệt đang ở, chỉ có điều người ngồi ở trên bàn là Nguyễn Long Duy.

Nguyễn Long Duy hai mắt chảy nước, miệng nghẹn ngào: "Ông lão, xin hỏi ngài có phải là Lão Tử đại nhân hay không? Ngài làm ơn nói với ta là ngài đã cứu được Minh Nguyệt rồi đi."

"Nguyễn Long Duy, sự việc vừa rồi lão phu có thể trả lời ngươi. Nguyễn Minh Nguyệt đang ở một nơi khác, giải thích xong lão phu sẽ cho ngươi gặp nàng." Ông lão khuôn mặt bình tĩnh, mở miệng nói.

-Kể từ giờ sẽ gọi khung cảnh của Nguyễn Minh Nguyệt là Nguyệt cảnh, còn khung cảnh của Nguyễn Long Duy là Duy cảnh để tránh dài dòng và dễ phân biệt.

Trong Nguyệt cảnh, Nguyễn Minh Nguyệt đã trở nên bình tĩnh, bắt đầu lắng nghe ông lão giảng giải.

Nguyễn Minh Nguyệt hạ xuống tách trà nóng, lưỡng lự đưa ra câu nói: "Đại nhân, xin ngài giải thích cho Minh Nguyệt, Minh Nguyệt thật sự không rõ ràng chuyện gì đã xảy ra."

Ông lão chầm chậm trả lời: "Được rồi. Lão phu tên là Thái Thanh, hay còn gọi là Thái Thượng Lão Quân. Ở đây các ngươi còn gọi lão phu là Lão Tử.

Chuyện này bắt nguồn từ lí do lão phu đến đây. Ngàn vạn năm trước, có một thế giới vô cùng rộng lớn tên gọi là Hồng Hoang. Trong thế giới đó xảy ra rất nhiều tranh đấu. Trong một lần tranh đấu, một vị bằng hữu của lão phu bị tập kích mà bỏ mạng. Lão phu tự thẹn vì đã không thể đến giúp đỡ nên đã lập thệ với hắn, quyết tâm cả đời này giúp cho hắn hoàn thành di nguyện."

(Lập thệ: thề sẽ làm đúng như lời nói của mình trước một người hoặc nhiều người.)

"Người bằng hữu này, khi chết rơi ra 3000 phiến vảy rồng màu lam, được xưng là Lam Long Lân, phân tán đi khắp nơi. Hiện tại, một cái nằm trên người của Nguyễn Long Duy. Lam Long Lân chính là cái ấn ký trên đầu hắn."

Bên trong Duy cảnh. Nguyễn Long Duy nghe được như vậy, mở miệng: "Thái Thượng Lão Quân, xin hỏi Lam Long Lân chính là Kim Long Lam Liên Ấn của ta?"

Lão Tử lắc lắc đầu: "Ngươi cứ gọi lão phu là Lão Tử, không cần thay đổi. Về phần Lam Long Lân, cái này phải giải thích nguồn gốc của nó.

Lam Long Lân hoàn chỉnh bao gồm 3000 miếng vảy rồng màu lam. Tổ Long khi tu luyện đại thành Lam Liên quyết thì đã hóa 3000 vảy vàng trên người thành màu xanh, tượng trưng cho 3000 đại đạo mà Hỗn Độn Thanh Liên nắm giữ."

"Về sau, khi Tổ Long chết đi, hắn phân tán Lam Long Lân ra khắp các thế giới. Lam Long Lân sẽ thông thường sẽ chui vào Long mạch ẩn nấp, hấp thu thiên địa linh khí mà thai nghén ra Lam Liên Ấn. Chử Sen chính là người được chọn để kế thừa Lam Liên Ấn.

Sau đó, người sở hữu huyết mạch Tổ Long có thể cảm giác được vị trí của Lam Liên Ấn, từ đó đoạt xá người sở hữu Lam Liên Ấn mà chiếm lấy. Đoạt xá là một hành vi trái với lẽ trời, thiên địa không dung, người đoạt sẽ bình thường sẽ gặp phản phệ. Tuy nhiên, trường hợp này lại khác biệt. Lam Liên Ấn luôn sẽ chủ động hỗ trợ giúp cho ngươi đoạt xá, vì vậy sẽ không bị tính là làm trái với thiên địa."

Nguyễn Long Duy lại hỏi: "Nếu như vậy thì số phận của Chử Sen là phải chết để cho ta đoạt xá hắn hay sao?"

Lão Tử lắc đầu: "Trường hợp của ngươi hơi khác biệt. Bởi vì ngươi và Chử Sen không ở cùng một thời đại, việc tiếp cận lại gần để đoạt xá là không thể. Cho nên Tổ Long tàn niệm lựa chọn sử dụng sấm sét làm vật trung chuyển, để hai người các ngươi hoán đổi linh hồn thay vì đoạt xá."

Nguyễn Long Duy hỏi: "Lão Tử đại nhân, thật sự có thần thông mạnh như thế sao?"

Lão Tử đáp: "Tổ Long là tồn tại đã đạp vào Thánh cảnh, khả năng của hắn là thứ ngươi không thể nào tưởng tượng ra được."

Nguyễn Long Duy tiếp tục hỏi: "Lão Tử đại nhân, ta từ chối tổ tiên sát thê chứng đạo, như vậy Ấn ký của ta có phải đã mất đi vĩnh viễn rồi hay không?"

Lão Tử đáp: "Không mất đi, ngươi vẫn còn có thể sử dụng." Lão Tử nói xong, Lam Long Lân lơ lửng xuất hiện trên tay.

"Tuy nhiên, ta muốn hỏi ngươi một câu trước đã. Ngươi có bằng lòng tiếp nhận cơ duyên này hay không? Tất cả đều đúng như Tổ Long tàn niệm từng nói qua, vật này đối với ngươi vô cùng tốt. Nhưng ngươi bắt buộc phải làm một việc, đó là tự tay giết chết Nguyễn Minh Nguyệt, nếu không đạo tâm của ngươi không phù hợp tu luyện Kim Long Lam Liên Quyết. Muốn trở thành Tổ Long, ngươi phải không có điểm yếu. Chỉ có như vậy, ngươi mới có thể được Tổ Long tán thành, kích hoạt truyền tống để triệu hồi ngươi trở về Tổ Long chi địa."

Nguyễn Long Duy thẳng thắn từ chối: "Lão Tử đại nhân, ta sẽ không."

Lão Tử cũng không bất ngờ, tiếp tục nói: "Ta tiếp tục nói vấn đề thứ hai. Nguyễn Minh Nguyệt đã chết, nhưng ta đã giữ lại linh hồn của nàng."

Nguyễn Long Duy hoảng sợ, vội vã nói: "Đại nhân, ngài nói cái gì? Vì sao lại như vậy? Không phải vừa nãy ngài có thể ra tay cứu nàng hay sao?"

Lão tử trả lời: "Lão phu không cứu nàng. Bằng hữu của lão phu có một di nguyện, chính là muốn lão phu giúp hắn tìm kiếm người có thể tiếp nhận truyền thừa của Kim Long Lam Liên Quyết. Lúc đó, mặc dù là Tổ Long tàn niệm ra quyết định nhưng cũng là quyết định của hắn, lão phu không thể ngăn cản. Nhưng lão phu cũng tôn trọng ngươi, lão phu cũng không giúp hắn."

Nguyễn Long Duy trầm ngâm, suy nghĩ rất lâu, giống như đã nghĩ thông suốt: "Đại nhân, như vậy ngài có thể cứu Minh Nguyệt hay không?"

Lão Tử nhìn chăm chú Nguyễn Long Duy một chút, lại nói: "Có thể, nhưng Long Duy ngươi phải đáp ứng với lão phu một chuyện."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK