• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quyển 2: Đạo khả đạo

Đạo khả đạo, thế gian vạn pháp

Kim sinh Thủy tựa Càn diễn Vũ

Giới diện ly phân, nhân tâm đổi

Kim Long nhàn rỗi, định thế này.

Nguyễn Long Duy sau khi bay trời cao thì bị Nhược Mộc thu vào trong tay áo, mang hắn đi ra ngoài vũ trụ. Khi đó, Nguyễn Long Duy không cảm giác được gì, cũng không rõ đã trôi qua bao lâu. Mãi đến khi Nhược Mộc thả hắn ra, Nguyễn Long Duy mới nhìn thấy được mình đang ở trong một đường hầm vòm cung, xung quanh đều bị bao bọc bởi bóng đêm, chỉ có ở nơi xa phía trung tâm chính giữa đường hầm có tia ánh sáng. Nguyễn Long Duy suy đoán đó là lối ra.

Lúc gần Nguyễn Long Duy gần trôi tới lối ra, giọng nói của Nhược Mộc nhẹ nhàng truyền vào tai: "Công tử, nô gia đã hoàn thành nhiệm vụ đưa ngài vào điểm tiếp dẫn. Tiếp theo, ngài chỉ cần tiến vào là có thể đi đến giới diện khác. Không biết công tử có biết hay chưa, vì ngài sinh ra ở Tuyệt Linh chi giới nên cơ thể không có linh căn, chỉ khi ngài tiếp xúc được với linh khí thì các điểm lạc mạch trong cơ thể ngài mới bắt đầu kích phát, tạo ra linh căn. Công tử nhớ kỹ, 30 ngày đầu tiên phải tập trung hấp thu thiên địa linh khí vào người, từ đó linh căn sẽ xuất hiện. Thêm nữa, linh căn cơ bản bao gồm Ngũ Hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Linh căn chỉ có một loại thuộc tính gọi là Hậu Thiên linh căn, linh căn hai loại gọi là Song linh căn. Thiên Linh Căn là trăm năm, có khi ngàn năm ở một giới diện mới gặp một lần. Song linh căn thì dễ gặp hơn, tầm khoảng 5, 10 năm có thể gặp được một cái.

Ba loại thuộc tính thì gọi là Tam linh căn. Đa phần tu sĩ được bồi dưỡng sẽ có loại linh căn này. Còn về phần Tứ, Ngũ linh căn thì gọi là cỏ rác, đa phần phàm nhân có linh căn sẽ có tới 9 phần là loại linh căn này. Vì quá rác rưởi cho nên bị mọi người ghét bỏ đặt cho cái tên Ngụy Linh Căn.

Đối với tốc độ tu luyện, Hậu Thiên Linh căn được trời ưu ái, tu luyện đến Kim Đan hay Nguyên Anh cũng sẽ không gặp bình cảnh, nếu có cũng là do người đó quá kém cỏi.

Song linh căn có tốc độ nhanh gấp mấy lần Tam linh căn ở giai đoạn Trúc cơ về trước. Đến kết đan thì cũng sẽ gặp bình cảnh, về sau cần chịu khó tìm tòi cơ duyên, cảm ngộ mới có thể tiến giai.

Về phần Ngụy linh căn, bọn họ ở luyện khí kỳ đã gặp phải bình chướng.

Ừm, ngoài ra còn có các loại linh căn như biến dị Phong, Lôi, Quang, Ám, Băng. Mấy cái này tốt hơn Song linh căn nhưng kém hơn Thiên linh căn. Còn có mấy loại linh căn đặc thù nữa, nhưng ở Tiên giới mới có thể tạo ra."

Nguyễn Long Duy nghe vậy, muốn hỏi thêm mấy câu, nhưng vì nhìn thấy đường tới lối ra đã càng gần, hắn đưa ra một câu hỏi: "Nhược Mộc tiền bối, xin hỏi ngài là loại linh căn nào?"

"Ta là Ngũ Hành Thiên Linh Căn." Nhược Mộc nhẹ nhàng đáp.

Lời này nói xong, Nhược Mộc dừng một chút, một thoáng sau thanh âm lại tiếp tục vang lên. "Công tử, nô gia chúc ngài một đường thành tiên, hợp thành đại đạo. Ngày sau nếu như có duyên sẽ gặp lại."

Nguyễn Long Duy vẫn còn đang choáng váng bởi mấy chữ Ngũ Hành Thiên linh căn, chưa kịp phản ứng. Một lúc sau, Nguyễn Long Duy ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy bóng hình của Nhược Mộc đã dần trôi xa, hắn mới lật đật xoay người trong trạng thái trôi lơ lửng, cúi đầu cảm tạ Nhược Mộc.

"Nhược Mộc tiền bối, có duyên gặp lại thì vãn bối sẽ tìm kiếm cơ hội trả cho ngài ân tình này. Cảm tạ ngài đã giúp đỡ, chỉ dẫn vãn bối tận tình."

Nguyễn Long Duy rất có thiện cảm với Nhược Mộc. Nàng xem như cũng có lòng giúp đỡ Nguyễn Long Duy, không phải làm qua loa cho có.

Nguyễn Long Duy trôi đạt đến ánh sáng nơi cuối đường hầm, nhìn thấy rõ đây là một vòng cột sáng hướng thẳng đến một nơi nào đó. Nguyễn Long Duy không ngần ngại tiến vào. Ngay lập tức, tốc độ của hắn tăng lên, phóng thẳng một đường. Nguyễn Long Duy chưa kịp phản ứng với tình huống này thì chuyện đã kết thúc. Tốc độ vô cùng nhanh, Nguyễn Long Duy nghĩ rằng đây là tốc độ ánh sáng, hoặc hơn. Một cái chớp mắt đã có thể di chuyển đến một giới khác, tốc độ này không thể nào diễn tả nổi.

Các loại hình vẽ, phù văn từ máu của Nhược Mộc dần dần biến mất, chỉ để lại một chấm đỏ trên trán. Nguyễn Long Duy lúc này đang đứng trên mặt đất, dưới chân hắn là một tòa pháp trận vẽ nên bởi vô số phù văn khó hiểu, xung quanh bao phủ bởi tràn ngập cây cối. Đây là một khu rừng, nói đúng hơn là một khu rừng to lớn. Thực vật ở đây đều lớn gấp mấy lần ở Trái đất, không khí cũng vô cùng tươi mát. Nếu đem không khí này so sánh cùng không khí ở trái đất, có thể nói là như uống nước suối tinh khiết và uống một ngụm nước cống. Cảm giác thật sự quá khác biệt.

Nguyễn Long Duy cố gắng nén lại cảm xúc choáng ngợp, quan sát bốn phía xung quanh tìm nơi an toàn, tìm hiểu xem nơi này có gì nguy hiểm hay không. Nguyễn Long Duy dồn chân khí vào hai chân, nhảy thật mạnh lên một thân cây. Nguyễn Long Duy nheo mắt nhìn quang cảnh chung quanh, xác định chung quanh không có thú hoang hay khu vực sống của con người xong, hắn mới tạm thời xác định. Nơi đây có lẽ là một khu rừng cổ, không thấy dấu vết của con người, chỉ nhận thấy được một ít dấu vết của thú hoang để lại mà thôi. Như vậy, muốn tìm nơi an toàn để hấp thu linh khí, mở ra linh căn thì nên ngồi trên cành cây này. Khu vực này có vẻ như an toàn, ta không cần phải di chuyển đi xa.

Nguyễn Long Duy chải vuốt suy nghĩ xong xuôi, bắt đầu đi đến một con suối, hứng một ít nước bỏ vào túi, lại uống vài ngụm.

"Quả thật là thế giới khác, ngay cả nước suối cũng có thể khiến ta sảng khoái đến như vậy."

Uống nước suối này, Nguyễn Long Duy cảm thấy cơ thể giống như được tắm rửa sạch sẽ các tạp chất, cát bụi trong cơ thể.

Nguyễn Long Duy quyết định chọn nơi này để mở ra linh căn. Hắn nhảy lên một cành cây, ngồi xếp bằng ngay đó, bắt đầu hô hấp.

Ngay lúc Nguyễn Long Duy vừa tiến hành nhập định, phía trên cánh rừng xuất hiện một bóng người. Người này mặc một bộ đạo bào, tay cầm phất trần, đang không ngừng lẩm bẩm: "Thật kỳ lạ, vì sao vừa nãy ta cảm thấy được không gian của Thanh Bình giới xuất hiện ba động mà bây giờ tới đây lại không còn cảm thấy gì? Lực lượng ba động kia rõ ràng đến từ bên ngoài, bây giờ dùng thần thức kiểm tra lại không thấy dấu vết.

Xem ra là bần đạo không có duyên."

Bóng người khẽ thở dài, quay người rời đi.

Những ngày đầu tiên, Nguyễn Long Duy không cảm thấy dấu hiệu gì rõ ràng nhưng hắn vẫn tập trung hít thở, không có chút nào dừng lại. Hắn không cảm thấy đói, giống như hít thở thôi cũng đủ no. Sang ngày thứ 7, Nguyễn Long Duy cảm giác đến trong cơ thể mình xuất hiện một dòng linh khí, đang không ngừng di chuyển.

Dòng linh khí này vô cùng nhỏ nhưng mỗi nơi nó đi qua, cơ thể lại cảm thấy tươi mát lạ thường, có thể miêu tả như cây cối khô hạn gặp cơn mưa rào, vô cùng sảng khoái. Mỗi ngày trôi qua, dòng linh khí này càng ngày lớn dần.

Sang ngày thứ 20, linh khí đã rót đầy cơ thể của Nguyễn Long Duy, từng sợi linh khí bắt đầu chui vào trong từng tế bào của cơ thể, chầm chậm được từng tế bào hấp thu. Từng tế bào lúc này có nhiều thêm một chút chấm xanh lá cây. Đồng thời, quá trình trao đổi chất của cơ thể Nguyễn Long Duy cũng được tăng cao, cơ thể hắn không ngừng loại bỏ độc tố, tập chất, cải thiện quá trình lưu thông máu, làn da ngăm đen, khô ráp do du ngoạn khắp nơi đang liên tục tróc ra, để lộ một lớp da thịt mới màu trắng khỏe, mịn màng như da em bé, mặt khác năng lượng được tự động hấp thụ.

Ngày thứ 30, linh khí xung quanh bắt đầu cuồn cuộn đổ về phía Nguyễn Long Duy. Một vòng lốc xoáy ẩn hiện màu xanh lá xoay tròn xung quanh người của Nguyễn Long Duy, càng lúc càng rõ rệt, giống như một đầu rồng màu xanh lá đang cuộn quanh thân mình, bảo vệ cho chủ nhân. Trong khi từng sợi, từng sợi linh khí thay phiên chui vào cơ thể Nguyễn Long Duy, thì xung quanh đan điền của hắn, hai dòng chân khí và linh khí đang không ngừng lượn tròn, vô cùng hòa hợp tạo thành một vòng tròn thái cực.

Lạc mạch khắp cơ thể thể Nguyễn Long Duy cũng đang không ngừng vận chuyển. 15 đường lạc mạch đang được linh khí hóa thành mũi châm đâm thẳng vào từng điểm huyệt. Mộc linh khí không ngừng thông qua thân châm mà tiến vào 15 đường lạc mạch, hóa thành 15 cái rễ căn thuộc tính Mộc. Đúng lúc này, khi mà linh căn sắp thành hình, chuẩn bị đột phá Luyện khí kỳ, thì có biến cố xảy ra.

Rễ căn nhìn như sắp thành hình thì lại vỡ nát ra, linh khí nghịch hướng bộc phát ra khắp cơ thể Nguyễn Long Duy. Cả khắp người đều chảy đầy máu, tuôn ra từ từng vị trí trên người. Nguyễn Long Duy cảm thấy được biến cố, trấn áp nỗi sợ và cố gắng suy nghĩ, tìm cách cảm nhận thiên địa linh khí để tìm cách sửa chữa. Nguyễn Long Duy tiến vào vong ngã trạng thái. Cảm thấy được 4 loại thuộc tính còn lại trong linh khí, Nguyễn Long Duy chậm rãi tiến hành thổ nạp, đưa bốn loại còn thiên địa linh khí vào người mình. Tuy nhiên, 4 loại linh khí còn lại giống như là chán ghét Nguyễn Long Duy, chậm chạp không chịu tiến vào.

Nguyễn Long Duy giờ khắc này vô cùng bối rối, suy nghĩ bắt đầu lâm vào hoảng loạn. Mộc thuộc tính dùng để đúc ra linh căn bị vỡ nát, đây có phải là do thân thể lần trước bị thương tổn mà tạo thành ám tật hay sao? Nhưng Lão Tử đại nhân cũng đã giúp ta chữa lành rồi hay sao? Tuy nhiên, vì sao ta chỉ có thể cảm nhận được Mộc linh căn? Chẳng phải nói Thiên linh căn rất hiếm hay sao?

Nguyễn Long Duy tiếp tục suy nghĩ. Trước đây, ta mang huyết mạch Tổ Long, cho nên việc ta có được Thiên linh căn Mộc thuộc tính là vì lí do này? Nhưng cơ thể ta hiện tại không còn như trước, mặc dù được chữa trị nhưng vẫn còn thương tổn, dù gì ta cũng không muốn tu luyện Kim Long quyết, Lam Liên quyết để tu thành Tổ Long. Nói như vậy, ngoài cách ngoan ngoãn nghe theo sắp đặt, ta chỉ có thể nhìn linh căn đứt gãy thôi sao, ta thật lòng không cam tâm! Thật không cam tâm a!

Cầu đề cử!

Cầu truy đọc!

Cầu cất giữ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK