• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây được gọi là tài, lữ, pháp, địa. Bốn yếu tố quan trọng của mỗi tu tiên giả.

Tiếp đến là Thế gia. Thế gia là các gia tộc tu tiên khổng lồ làm chủ một vùng đất nhất định. Những gia tộc này đều có các cấp bậc lão tổ cao cấp tọa trấn, từ đó định ra đẳng cấp. Gia tộc lớn mạnh là nhờ sinh dưỡng dòng dõi. Những dòng dõi này thông thường là đến từ việc thông hôn với các gia tộc khác và một số ít đến từ các tu tiên giả không phụ thuộc vào thế lực nào, gọi là tán tu.

Tông môn và thế gia đều sẽ chia làm 5 cấp độ, từ thấp đến cao là Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp, cao cấp nhất là Đỉnh cấp. Về phần cảnh giới thì không được đề cập.

Về phần Thương minh, đây là gọi tắt của liên minh thương hội. Thương minh là tổ chức chuyên về kinh doanh, buôn bán vật phẩm, hàng hóa. Vô số chi nhánh được phân bố, trải rộng nhiều nơi. Thương minh càng lớn mạnh thì mức độ phân bố, ảnh hưởng càng lớn. Thương minh không có nhiều đệ tử như tông môn, cũng không phải là gia sản của một cá nhân. Thương minh được quản lí bởi các cấp lãnh đạo là chủ của nhiều thương hội, các tu sĩ, trưởng lão làm việc cho thương minh cũng đa phần là vì lợi ích, trao đổi, sau khi xong việc liền có thể rời khỏi thương minh. Có thể nói, thương minh giống như công ty ở thời hiện đại, thương minh tuyển bạn làm việc cho họ, nếu bạn làm xong nhiệm vụ rồi không muốn tiếp tục làm thì có thể nghỉ việc. Tông môn và thế gia thì không đơn giản như vậy, người tham gia vào sẽ bị liên lụy rất sâu.

Cuối cùng là Hoàng triều. Đầu tiên phải nói đến Vương triều, đây là chỉ các quốc gia phàm tục do phàm nhân thành lập. Còn Hoàng triều là các quốc gia do tu tiên giả thành lập. Bên trong Hoàng triều không phân chia quan văn, quan võ mà là phân chia theo cấp bậc từ lớn tới nhỏ là Công tước, Hầu tước, Bá tước, Tử tước, Nam tước, trong đó mỗi tước vị sẽ được Hoàng triều phân chia cho nhiệm vụ trấn giữ cho mình mỗi vùng đất. Bất kì tu tiên giả nào có công với triều đình đều sẽ được phong tước, vì vậy nên các chức tước này cũng là nhiều vô cùng. Hiện tại, Nguyễn Long Duy chỉ biết được cảnh giới của Nam tước, chính là Luyện khí kỳ, về sau tăng lên mỗi cảnh giới sẽ được tăng tước. Các thông tin khác của Hoàng triều không được Bách Hiểu Các nhắc tới.

Thông tin mà Nguyễn Long Duy mua được chỉ nói về thông tin của 4 loại mô hình thế lực của thế giới, không liệt kê ra thông tin chi tiết. Nguyễn Long Duy dự định tìm kiếm công pháp thích hợp cho mình nên dự định đầu nhập vào một thế lực.

"Lưu quản lý, ngươi có thông tin nào về các thế lực tu tiên gần Hòa quốc hay không?"

Lưu quản sự đứng một bên, cung kính trả lời, trong lời nói ẩn chứa hàm ý: " Bẩm đại nhân, ta có biết một ít. Nhưng thông tin này quan trọng, ngài cũng biết..."

Nguyễn Long Duy ném ra một túi tiền lên bàn, cười hỏi: " Đã đủ chưa?"

Đôi mắt Lưu quản sự nhìn thấy tiền liền sáng rực, gật đầu như chim gõ kiến: "Đã đủ, đã đủ. Ta sẽ nói hết cho ngài nghe những gì mình biết."

Sau khi nghe Lưu Hoàng giảng giải, Nguyễn Long Duy biết được cách xa Hòa quốc 2 quốc gia có một tông môn gọi là Vĩnh An Tông. Tông môn cách 5 năm sẽ tuyển chọn đệ tử một lần, nơi tuyển chọn sẽ ở một ngọn núi tên là Vĩnh An. Hiện tại thời gian còn 1 năm nữa sẽ đến lần tuyển chọn tiếp theo.

Còn có, trong Hòa quốc có một chi nhánh của Tiêu Thủy thương minh. Nghe nói gần đây có nhiều tán tu cướp bóc nên đang tuyển người bảo tiêu.

Nguyễn Long Duy cân nhắc một chút, chọn đi đến Tiêu Thủy thương minh tìm hiểu, dù sao hắn cũng có kinh nghiệm ba năm làm bảo tiêu. Rời khỏi Bách Hiểu Các, Nguyễn Long Duy một đường chạy thẳng theo bản đồ tiến về kinh thành. Nơi đây chính là nơi Tiêu Thủy thương minh đặt chi nhánh.

Đến cổng thành, Nguyễn Long Duy cũng như trước đây, xe nhẹ đường quen nhảy qua, không cần phải đi khai báo.

"Tiểu ca, cho ta hỏi Tiêu Thủy thương minh ở đâu vậy?" Nguyễn Long Duy nhìn thấy một tên thiếu niên mặc áo gấm đắt tiền, nên lại gần hỏi thăm.

"Ngươi là ai? Vì sao làm phiền đến bản thiếu?" Thiếu niên nhắn nhó nhìn sang Nguyễn Long Duy.

Nguyễn Long Duy không giận, vẫn hỏi thăm: "Tiểu ca, ta là người ở Tấn quốc, chạy sang đây du lịch. Hôm nay muốn tìm Tiêu Thủy thương minh có việc. Mong ngươi giúp đỡ một chút." Nói xong, Nguyễn Long Duy đưa ra một túi vải đựng tiền.

Thiếu niên cũng không tiếp tục làm khó dễ, kêu người hầu đi nhận tiền, lại chỉ tay nói: "Tiêu Thủy thương minh ta không biết, nhưng ta biết Tiêu Thủy thương hội, nó nằm ở hướng kia, ngươi đi thẳng đến cuối con đường rẽ phải là tới."

"Đa tạ tiểu ca."

Nguyễn Long Duy đi theo chỉ dẫn, tìm đến được một cửa hàng nhỏ, bên trên bảng hiệu ghi bốn chữ Tiêu Thủy Thương Hội. Bước vào bên trong, đập vào mắt Nguyễn Long Duy là một cửa hàng nhỏ chuyên bán rất nhiều loại mặt hàng bình thường như đao, kiếm, lụa là, vải vóc, lúa gạo, đồ gốm, đồ gỗ,... Thật sự là rất nhiều thứ được trưng bày bề bộn.

"Quý khách, không biết ngài đến đây có việc gì?" Một giọng nói trẻ con từ phía xa phát ra.

Nguyễn Long Duy nhìn về phía trong, thì thấy một bé gái tầm 6,7 tuổi đang lọ mọ xếp một đống chén đĩa sứ lên trên giá trưng bày, lại vừa nhìn sang Nguyễn Long Duy hỏi thăm.

Nguyễn Long Duy nhìn đứa bé, miệng mỉm cười trả lời: "Em gái, ta nghe nói ở đây có tuyển người bảo tiêu, muốn đến xin gia nhập."

Bé gái cả người run lên, đôi mắt sợ hãi nhìn về phía Nguyễn Long Duy. Hiện tại Nguyễn Long Duy đã 22, 23 tuổi, dù cho có trắng trẻo thì vẫn đáng tuổi cha chú của đứa bé. Vì vậy đứa bé sợ Nguyễn Long Duy có ý đồ xấu.

Khi trong phòng chợt lâm vào yên tĩnh chốc lát thì có một giọng nói già nua từ bên trong truyền ra:" Tiểu Ninh, dẫn vị khách kia vào đây."

Bé gái lấy lại tinh thần, đặt đống đĩa xuống sàn, giơ tay mời Nguyễn Long Duy: "Quý khách, xin mời vào trong. Ông nội ta ở bên trong đợi ngài."

Nguyễn Long Duy gật đầu, tiến vào bên trong, cũng không nhìn nhiều bé gái để tránh hiểu lầm.

Bên trong là một phòng chứa sách, bốn phía đều là giá sách chất đầy. Ngồi ở bên trong là một ông lão tầm 70 tuổi, râu tóc bạc phơ, da thịt khắp người nhăn nheo nhìn như đã sắp gần đất xa trời.

Nguyễn Long Duy lễ phép chào hỏi: "Xin ra mắt tiền bối, vãn bối họ Chử tên Sen, đến đây muốn xin làm chức bảo tiêu."

Ông lão nhìn Nguyễn Long Duy đánh giá, trong đôi mắt tràn đầy ánh sáng, không hề giống một người sắp chết, lại hỏi:

"Chử tiểu hữu, ngươi gọi ta là Mục lão là được. Xin hỏi, ngươi là từ đâu biết được Tiêu Thủy thương hội muốn tìm người bảo tiêu?"

Nguyễn Long Duy vẫn lễ phép đáp: "Bẩm Mục tiền bối, tại hạ biết được tin tức này từ Bách Hiểu Các."

Mục Lão hỏi: "Là như vậy sao. Vậy xin hỏi tiểu hữu, trên người của ngươi có tu vi hay không? Tiên thiên cảnh đối với chúng ta cũng không có quá nhiều ý nghĩa."

Nguyễn Long Duy lập tức vận dụng Phong thuộc tính trên người mình, nhẹ nhàng truyền ra bên ngoài. Trên người Nguyễn Long Duy lập tức có một vòng xoáy mờ ảo xoay tròn xung quanh hắn.

"Mục tiền bối, như vậy liệu đã đủ?"

Mục lão vuốt vuốt râu, cười nói:

"Tiểu hữu tuy 23 tuổi mới chỉ luyện khí tầng 1 nhưng trên người mang Phong linh căn, là thiên tài tu luyện. Vì sao lại muốn đi làm bảo tiêu?"

Nguyễn Long Duy cúi người, nói ra lời thật lòng: "Vãn bối cảm thấy tông môn ẩn giấu quá nhiều sóng ngầm, không chắc chắn có thể an nhàn. Vì vậy nên quyết định lựa chọn Tiêu Thủy thương minh, ít ra công bằng trao đổi vẫn tốt hơn là thiếu nợ ân tình."

Mục lão nghe xong, ánh mắt càng thêm thưởng thức Nguyễn Long Duy, hắn thầm nghĩ, tuy rằng tu vi hơi thấp, nhưng tâm tính rất tốt. Suy tính xong, Mục lão nói: "Đã như vậy, tiểu hữu xin chờ ta vài ngày. Ta cũng cần phải xác nhận thân phận của ngươi cũng như báo cáo cho cấp trên. Tu sĩ sở hữu biến dị linh căn cũng là hạc trong bầy gà, không thể qua loa được."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK