Nguyễn Long Duy chạy nhanh trong rừng, băng đèo, lội suối vô cùng tiêu dao. Hiện tại, Nguyễn Long Duy chỉ cần kết hợp chân khí của mình cùng một chút Phong thuộc tính là có thể phi nhanh trên nước. Hắn một đường lao thẳng đến phía đông, tiện tay sẽ bẻ vài cành cây thêm vào một chút Phong khí là có thể phóng chết thú rừng. Những thú rừng này không phải để Nguyễn Long Duy ăn mà là Nguyễn Long Duy dự tính dùng để trao đổi lấy tiền. Bước vào luyện khí kỳ, Nguyễn Long Duy không cần phải ăn uống mỗi ngày, bình thường có thể tích cốc rất lâu.
Mất khoảng 3 ngày chạy bộ, Nguyễn Long Duy rời khỏi khu rừng. Tuy nhiên, có một điều Nguyễn Long Duy quên béng đi. Hiện tại ở thế giới xa lạ, Nguyễn Long Duy không hiểu ngôn ngữ ở đây. Tới gần thành trấn, xung quanh có rất nhiều người xếp hàng đợi tiến vào bên trong, có thôn dân, có thương nhân, cũng có thợ săn, kiếm khách. Nguyễn Long Duy đánh giá sơ qua trang phục của những người này, nhìn qua rất là tốt, không phải loại vải như hắn đang mặc trên người. Văn minh ở đây giống như khá tiến bộ.
Nguyễn Long Duy quyết định không đi vào thành, mà là đến gần các thôn trấn xung quanh. Trời tối, khi mọi người đã tắt đèn đi ngủ thì Nguyễn Long Duy xuất hiện, hắn vào đại một căn nhà,đánh ngất rồi bắt cóc một người thanh niên ngang tuổi hắn đem đi vào rừng. Nguyễn Long Duy lựa chọn người này là vì hắn ở một mình, mất đi hắn sẽ không ảnh hưởng đến người khác.
Không biết vì Nguyễn Long Duy phi hành rất êm hay là người thanh niên này ngủ say, mãi đến sáng người này mới tỉnh lại. Lúc này, người thanh niên ngồi xổm trên mặt đất, ngơ ngác nhìn xung quanh. Người thanh niên nhìn thấy Nguyễn Long Duy đang ngồi đốt lửa nướng thịt ăn thì mở miệng nói. Nguyễn Long Duy nghe không hiểu, chỉ đưa xiên thịt nướng về phía người thanh niên. Người thanh niên vô cùng tức giận vì không đạt được phản hồi bèn đứng dậy quay người rời đi. Tuy nhiên, Nguyễn Long Duy không cho hắn làm như thế. Khi hắn vừa mới chuẩn bị nhấc chân lên cất bước, thì đã bị vô số chiếc lá cây phóng thẳng về phía mình. Khoảnh khắc nhìn thấy lá cây xẹt qua mình, người thanh niên tâm trí sụp đổ, quỳ lạy Nguyễn Long Duy cầu xin tha thứ. Nguyễn Long Duy không quan tâm, tiếp tục ngồi ăn. Người thanh niên cũng chỉ có lại bước lại gần, nhận lấy xiên thịt mà ăn.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, hai tháng đã trôi qua. Nhờ có người thanh niên giảng dạy mà Nguyễn Long Duy đã học xong được cách giao tiếp thông dụng ở đây. Vì phòng ngừa bị người thanh niên hố hàng, cách đây mấy ngày Nguyễn Long Duy lại bắt thêm một người, nhằm kiểm tra xem có bị lừa hay không.
"Nhị Cẩu, cảm ơn ngươi 2 tháng qua đã dạy cho ta ngôn ngữ. Đống thịt rừng kia xem như là quà tạ lỗi của ta. Mong ngươi có thể tha thứ. Nơi đây đi về hướng đông tầm nửa canh giờ sẽ ra khỏi rừng. Đến lúc đó ngươi lại đi tiếp 2 canh giờ là về tới thôn trấn của mình." Nguyễn Long Duy nhìn về phía người thanh niên mà nói. Nói xong, hắn phi người rời đi, bỏ lại hai người đang ngơ ngác cùng rất nhiều thịt thú rừng.
Nguyễn Long Duy tiến về thành trấn, mục đích nhằm học hỏi cách viết chữ, tìm kiếm thông tin về nơi đây, lại thêm tin tức của tu tiên giả.
Không cần phải quá cố gắng, Nguyễn Long Duy lẻn nhảy vào thành mà không bị ai phát hiện. Đầu tiên, Nguyễn Long Duy đem rất nhiều thịt thú chất trong bao tải đem bán cho quán rượu. Giá trị của thịt rừng vượt ngoài dự kiến, Nguyễn Long Duy thu hoạch được hơn 10 lượng vàng. Hắn nghe chủ quán rượu nói loại thịt thú rừng này trải qua hấp thu linh khí, nên người thường ăn vào rất bổ, mà lại rất khó săn bắt nên giá tiền cao.
Tiếp đến, hắn tìm kiếm nơi có thầy giáo dạy học chữ. Chữ viết ở đây dùng dạng kí tự. Nguyễn Long Duy bỏ ra 2 tuần học chữ liên tục, cuối cùng nhớ qua được mấy ngàn loại kí tự. Bởi vì Nguyễn Long Duy bước vào luyện khí kỳ nên thần trí cũng phát triển hơn, khả năng ghi nhớ vô cùng tốt, chỉ cần nhìn qua một lần là ghi vào trong đầu.
Cảm tạ xong thầy giáo, Nguyễn Long Duy để lại một ít tiền rồi rời đi. Hắn lần này đi đến một nơi gọi là Bách Hiểu Các. Đây là một nơi chuyên buôn bán tin tức, Nguyễn Long Duy nghe người dân trong thành nói Bách Hiểu Các là một dạng doanh nghiệp đa quốc gia, ở thành trì của quốc gia nào cũng có chi nhánh. Nguyễn Long Duy bỏ ra 10 lượng vàng để mua thông tin về các nước ở gần đây. Hiện tại, Nguyễn Long Duy cũng coi như là có tiền, mỗi ngày sau khi học chữ hắn liền vào rừng bắt thú.
Theo thông tin trong cuộn giấy, quốc gia nơi hắn đang ở gọi là Hòa quốc. Hòa quốc có hơn 100 thành trì, xung quanh tiếp giáp rất nhiều quốc gia. Những quốc gia này đều là của phàm nhân dựng lên. Không hề có dấu vết gì của tu tiên giả.
Nguyễn Long Duy thất vọng, hắn nhìn về phía quản lý của Bách Hiểu Các, hỏi: "Quản lý, xin hỏi có thông tiên gì về tu tiên giả hay không? Ta khi còn nhỏ có thấy qua một vị tiên nhân ngự kiếm bay trên trời. Đến tận bây giờ trong lòng vẫn còn day dứt không quên."
Quản lý là một người đàn ông trung niên, người mập mạp, 2 răng cửa nhô ra phía trước. Người này tên là Lưu Hoàng.
Lưu Hoàng đăm chiêu nhìn khắp người Nguyễn Long Duy, lại trả lời: "Quý khách, ngài muốn biết thông tin về tu chân giới sao? Cái này có thể bán, nhưng yêu cầu người mua phải bước vào Tiên thiên cảnh mới có quyền mua."
Nguyễn Long Duy không biết Tiên thiên cảnh là gì, nhưng hắn không hỏi, mà lại nói: "Cần phải làm gì để chứng minh cảnh giới?"
Lưu Hoàng nghe thấy lời này, khắp mặt tràn đầy vẻ nịnh nọt, đổi giọng trả lời: "Đại nhân, ngài chỉ cần đánh ra được một quyền ngàn cân là được. Ở đây chúng ta có bia đá kiểm tra."
Một lát sau, thị nữ đem tới một bia đá lớn bằng quyển sách, bên trên có khắc hai chữ Tiên thiên. Lưu Hoàng cầm lấy bia đá, mở miệng giải thích: "Đại nhân, đây là Khảo Lực Thạch, muốn kiểm tra chỉ cần dùng toàn lực đấm một phát nó, chỉ cần nó nứt là thành công.
Nguyễn Long Duy "ừm" một tiếng, cầm lấy bia đá. Hắn thấy đá này rất kỳ lạ, không biết rõ là làm từ chất liệu gì. Không suy nghĩ nhiều, Nguyễn Long Duy giơ tay một quyền, bia đá vỡ tan thành từng mảnh vụn.
Lưu Hoàng trên mặt là hoàn toàn không thể tin, miệng hắn lẩm bẩm: "Không thể nào, không thể nào. Tiên thiên cảnh cũng không thể nào một phát đấm vỡ bia đá. Chỉ có người đã bước chân vào tiên đạo mới có thể làm được."
Nguyễn Long Duy nhìn thấy Lưu Hoàng hốt hoảng, cười đùa hỏi: "Quản lý, như vậy đã tính chưa? Ta muốn mua thông tin kia, không biết quý Các có tiện bán ra hay không?"
Lưu Hoàng vội vàng trả lời: "Đại nhân, có thể. Ngài muốn mua thông tin ta sẽ lấy ra ngay, giá cả có thể giảm."
Nguyễn Long Duy lắc tay: "Không cần, ta bây giờ có tiền, cứ lấy giá bình thường là được."
"Vâng, vâng đại nhân."
Nguyễn Long Duy cầm trên chân mộc giản, bên trên ghi lại chằng chịt chữ viết. Ở đây ghi rằng, tu chân giới là chỉ thế giới của tu tiên giả. Phạm vi thế lực của thế giới này vô cùng rộng lớn, hiện tại Bách Hiểu Các chỉ cung cấp thông tin Hòa quốc nằm ở một nơi gọi là Tây Vực. Bên trong Tây Vực có hàng trăm, hàng ngàn cái quốc gia. Bên trên quốc gia chính là Tông môn, Thế gia, Thương Minh, Hoàng triều. Những thế lực này chia nhau trấn áp khí vận của từng Vương triều.
Đầu tiên nói đến Tông môn, đây là thế lực có rất nhiều môn hạ đệ tử, lực ảnh hưởng phân bố khắp nơi. Tông môn đa phần tuyển chọn đệ tử từ nhỏ, từ đó bồi dưỡng tình cảm của đệ tử với tông môn. Khiến cho đệ tử sẵn sàng hi sinh làm việc vì tông môn, đổi lại tông môn sẽ vì đệ tử cung cấp cho:
+ Đan dược, vật liệu tu hành
+ Đồng đạo cùng chung chí hướng, cảnh giới hay thậm chí là đạo lữ song tu.
+ Công pháp, kiến thức tu hành
+ Nơi ở thích hợp để tu luyện