Ba người Ngưu Phách Thiên, Cao Thiên Minh và Yến Phi chụm đầu nói to nói nhỏ với nhau. Yến Phi vẫn còn ổn, chứ hai người kia càng nói càng hưng phấn. Chỉ là bọn họ đều biết rõ Kế tiên sinh không thích phô trương, mấy lời nói lúc này chỉ thích hợp nói vụng trộm với nhau mà thôi.
Đội ngũ tiến lên. Bọn họ đi một đường, xuyên qua hơn nửa thành trì, đi tới khu vực trong thành. Ở phía trước chính là phủ Thành chủ khí thế ngút trời.
Xa xa nhìn lại, có một cánh cửa chỉ thấp hơn cổng thành ở bên ngoài một chút, phía trên có một tấm biển cực lớn ghi tên phủ đệ.
Kế Duyên lẩm bẩm đọc theo.
"U Minh Quỷ Phủ?"
Lúc này, Cao Thiên Minh đã đứng bên cạnh hắn. Nghe thấy Kế Duyên lên tiếng, gã cũng nói.
"Đúng vậy. Vô Nhai lão quỷ cũng được xem là bất phàm trong đám quỷ tu. Trong tình huống không có căn cơ Thần Đạo, lão cũng đã mạnh hơn rất nhiều quỷ thần. Hơn nữa, lão không ngừng thu nạp cô hồn dã quỷ, một tay thành lập nên Vô Nhai Thành. Đối với phương pháp Quỷ tu dành cho Quỷ vật, lão cũng có tâm tư thành lập Thánh địa quỷ đạo.”
Kế Duyên khẽ gật đầu.
"Ý định cũng không nhỏ."
Hắn cũng nhìn ra được một ít môn đạo. Quỷ thành này đang không ngừng thu nạp cô hồn dã quỷ. Rất nhiều quỷ vật đã hết âm thọ. Cũng vì Quỷ thành có âm khí sung túc, mà âm khí nồng đậm lại chính là hoàn cảnh tốt cung cấp cho đám quỷ vật, dù cho không có quỷ tu đại pháp thì cũng có thể đột phá giới hạn.
Về điểm này, thật ra đây cũng là chuyện bình thường trong một số Âm Ti dưới trướng Thành Hoàng. Âm phủ thỉnh thoảng cũng sẽ có một vài quỷ vật đột phá hạn chế âm thọ trở thành bất tử. Chẳng qua loại quỷ vật này thường có oán khí chấp niệm rất nặng. Ở Âm Ti, mỗi năm đều có điểm sách "Hộ tịch". Nếu phát hiện ra quỷ vật vượt qua được hạn chế âm thọ, nhận ra đối phương có gì đó không đúng thì sẽ bị Âm sai bắt giữ, dẫn đi gặp chủ quản các ty, rất nhiều trường hợp sẽ trực tiếp bị tru sát.
Mà ở Vô Nhai Quỷ thành này, đoán chừng Thành chủ rất thích thú khi nhìn thấy quỷ vật tăng lên, chỉ là ngoại trừ quỷ vật được Thành chủ đồng ý, những quỷ vật khác cũng không được phép ra khỏi thành.
Đội ngũ ở phía trước đã dừng lại, có tinh quái Thủy tộc hô lớn.
"Thiên Thủy Hồ Cao gia đến~~~!"
Quỷ tốt trông coi bên ngoài đã chú ý đến đoàn xe từ lâu. Mấy ngày nay, những nhân vật lớn đến đây chúc mừng Thành chủ khá nhiều. Nghe được danh hào của đối phương, bọn chúng nhanh chóng tiến lên.
"Cao gia đến đây một đường vất vả, mời theo ta đi tới biệt viện nghỉ ngơi. Lúc yến hội được chuẩn bị xong xuôi, sẽ có tôi tớ đến thông báo mời Cao gia tham dự!"
Mấy tên quỷ tốt nói xong cũng chuẩn bị dẫn đường. Dĩ nhiên bọn chúng không định cho đoàn xe trực tiếp đi vào trong phủ. Lúc Cao Thiên Minh nhìn thấy Kế Duyên ở đằng sau, gã nhanh chóng bước nhanh về phía trước.
"Chậm đã!"
Vốn dĩ vừa rồi đi chung với Kế Duyên, Cao Thiên Minh cố tình thu liễm yêu khí, hiện tại một thân yêu khí lại một lần nữa dâng lên. Lúc gã đến gần cánh cửa, đám quỷ tốt đều cảm thấy áp bách cực lớn.
"Cao gia còn có yêu cầu đặc biệt nào chăng? Chỉ cần Cao gia nói ra, chúng ta đều cố gắng làm ngài hài lòng!"
Cao Thiên Minh cười cười.
"Ha ha, cũng không có gì đặc biệt. Bây giờ Tân Vô Nhai đang ở đâu? Cao mỗ muốn gặp y, ta có một vài việc cần nói chuyện một chút."
Quỷ tốt cũng áy náy cười nói.
"Cao gia thứ lỗi. Hiện giờ Thành chủ đại nhân còn có việc quan trọng, bất kể là ai cũng không gặp được. Lúc khai tiệc tối nay, ngài sẽ đi ra."
"À? Vô Nhai lão quỷ bận như vậy sao? Cao mỗ muốn gặp cũng không được ư?"
"Đúng vậy. Ta và phu quân từ Thiên Thủy Hồ ngàn dặm xa xôi đến đây, đã đến thành Vô Nhai tự nhiên muốn gặp Thành chủ. Mà với tư cách chủ nhân ở đây, thế nào lão cũng phải gặp tân khách chứ. Về tình về lý đều như thế mới đúng!"
Hạ Thu cũng mang theo một thân yêu khí hùng hậu tiến lên. Tuy không phải là Giao Long nhưng dĩ nhiên tu vi của nàng không thấp. Hôm nay gặp được Kế tiên sinh cũng là duyên pháp của vợ chồng bọn họ, nhất định phải lưu lại ấn tượng tốt. Chẳng qua, Hạ Thu ôn hòa hơn Cao Thiên Minh rất nhiều.
Quỷ tốt do dự một chút, nhìn Cao Thiên Minh.
"Cao gia có thể nói cho tiểu nhân biết, rốt cuộc ngài muốn gặp Thành chủ đại nhân làm gì không, để lúc tiểu nhân đi thông báo cũng có thể giải thích được!"
Tên quỷ tốt này thoạt nhìn còn khá trẻ tuổi, thực ra đã là một lão quỷ sống lâu năm rồi. Thấy dáng vẻ hưng sư vấn tội của Cao Thiên Minh, gã biết chắc chắn có nguyên nhân nào đó.
Cao Thiên Minh quay đầu nhìn Kế Duyên, thấy hắn khẽ vuốt cằm, lúc này gã mới nói với tên quỷ tốt trước mặt.
"Cao mỗ có mấy vị bằng hữu không cẩn thận đi vào Quỷ Thành đêm qua. Bọn họ đều là người còn sống, bị một người trong Hắc Lệnh Sứ bắt đi không rõ tung tích. Gã còn nói là muốn hiến cho Tân Vô Nhai làm thức ăn trong tiệc tối nay. Cao mỗ tới đây muốn đòi người!"
Người sống? Còn là bạn của Giao Long ở Thiên Thủy Hồ?
Quỷ tốt chung quanh nghe vậy đều có chút kinh hãi.
"Chuyện này, kính xin Cao gia và Cao phu nhân đợi một lát. Ta đi thông báo cho Thành chủ đại nhân ngay!"
Yêu khí có tính xâm lược của hai yêu quái này quá mạnh mẽ, quỷ tốt cũng có chút không chịu nổi áp lực, chỉ có thể đi vào thông báo.
U Minh Quỷ Phủ chiếm diện tích rất lớn. Quỷ tốt vội vàng rời đi, chạy xuyên qua tầng tầng lớp lớp hành lang, cuối cùng đi tới bên ngoài một công trình kiến trúc đen kịt cực lớn.
Cửa lớn của tòa nhà này được khóa chặt, tản ra từng đợt hắc khí hóa thành thực chất, âm hàn chi khí làm cho đám quỷ vật khó có thể thừa nhận được.
"Thành chủ đại nhân, Cao gia và Cao phu nhân ở Thiên Thủy Hồ đã tới, nói là nhất định phải gặp ngài."
Chỉ là quỷ tốt đợi khá lâu, bên trong vẫn không có ai đáp lại. Gã chỉ còn cách trực tiếp lớn tiếng báo cáo chuyện của Cao Thiên Minh tại chỗ.
"Cao gia ở Thiên Thủy Hồ nói y có mấy bằng hữu là phàm nhân. Đêm qua vô tình vào trong thành, bị Hắc Sứ Lệnh bắt đi, chuẩn bị hiến cho Thành chủ vào tiệc tối nay. Cao gia hy vọng Thành chủ có thể lập tức thả người."
Chung quanh bắt đầu nổi lên từng đợt quỷ khí lành lạnh. Từng đạo quỷ tượng hư ảo đáng sợ giống như hiển hiện, ngay cả quỷ tốt cũng trở nên khẩn trương hơn.
"Bạn của Cao Thiên Minh? Phàm nhân ư?"
Có thanh âm truyền ra từ căn phòng màu đen khiến tên quỷ tốt khẽ thở phào.
"Đúng vậy. Vì thế mà Cao gia và Cao phu nhân dường như có chút tức giận."
"Hừ, nơi đây cũng không phải Thiên Thủy Hồ. Ngươi đi nói cho y biết, nếu tối nay Hắc Lệnh Sứ thật sự mang người còn sống tới thì ta sẽ giao người cho y, hiện tại ta không rảnh."
"Thuộc hạ tuân mệnh!"
Quỷ tốt vội vàng hành lễ, sau đó lập tức cáo lui.
Ở ngoài phủ đệ, Cao Thiên Minh không nghĩ tới bản thân đợi lâu như vậy nhưng chỉ được một lời hồi đáp này, lập tức giận ra mặt.
"Vô Nhai lão quỷ uy phong quá nhỉ, chẳng lẽ hiện tại không thể tìm tên Hắc Lệnh Sứ kia đòi người sao?"
"Cao gia, người đừng làm khó dễ chúng ta nữa. Thành chủ đại nhân nói hiện ngài đang có chuyện gấp, không tiện gặp mặt. Tối nay, lúc Hắc Lệnh Sứ dẫn người tới thì sẽ thả người mà!"
"Hừ!"
Cao Thiên Minh hừ lạnh một tiếng, lui ra sau hai bước, dừng lại trước mặt Kế Duyên.
"Kế tiên sinh, ngài xem chúng ta có nên trực tiếp xâm nhập vào U Minh Quỷ Phủ, bắt lão Vô Nhai kia đến đây không?"
Kế Duyên nhìn phủ đệ tràn ngập quỷ khí này, lại nhìn âm khí quỷ khí ngập trời trong thành. Nếu lúc này trở mặt, sợ là lập tức sẽ có vô số quỷ vật đến đây. Hơn nữa, nếu quá mức hùng hổ dọa người, chỉ e là phản tác dụng. Vì vậy, hắn lắc đầu nói.
"Được rồi, dù sao cũng là lễ mừng của lão, nếu đã đáp ứng thả người thì không cần náo loạn lên đâu."
"Vâng. Cao mỗ biết rồi!"
Cao Thiên Minh cung kính trả lời, sau đó mới nói với quỷ tốt.
"Được. Cao mỗ sẽ chờ Vô Nhai lão quỷ thả người tối nay. Các ngươi cũng thay ta chuyển lời cho lão, đừng trách Cao mỗ không nhắc nhở. Nếu bằng hữu kia của Cao mỗ thật sự có gì đó sơ suất, hậu quả còn nghiêm trọng hơn lão ta nghĩ nhiều lắm! Dẫn chúng ta tới biệt viện nghỉ ngơi đi."
"Dạ dạ. Cao gia, mời đi bên này!"
Chờ đội ngũ Thiên Thủy Hồ rời đi, lại có quỷ tốt lặng lẽ đi vào thông báo cho Thành chủ. Bọn chúng nhìn ra được Cao Thiên Minh rất cung kính với Kế Duyên, cảm thấy có chút bất thường.
Ở quỷ trạch sâu trong phủ đệ, nghe được quỷ tốt báo cáo, Tân Vô Nhai cũng nhíu mày suy nghĩ.
"Đi tìm Hạng Trọng, nếu thật sự có mấy tên phàm nhân, dẫn tới đây."
"Vâng! Thuộc hạ tuân mệnh!"
...
Sắc trời dần tối, đèn đuốc trong thành cũng tự động sáng lên. Giờ phút này ở thành trì chốn dương gian, người người đều đang trở về nhà. Còn ở Vô Nhai Quỷ Thành, lúc này càng lúc càng náo nhiệt, cả tòa thành thị giống như đang sống lại.
Quỷ phủ đã phái quỷ tốt đến mời Cao Thiên Minh. Cả đám cũng chuẩn bị đi đến dự tiệc.
Đến lúc này, Kế Duyên mới chính thức cảm nhận được nội tình của Quỷ thành. Hắn đứng ở sân nhỏ nhìn về phía trong thành. Vô tận quỷ khí đã che khuất bầu trời. Đầu đường cuối ngõ, người người hối hả. Trong thành, số lượng quỷ vật ít nhất cũng phải hơn mười vạn. Trong đó những kẻ đạt thành tựu chỉ sợ đếm không xuể.
Rất rõ ràng, tối hôm qua, khi hắn nhìn từ bên ngoài, hẳn là cũng có loại cấm pháp tương tự che đậy.
"Không nghĩ tới quy mô của Quỷ thành kinh người như thế!"
Ở bên kia, Cao Thiên Minh cũng cau mày nói.
"Đúng vậy. Cao Thiên Minh cũng khinh thường tên Vô Nhai lão quỷ này rồi. Vô Nhai Quỷ Thành được xây dựng ở nơi đồng không mông quạnh này trăm năm. Đây từng là nơi có mộ phần bỏ hoang trải khắp, giờ lại vô thanh vô tức phát triển thành bộ dáng ngày hôm nay."
Ngưu Phách Thiên nhìn Yến Phi đang ôm kiếm trước mặt, cũng ngắm nhìn bên ngoài.
"Lão Ngưu ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều quỷ như vậy. Kế tiên sinh, người nói xem có phải những người chết của Tổ Việt quốc đều đến đây không?"
Kế Duyên thở dài.
"Không đến mức ấy. Trong một năm, số người chết của Tổ Việt quốc chỉ e là vượt xa con số hai mươi vạn rồi."
"Nhiều vậy sao?"
Lão Ngưu có chút sững sờ.
"Kế mỗ còn nói ít đi đấy!"
Kế Duyên cũng không phải lừa người. Tuy hắn không có thống kê số liệu nhưng nhớ tới xã hội kiếp trước có điều kiện chữa bệnh tốt như vậy mà một năm cũng có hơn mấy trăm vạn người chết. Cho dù số người của Tổ Việt quốc ít hơn đất nước kiếp trước của hắn rất nhiều nhưng điều kiện chữa bệnh và hoàn cảnh xã hội đều quá kém. Một năm có hơn mười vạn người chết cũng không nói ngoa.
"Kế tiên sinh, Ngưu huynh và Yến huynh, chúng ta đi thôi. Bây giờ có thể đi gặp Vô Nhai lão quỷ đòi người rồi."
Mấy người bọn họ cùng nhau khởi hành, chỉ một lát sau đã được Quỷ tốt dẫn xuống U Minh Quỷ Phủ.
Tiệc tối khá phô trương. Trên khoảng đất trống ở quảng trường trong phủ, từng bàn dành cho tân khách được dựng lên. Ngoại trừ rất nhiều quỷ vật và những yêu vật đã quen biết với Vô Nhai Thành, nơi đây thậm chí còn có những người tu hành Thần Đạo, có Sơn Thần, Thổ Địa, cũng có Hà Trạch Thủy Thần, hơn nữa còn có quỷ thần thuộc Thành Hoàng chi lưu.
Tiếng cười, tiếng gào, thậm chí là tiếng khóc, đông đúc, rộn ràng náo nhiệt.
Lúc đám người Cao Thiên Minh và Kế Duyên đến đây, rất nhiều tân khách đã ngồi xuống. Khi Kế Duyên đi tới, lông mày bọn chúng cũng không giãn ra chút nào.
Trong cảnh nội Đại Trinh, đừng nói nhìn thấy rất nhiều quỷ thần, yêu vật, lệ quỷ cùng ngồi chung với nhau, nghĩ kiểu gì cũng thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mặc kệ trong đó có bao nhiêu lá mặt lá trái, có bao nhiêu lệ ác kỳ quái, Pháp nhãn Kế Duyên mở ra nhìn khắp nơi. Các loại khí tức đan vào với nhau, trong đó rất nhiều thứ không thuần lương, hòa quyện vào nhau làm cho hắn cảm thấy chướng khí mù mịt.
'Nhân Đạo lùi thì ô uế thịnh. Thiên hạ loạn thì yêu nghiệt bất chấp mọi thứ vượt lên. Cũng chỉ như vậy thôi!'
Suy nghĩ này chính là cảm giác của hắn đối với Tổ Việt quốc.
Vào lúc Kế Duyên đang ngẫm nghĩ, bọn hắn đã đến vị trí của Cao Thiên Minh, cũng khá gần chỗ của chủ tọa.
"Mời Kế tiên sinh ngồi!"
Cao Thiên Minh mời hắn ngồi xuống, sau đó mới cùng Hạ Thu, Ngưu Phách Thiên và Yến Phi ngồi bên cạnh.
Càng lúc có càng nhiều tân khách ngồi xuống. Chung quanh, tiếng cầm sắt tỳ bà, chiêng trống kèn các loại cũng được tấu lên. Nghe thấy phong cách âm nhạc quỷ dị này, Kế Duyên chỉ có thể nói, cực kỳ hợp với hoàn cảnh.