Mục lục
VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Turan nén một cơn rùng mình, lòng hoảng hốt.

– Là chuyện gì? – nó hỏi.

– Chúng là bất trị. – mèo Jorz đáp – Trông thì như chúng sống nhờ trên sự tồn tại của cô yêu tinh, như chúng luôn luôn tranh thủ giành lấy quyền kiểm soát khi trong mọi tình huống.

Turan hít sâu một hơi. Nó thầm mắng con mèo mập này đã không chịu nói trước cho mình chuyện quan trọng như vậy. Dù rằng còn chưa hiểu rõ vấn đề, nó vẫn có thể xác định được là trạng thái hiện giờ của Tiffia không ổn.

Thế nhưng Turan còn chưa kịp lên tiếng hẹn lại buổi gặp với vua yêu tinh thì Tiffia đã rên lên một tiếng, lại kêu thé như bị đau đến tột cùng, rồi gằn giọng bảo lẫn với tiếng nấc:

– Ngươi… Ngươi là cha ta… Kẻ tồi tệ như ngươi… Không xứng đáng!



Cuối lời là một tiếng hét lớn. Turan không cảm nhận được rõ ràng lắm, nhưng trông về phía vua yêu tinh thì lại thấy ông ta tái mặt, người không kiềm được hơi ngả về sau vẻ tránh né. Nhìn kỹ, còn có thể thấy được hai mắt ông ta mở trừng, từng sợi tơ máu nổi lên trông đến đáng sợ. Nhưng có lẽ ông ta mới là người cảm nhận sự sợ hãi lớn nhất lúc này.

Turan nhíu mày, vừa lo lắng vừa thấy khó hiểu. Vua yêu tinh là Thần cấp 30, kỹ năng chủ đạo của nó không thể nhầm lẫn được, vậy mà giờ lại không ứng phó được trước một cô yêu tinh chỉ có Thần cấp 1.

“Tại sao?”

– Ngươi còn chờ gì nữa? Mau!

Mèo Jorz gắt lên, giơ tay táng luôn một phát vào đầu Turan làm nó xửng vửng một đợt. Nhưng rất nhanh Turan liền tỉnh táo trở lại, nhận ra bản thân cần phải làm gì đó vào lúc này.

Cụ thể là làm gì thì Turan cũng không biết. Nhìn Tiffia giờ đang nghiêng người về trước, hai tay đưa lên, đầu thì lắc lư còn cả cơ thể run rẩy trông hệt như người mất trí, Turan thấy sợ. Nó không phải sợ bản thân bị nhắm tới, cũng không có nghĩ đến tình huống có nguy hiểm hay không. Nỗi sợ này, vừa lạ lẫm, cũng thật thân quen, đến ngộ.

Rồi chẳng biết bản thân nghĩ cái gì, Turan lao đến, dùng hai tay tóm chặt hai cánh tay Tiffia, cố khống chế không cho cô nàng cử động loạn lên.

– Tiffia. – Turan nói lớn.



Tiffia không có phản hồi, sức lực thì lại càng trở nên to lớn hơn, khiến Turan không thể không ghì chân lấy thế quật cô nàng sang một bên.

Ấy thế mà Tiffia bằng phương thức vô cùng điêu luyện và khó mà tin được xoay người, sải chân, còn lộn hẳn một vòng, thành công hất văng Turan đi.

Turan kinh ngạc. Nó vậy mà bị Tiffia đánh cho đo ván, còn chẳng có cơ hội đáp trả.

Lồm cồm ngồi dậy, Turan thấy rằng Tiffia đã nhào tới trước mình, tay giơ lên. Nhưng cô nàng chỉ đơn giản là dừng lại ở tư thế đó, hai mắt trừng nhìn nó với vẻ mặt dữ tợn cùng máu chảy ròng ở hai bên má.

“Không…” Turan thốt thầm, lòng run rẩy khó chịu vô cùng. Đây không phải là những gì nó tưởng tượng đến khi để cho Tiffia tham gia thử thách Thần thánh. Bộ dạng cô nàng bây giờ còn thê thảm hơn cả khi được nghe về nhiệm vụ tấn thăng của mình.

– Không!

Turan đột nhiên hét lên, chồm người về trước, lấy luôn túi trữ vật ra một thanh kiếm chĩa thẳng vào đối tượng vừa mới tiếp cận tới sau lưng Tiffia.

Là vua yêu tinh. Ông ta giờ mang lên một bộ mặt pha lẫn giữa thèm muốn và giận dữ giơ tay lên toan đập xuống người con gái mình. Dù không biết hành động đó có ý nghĩa gì, nhưng Turan chắc chắn sẽ không để ai tổn thương cô yêu tinh của mình.

Mèo Jorz bay lơ lửng tới bên cạnh, thở dài một hơi rồi đưa tay vẽ vời gì đó ở sau gáy Tiffia, lại đập nhẹ cái chân trước của mình lên đó. Cả thân người cô nàng cứ thế như bị mất đi toàn bộ sức lực, đổ sập xuống đè lên người Turan.

Tiffia nhẹ đến lạ. Turan chưa bao giờ nghĩ rằng cô ta lại có thể nhẹ đến như thế, tựa như một chiếc lông ngỗng vậy.

– Ch-chính là nó! Chính là nó!

Vua yêu tinh cất tiếng, vẻ mừng rỡ khó mà kiểm soát được. Ông ta đứng trước mũi kiếm chỉ cách cổ mình chừng hơn tấc, lại chẳng có chút e ngại nào, còn trông như muốn lao tới.

×— QUẢNG CÁO —

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK