Mục lục
VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Wyndur nhấc chân đi trên con đường đầy bụi và vắng vẻ. Nơi đây cách khu phố nghèo chỗ tên nhóc Velt chẳng bao xa, và nếu không có gì ngoài ý muốn thì con đường này sẽ dẫn Wyndur tới một khu công trường lớn dành cho các lao động nghèo không có đủ năng lực để làm những công việc tốt hơn.

Mặc dù điều kiện làm việc thuộc dạng trung bình kém, chỉ vừa đủ để không bị chính quyền sờ gáy, vẫn thu hút được lượng lớn công nhân. Đương nhiên, một nơi như thế muốn tồn tại, trước hết cũng cần có sự chấp thuận từ chính quyền. Dù sao thì rất nhiều công việc được tạo ra cho người lao động theo cách như vậy, mà rõ ràng là không thể cứ người dân thất nghiệp đến mức chết đói hay chuyển sang làm tội phạm.

Wyndur không tiện đánh giá sâu hơn về vấn đề này. Mục đích hiện tại của cậu chỉ có một: đến gặp kẻ cầm đầu việc hạ độc ma năng lên người chị gái của Velt. Để xác định đối phương có thật sự là kẻ đứng sau mọi việc hay không thì còn chưa đủ dữ kiện, nhưng một cuộc gặp nhỏ là vẫn cần phải có. Món đồ mà tên nhóc sắp đưa cho Wyndur vốn không thể cứ thế yên ổn nhận lấy.

Tiến thẳng vào công trường, bỏ qua những ánh mắt soi mói lẫn tò mò từ nhiều phía, Wyndur rồi cũng bị chặn lấy bởi một người thanh niên có dáng người cao ráo và dáng vẻ bặm trợn, hoàn toàn phù hợp để làm một tên bảo vệ kiêm đốc thúc công nhân nơi đây.

– Mày chắc là mày không đi lạc đường chứ?

Giọng nói dữ tợn và đầy vẻ hách dịch cất lên. Hắn ta đã quá quen thuộc với những kẻ lạ mặt dại dột tìm đến công trường như Wyndur hiện tại. Đối phương hoặc là muốn trở thành công nhân, hoặc là tới gây rối. Mà cả hai tình huống ấy, lời của hắn ta đều phù hợp.

Wyndur ngẩng đầu nhìn lên, cảm giác có chút bực tức. Bị một tên cao hơn mình nhìn xuống chưa bao giờ là điều gì dễ chịu cả. Nhưng giờ vẫn còn chưa tới lúc làm mạnh tay, sẽ khiến sự tình trở nên phiền phức hơn rất nhiều.

– Tôi muốn gặp quản đốc. – Wyndur từ tốn nói.

Người thanh niên nhíu mày, cẩn thận đánh giá đối phương. Hắn ta hơn nửa phần đã có thể xác định Wyndur không phải đến để trở thành công nhân, nhưng nếu là để gây rối thì tạm thời còn chưa chắc.

– Có hẹn?

– Không có. – Wyndur mỉm cười đáp.



– Nếu không có thì cút đi. Chỗ này không tiếp đón một tên ất ơ như mày. Đừng để tao nổi giận thì-

Tên thanh niên không có cơ hội nói hết câu. Hắn ta chỉ vừa giơ tay lên định biểu thị sức mạnh thì đã cảm nhận được một sự trống trải bất thường ở cánh tay đó của mình. Kế đến liền là cơn đau rát thấu xương, như chết đi sống lại, khiến hắn ta phải co người mà quằn quại.

Kì thực, Wyndur ra tay không quá mạnh, chỉ vung lên một lưỡi dao nhỏ cắt lìa cánh tay của đối phương như một phản xạ. Có điều, trên lưỡi dao này còn mang theo hiệu quả bùa chú phép ‘Đau đớn’, trực tiếp kích thích hệ thần kinh đối phương, tạo ra cơn đau được phóng đại gấp nhiều lần. Dù cho bản thân có là một chiến binh dày dặn kinh nghiệm, trên người mang hàng trăm vết sẹo thì cũng khó mà chịu đựng nổi cơn đau gây ra.

Nhìn vào bộ dáng của tên thanh niên lúc này, đoán chừng hắn ta đang phải trải qua cơn ác mộng đáng sợ nhất của đời mình. Rõ là do chênh lệch Thần cấp giữa hai bên quá lớn, khiến cho hiệu quả bùa chú càng được tăng cao. Nói không ngoa, hắn ta hoàn toàn có thể bị đau đến chết mất. Thảm thương.

Wyndur bỏ qua đối phương, rảo bước nhẹ nhàng hướng về trước. Đến mức này, hẳn cũng đã gây đủ sự chú ý rồi, sẽ sớm có đối tượng nắm đủ quyền hạn trong tay ra chào đón cậu. Tất nhiên, nếu không phải, vậy thì chỉ trách kẻ đến xui xẻo.

Một vài tên bảo vệ hoặc đốc công khác chạy đến nhưng chỉ dám đứng ở xa quan sát. Không một ai dám chắc bản thân sẽ không trở thành kẻ xấu số tiếp theo. Nói đơn giản hơn thì chúng là một đám nhát gan, chỉ có thể dọa nạt người yếu hơn mình, gặp kẻ mạnh liền rụt đầu chịu phép. Dù sao thì chúng không được trả công để đâm đầu vào chỗ chết. Nếu có thể làm được vậy thì đám người này đã sớm lên đường du hành hoặc gia nhập quân đoàn, dù nguy hiểm nhưng kiếm được lợi ích gấp nhiều lần.

Cứ thế, Wyndur tiến dần đến trước tòa nhà cao lớn nhất nơi đây. Tòa nhà có vẻ ngoài không mấy hào nhoáng nhưng đầy đủ sự nổi bật, khiến người mới đến như Wyndur cũng biết được bản thân đã đến đúng chỗ cần tìm.

Một người đàn ông đã có tuổi khoác trên mình tấm áo choàng màu nâu đất hớt hải chạy đến trước mặt Wyndur, chỉ kịp kêu lên một tiếng “khoan” rồi thở hồng hộc.

Wyndur ngừng bước, nhìn chằm chằm vào đối phương. Người này không phải kẻ cậu muốn tìm, hẳn chỉ đến để báo tin. Đoán chừng cậu còn chưa gây chuyện đủ lớn để được xem trọng.

– Cậu là người của thế lực nào?

Người đàn ông cất tiếng hỏi với vẻ lo lắng. Ông ta có lẽ đã nghe qua về tên đốc công xấu số trước khi chạy tới đây.

– Quản đốc là ông? – Wyndur hỏi lại.

– Cái đó… không phải. Nhưng nếu cậu cần giúp đỡ-

– Vậy thì tránh ra.

Wyndur lên tiếng cáu gắt, biểu thị rõ rằng chính mình sẽ không nương tay nếu còn tiếp tục bị ngăn cản.

– N-nếu thế… Nếu cậu muốn tìm quản đốc, phiền cậu đi theo tôi.



Người đàn ông cất giọng run run, chẳng rõ vì tuổi già hay sợ hãi. Hẳn là cả hai đi.

Wyndur không vội đáp, giương mắt nhìn vào trong tòa nhà, tỏ vẻ lưỡng lự. Xong, cậu quay sang nói:

– Thế thì theo ông đi. Chỉ muốn nhắc nhở rằng, thời gian của tôi có không nhiều.

Sự thật là vậy. Cũng chính bởi vì cần phải sớm giải quyết chuyện này, Wyndur mới phải tự mình ra mặt, còn cất công đến chỗ của đối phương. Mấy sự tình nổi lên nằm ngoài kế hoạch chưa bao giờ khiến cậu thôi chán ghét. Đương nhiên, nếu là đủ thú vị, vậy thì cậu còn có thể cân nhắc mà dành thêm tâm sức vào.

Người đàn ông đi phía trước, vẻ lo lắng dẫn đường cho Wyndur. Hai người suốt quãng đường không nói với nhau lời nào, chẳng mấy chốc đã đến một căn nhà nhỏ nằm trong góc tối không hề đáng chú ý. Bên trong bày biện đơn sơ một chiếc giường nhỏ, một cái tủ cùng bộ bàn ghế, trông như phòng nghỉ của khách đến thăm.

Hẳn không phải là dành cho Wyndur rồi. Nếu người đàn ông cả gan mời Wyndur nghỉ ngơi chờ đến khi có tin tức thì ông ta sẽ ngay lập tức nhận được một vé đi tái sinh tức thời.

– Căn nhà này được xây dựng kèm theo các biện pháp chống dò xét và nghe lén, phù hợp nhất cho một cuộc nói chuyện âm thầm.

Người đàn ông giải thích, sau đó ra ý mời Wyndur vào trong đợi. Có vẻ như quản đốc cũng sẽ sớm tới đây.

Sẽ không có bẫy, Wyndur dám chắc như vậy. Nhưng đó không có nghĩa là cậu sẽ chấp nhận chờ đợi đối phương.

– Ông có vẻ chưa hiểu lắm tình hình bây giờ nhỉ?

Wyndur trầm giọng, lập tức khiến cả người người đàn ông run lên bần bật. Phải mất một lúc ông ta mới có thể phản hồi lại:

– Không dám. Nhưng chuyện là… chính tôi cũng không được phép biết về người sẽ gặp cậu… Nên là chỉ cần tôi rời đi, người ấy sẽ lập tức xuất hiện.

“Còn làm vẻ thần bí như vậy…”

Wyndur thầm đánh giá với ý khinh thường. Chỗ công trường như thế này đâu thể có kẻ nào thú vị được. Trừ phi người sắp gặp cậu không phải đơn thuần là quản đốc nơi đây.

– Vậy còn không mau rời đi. Ông đang làm mất thời gian đấy.

Wyndur lớn tiếng mắng, biểu thị sự bực tức. Người đàn ông tự nhiên chẳng dám hó hé gì, cúi đầu hoảng hốt lật đật chạy đi. Trong lòng ông ta ắt đang phải không ngừng cảm ơn các đức Chính thần vì chính mình không có mất đi cái tay cái chân nào.



Ngay khi người đàn ông rời khỏi, cánh cửa nhà liền đóng lại một cách tự động. Đó hẳn là cơ chế của căn nhà, đảm bảo mọi thứ diễn ra bên trong càng ít có cơ hội bị lọt ra ngoài càng tốt.

Cũng cùng lúc đó, mấy viên đá đã được phù phép gắn trên tường được kích hoạt, bắt đầu phát sáng vừa đủ để thấy rõ mọi vật trong phòng.

– Người trẻ hấp tấp là không tốt.

Giọng nói nữ cất lên bất ngờ, và không biết tự lúc nào đã có một dáng hình của một người phụ nữ ngồi vắt chéo ở trên giường. Lẽ đương nhiên là cô ta đã sử dụng phép ẩn mình từ trước, chỉ chờ còn lại mình Wyndur thì mới chịu hiện thân.

Đối phương mặc một chiếc đầm ngắn màu đỏ sẫm, khoác hờ lên người thêm một lớp áo choàng khó khăn che đậy từng phần cơ thể bị lộ ra.

Wyndur không thấy rõ mặt dù cho có đủ ánh sáng chiếu vào. Chỉ như vậy đã đủ để xác nhận rằng tấm áo choàng có công dụng che giấu thân phận hơn là che đi cơ thể.

Tuy nhiên, Wyndur biết cậu đã tìm được đúng người. Đối phương hoàn toàn phù hợp với mô tả.

– Cô là quản đốc? – Wyndur dò hỏi.

– Cậu không thật sự làm loạn đến mức đấy chỉ vì muốn gặp quản đốc chứ?

Người phụ nữ nói rồi đứng dậy, bước tới trước bàn, ra ý mời ngồi.

Wyndur mỉm cười đáp lại, làm theo ý đối phương. Cô ta xem chừng cũng không muốn tránh né vấn đề thêm nữa, thành tiện cho cậu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK