Mục lục
VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồi lâu, khi Turan còn đang nghỉ ngơi chờ vết thương hồi phục hẳn thì chợt phát hiện rằng con Cừu bóng đêm đã tan thành những đốm sáng li ti. Con cừu đã chết, và cùng với việc đó, lượng Thần tinh con quái mang lại cũng nhanh chóng được bổ sung vào cho Turan.

Số lượng là 214, Turan dù đã đoán trước con số xấp xỉ nhưng lòng vẫn trở nên rộn ràng một đợt. Con quái thật sự là khó nhằn, bù lại phần thưởng cũng là xứng đáng. Chỉ là nếu có thể, Turan thực không muốn đặt bản thân lần nữa vào nguy hiểm tương tự.

Lại nói, nhát kiếm mà Turan dùng để đánh gãy chiếc sừng của con Cừu bóng đêm tiêu hao hết của nó không ít vốn liếng. Đây mặc dù không thể so với nhát kiếm mà nó đã đánh tới rồng Deln, vẫn là khiến bản thân rất thương tâm. Tính toán lại, nó nhiều lắm chỉ có thể thực hiện thêm ba nhát kiếm như vậy nữa thôi.

– Nghỉ ngơi xong rồi?

Thần Fyratr hỏi, trông có vẻ như đã nhắm tới một con mồi khác.

Turan có chút do dự, nhưng rồi cũng đứng lên. Nó không có lựa chọn để lùi bước. Hơn nữa, nếu mục tiêu vẫn là một con Cừu bóng đêm thì với kinh nghiệm đã có, nó hẳn là có thể sống sót qua được.



Tuy nhiên, thần Fyratr không giống như muốn trông thấy một sự lặp lại nhàm chán, thế nên thay vì chỉ cho Turan một con quái bị vây bởi những đốm sáng li ti màu tím ở khá xa thì lại chỉ cho nó một bộ xương trắng đứng thẩn thờ giữa đồng.

Turan lắc nhẹ đầu, miệng cười méo xệch. Kì thực, mục tiêu lần này cũng là có điểm tốt, vì chủng quái xương là nó có biết tới. Chủng quái này có sức phòng thủ khá thấp, bù lại là sự nhanh nhẹn cùng lực tấn công nhất định, với ưu thế lớn nhất là khả năng chiến đấu khó lường, giống hệt như một chiến binh trải qua sự luyện tập trường kỳ và khắc khổ.

May mắn cho Turan là, con quái mà thần Fyratr muốn nhắm tới lại không có mang theo vũ khí mà chỉ mặc độc một mảnh giáp vai cũ kĩ. Nếu bộ xương trắng mà được trang bị đầy đủ, hoặc là toát ra vẻ oai nghiêm, nó sẽ chẳng chút do dự liền xin đổi.

Kích hoạt kỹ năng chủ đạo của mình lên con quái, lại cẩn thận sắp xếp những mẫu thông tin, Turan thấy được:

“Quái: Bộ xương người.

Chủng tộc: Xương.

Loại: Ác tính.

Cấp độ: 15.

Thuộc tính chính:

+ Lực tấn công: 107 bậc.



+ Phòng thủ: 81 bậc.

+ Tốc độ: 107 bậc.

Thông số:

+ Sinh lực: 1 785 921 bậc.”

Các thuộc tính cùng với lượng sinh lực so với con Cừu bóng đêm thì có giảm không ít. Tuy nhiên, với kinh nghiệm xương máu vừa mới có được thì Turan biết rằng không thể xem nhẹ con quái được. Nhỡ đâu, bộ xương này mà là một bậc thầy cận chiến thì nó thật sự sẽ chịu thua thiệt.

Lại nói, mặc dù chủng quái xương có sức phòng thủ thấp, nhưng đối với các loại tác động như chém hoặc đâm, tính luôn cả tên và đạn bắn là đều rất ít có hiệu quả. Thay vào đó, nếu sử dụng các loại tác động như đập hoặc cho nổ thì có thể dễ dàng hơn làm gãy vỡ xương, thậm chí khiến con quái trở nên vô dụng luôn.

Vấn đề là Turan không sở hữu vũ khí chuyên dụng cho tác động đập và bộc phá. Nếu lục lọi đống trang bị lấy được từ tiệm rèn Phylts của ông Reinar thì có lẽ sẽ kiếm được một vài cái, nhưng tất nhiên so với bản thân nó là người chuyên dùng kiếm thì chẳng giúp ích được gì. Trừ phi phẩm chất và cấp độ của trang bị cao đạt đến mức độ nhất định.

Phải biết, con Bộ xương người mà Turan đang nhắm tới là cấp 15, còn bản thân nó vẫn chỉ mới Thần cấp 9. Vừa nãy giết được con Cừu bóng đêm hoàn toàn là do may mắn đánh trúng điểm yếu của con quái, vậy mà phải mất một lúc lâu con quái mới chết đi, chính mình lại còn suýt mất mạng.

“Chẳng lẽ thật sự phải để lộ mối quan hệ với rồng Deln?” Turan nghĩ thầm. Nó không dám tin tưởng rằng thần Fyratr sẽ ra tay cứu mình lần nữa. Lần này nếu nó lại sơ sảy gặp đe dọa tới tính mạng thì đó rất có thể sẽ là dấu chấm hết cho nó luôn. Dù sao thì trong mắt một Chính thần, cái chết của Turan không quá đáng chú ý, cùng lắm thì hồi sinh.

Turan thật muốn chửi. Có lẽ nó đúng là một tên nhát gan, tham sống sợ chết, nhưng nó suy cho cùng sẽ không đi tránh né điều đó. Nó sợ chết, và nó sẽ làm mọi cách để mình không phải chết.

Đưa mắt nhìn về phía bộ xương trắng đang đứng thẩn thờ kia, trong đầu Turan bỗng chốc hiện ra hình ảnh thanh kiếm của mình hết sức chém tới lại bị một cánh tay gầy guộc gạt ra, rồi sau đó là cánh tay còn lại hung ác đâm xuyên thấu ngực, móc ra trái tim vẫn còn cố đập từng nhịp của mình.

– Lúc đó, lúc đối mặt với Deln, cô đã định nói gì với hắn ta?

Turan cất tiếng, giọng có hơi run. Nếu đã không thể trốn, nó ít nhất cần phải xác định mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Thần Fyratr đang đung đưa cái chân với vẻ tinh nghịch, nghe vậy thì hơi giật mình, quay sang, bảo:

– Ngươi giờ lại đi hỏi cái này? ×— QUẢNG CÁO —

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK