– A- Chúng ta đi tiếp sao, Turan?
Darmil cất tiếng, bộ dáng ái ngại vì đã làm mất thời gian của tổ đội.
– Không có vấn đề gì chứ? – Turan hỏi thăm.
– Không có. – Darmil vội đáp – Chỉ là, chẳng hiểu sao cơ thể có chút uể oải.
Turan gật nhẹ đầu. Tình trạng của Darmil không đến nỗi tệ. Cơ thể cậu ta mệt mỏi là chuyện bình thường sau khi tham gia vào một phó bản dài hơi, hẳn là do kỹ năng ‘Cuồng nộ’ làm giảm đi cảm giác về điều đó nên giờ cậu ta mới nhận thấy.
– Kế tiếp, chúng ta sẽ nhắm đến phòng bí mật. Kull cũng đã phát hiện ra vị trí của con Thằn lằn sa mạc cuối cùng rồi, nên là ngay sau phòng bí mật chúng ta sẽ giải quyết con quái luôn.
Darmil nghe vậy thì không có thắc mắc gì, nhưng chỉ chốc lại hỏi:
– Có cần tôi đơn độc giải quyết con Thằn lằn sa mạc như lần trước không?
Nhìn vẻ mong chờ của Darmil, Turan thật là lo ngại cho tình trạng của cậu ta. Đó không giống như là cậu ta bị thương hay cả sức khỏe có vấn đề, mà là cậu ta cứ đâm đầu vào những nhiệm vụ khó nhất có thể. Darmil có khả năng một mình đánh bại con Thằn lằn sa mạc, không có nghĩa là cậu ta sẽ làm được điều đó một cách dễ dàng.
Turan không ủng hộ, lại chẳng phản đối. Nó đã có đủ dữ kiện để đánh giá rồi. Chỉ là giờ còn chưa phải lúc để lo về một con quái chẳng thể trốn đi đâu.
– Phòng bí mật có thể không ẩn chứa nguy hiểm, nhưng thú vị. Vì thế, tôi mong toàn bộ thành viên tham gia, cũng là để làm quen. Chuyện con Thằn lằn sa mạc thì để sau đó, tùy ý cậu.
– Tôi hiểu rồi.
Darmil cười nói, đứng thẳng dậy với vẻ hào hứng. Tất cả sự mệt mỏi như đã rời bỏ cậu ta, trả lại nơi đây chỉ có một chiến binh dũng mãnh sẵn sàng đối đầu với mọi chông gai và thử thách.
Phòng bí mật trong phó bản là một điều hiếm gặp, cũng rất khó phát hiện, thường đều được tìm thấy một cách ngẫu nhiên. Một số quân đoàn cho thành viên luyện tập dành riêng cho việc tìm kiếm phòng bí mật, nhưng cho tới giờ vẫn chưa có kết quả khả quan. Ít nhất là Turan nghe như vậy.
— QUẢNG CÁO —
Điểm nhấn của những phòng bí mật nằm ở trong chính cách người ta gọi chúng: bí mật. Trong mỗi phòng bí mật không nhất định sẽ có quái, nhưng một điều chắc chắn là chúng nắm giữ những thông tin được cố tình giấu kín hoặc vô tình bị che lấp đi có liên quan tới nội dung phó bản, bao gồm cả những món vật phẩm quý hiếm và mạnh mẽ.
Vấn đề là, giá trị của phòng bí mật và mọi thứ chứa đựng bên trong đều chỉ tồn tại được trong phó bản, không thể mang ra ngoài. Nhưng tất nhiên, nếu được sử dụng một cách thông minh, việc càn quét phó bản sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Mặt khác, phòng bí mật sẽ thay đổi vị trí mỗi khi phó bản được tái lập. May mắn là sự thay đổi này không bao gồm cách thức phát hiện ra căn phòng, nếu không thì nhiệm vụ tìm kiếm mà Turan đã giao cho Kull sẽ thành bất khả thi. Và bằng cách nào đó, phòng bí mật lại nằm tương đối gần so với phòng kín mà cả tổ đội vừa càn quét xong.
Lối vào là một bức tường nằm ngang trên mặt đất, trông rất bình thường, dễ dàng bị các du hành giả bỏ lỡ. Kull nhảy xồ đến, lấy một bộ dụng cụ đục nạy từng viên gạch một ra. Cậu ta trước đó cũng chỉ gỡ có một viên gạch mà thôi, đủ để xác định vị trí lối vào phòng bí mật.
Cuối cùng, sau khi viên gạch thứ mười ba được Kull cạy mở xong, một lối đi tăm tối bất chấp ánh mặt trời chói chang liền được để lộ hướng sâu vào lòng đất. Tổ đội ba người cứ thế bước vào trong, không chút nao núng hay do dự nào.
Kì thực, nội dung phòng bí mật thường không có sự thay đổi, chỉ là cách bố trí sẽ có một ít khác biệt. Mặt khác, thứ mà tổ đội Turan cần quan tâm nhất bên trong chỉ là một đám quái bảy con, lại còn chẳng có con nào là loại đặc chủng, hoàn toàn không tạo thành mối đe dọa.
Không gian tối tăm bên trong rất nhanh được soi rọi bởi ngọn đèn bão trên tay Kull. Cậu ta chừng rất ưa thích việc này, còn tự tin tiến lên trước hai người đồng đội một khoảng xa. Mà, dù sao thì đây cũng là công việc vốn dĩ của một thám đạo.
Lối đi tương đối ngắn, chỉ chừng hai mươi mét, lại khiến Turan có cảm giác rằng bản thân đã cách rất xa mặt đất rồi. Các lối đi trong phó bản luôn là kì dị như vậy, có trường hợp tổ đội du hành giả bước qua một đoạn đường ngắn lại bị đưa đến một đấu trường rộng lớn, không còn sót chút dấu hiệu nào về sự tồn tại của nơi trước đó.
– Tới rồi.
Kull lên tiếng, cố giữ âm thanh của mình chỉ vừa đủ cho hai người đồng đội nghe được. Ý của cậu ta rõ ràng là đang muốn báo cho Turan về sự tồn tại của đám quái cách không xa phía trước.
Turan ngừng bước chân, chỉ liếc mắt xem qua đám quái bảy con một chút, xác nhận chúng giống hệt như thông tin mình có được liền mất đi sự hứng thú. Thay vào đó, nó quan tâm hơn rằng phòng bí mật này có ý nghĩa gì, liên quan đến sự tồn tại sáu tay bao nhiêu.
Sách nằm bừa bãi, ngổn ngang khắp nơi cùng với những mảnh đất đá và gỗ chừng như là phần sót lại của những chiếc kệ đã từng đầy ắp sách. Tuy nhiên, quan sát một chút liền có thể thấy được rằng số lượng sách ở đây không cách nào lắp đầy được những chiếc kệ đã từng tồn tại, nhiều lắm chỉ được một phần mười mà thôi.
Suy đoán của Turan là số sách còn lại đã bị mang đi một cách vội vã. Họ chỉ có thể mang càng nhiều càng tốt, còn không có cơ hội lựa chọn thiệt hơn. Tuy nhiên, việc những chiếc kệ sách đã bị phá hủy hết cho thấy rằng tình huống không đơn giản như vậy.
— QUẢNG CÁO —
Cảm nhận được điều khác thường, Turan hướng tầm mắt của mình đi thật xa, thuận miệng bảo Kull chiếu đèn về trước. Đáng tiếc, thứ nó thấy được chỉ là một bức tường lạnh lẽo với vài hình vẽ không rõ ràng đã từng được nêu trong đống tài liệu.
Có chút chán chường, Turan thốt:
– Giải quyết chúng trước lại tính.
– Đã rõ!
Darmil dõng dạc bảo, cũng lập tức lao tới, bắt đầu vung thanh đại kiếm của mình tàn sát đám Thây ma cát yếu nhớt. Bọn chúng thậm chí còn chẳng có được cho bản thân một món vũ khí đàng hoàng, chỉ là những con dao nhỏ hay chiếc đèn lồng chẳng mang hiệu quả gì hơn là để đập.
Kull nhào tới trước, chốc lại lui về khi thấy sự tham gia của mình là thừa thãi. Đứng bên cạnh Turan, cậu ta cất tiếng:
– Chắc là tôi tới nhặt vài quyển sách cho cậu nhé?
Turan cười khì, lắc nhẹ đầu, bảo:
– Cậu đi xung quanh xem có gì đáng ngờ không.
– Nghe cậu.
Kull dứt lời liền rời đi. Turan cũng không phí thêm thời gian, nhấc bước tiến đến chỗ đống sách ở gần nhất, cúi xuống nhặt lên một vài quyển rồi lật ra xem. Nội dung các quyển sách đều được ghi bằng thứ ngôn ngữ xa lạ, nên sau một hồi nó cũng chỉ đành từ bỏ việc đọc hiểu.
Nhưng vậy không có nghĩ là Turan ngừng luôn việc thu thập thêm thông tin. Nó sở hữu kỹ năng ‘Thông hiểu’, hiệu quả nhất không gì hơn vào những lúc này. Cả những con chữ kì quặc trên mấy quyển sách kỹ năng còn chẳng gây được khó khăn cho nó chứ huống chi là đây.
Nghĩ rồi, Turan kích hoạt kỹ năng chủ đạo của mình lần lượt lên từng quyển sách. Theo đó, những luồng thông tin nối đuôi nhau trôi vào đầu nó một cách nhẹ nhàng và chậm rãi.
– Vô ích.
— QUẢNG CÁO —
Turan nói nhỏ. Đống thông tin mà nó có được từ mấy quyển sách chỉ toàn là những kiến thức về một lĩnh vực nhất định, hoặc là các tài liệu nghiên cứu tương đối bình thường, một số còn là ghi chép cẩu thả của một tên học giả thiển cận nào đấy.
Dù vậy, Turan vẫn chưa từ bỏ, mà tiếp tục duy trì việc sử dụng kỹ năng chủ đạo cho tới tận quyển sách cuối cùng tìm được. Đáng tiếc là không có thông tin hữu ích nào cho nó. Nó đã trông chờ vào một sự liên quan tới sự tồn tại sáu tay kia, hoặc ít nhất là con quái trùm Thầy pháp Garlon.
Đầu Turan nhói đau, nhưng nó không để ý lắm. Cơn đau đầu này là điều hiển nhiên sẽ đến khi nó sử dụng kỹ năng chủ đạo của mình quá nhiều.
– Đây lại là đâu?
Turan nói nhỏ, lòng dấy lên muôn vàn thắc mắc. Những thông tin về phòng bí mật mà quân đoàn Cáo hai đuôi cung cấp có không nhiều, hay nói đúng hơn là đều bị trùng lắp hết cả. Toàn bộ đều được tóm gọn trong hai mẩu thông tin: nơi đây là phòng nghiên cứu các tài liệu bị cấm bởi hoàng gia, và Thầy pháp Garlon là một thành viên quan trọng của phòng nghiên cứu.
Tuy nhiên, theo Turan thấy thì chuyện không đơn giản như thế. Thầy pháp Garlon là quái trùm của phó bản, và dựa vào nội dung nhiệm vụ tài liệu đã được hoàn thành thì hắn ta là kẻ đã đứng lên, dẫn đầu chống lại các vị thần để rồi rơi vào thảm cảnh quay lưng tự tay tiêu diệt những người đã đứng lên cùng mình.
Trong khi đó, ở lời mở đầu của phó bản, thông tin được cung cấp là người dân nơi đây rất tôn sùng những vị vua của họ. Nếu Thầy pháp Garlon nghiên cứu tài liệu bị cấm bởi hoàng gia thì hắn ta không nên là đồng minh với hoàng gia, ít nhất là hai bên có sự mâu thuẫn về tư tưởng. Vấn đề là các vị thần đã đến trừng phạt đám mọi không tôn thờ mình.
Như vậy, chỉ có một vài khả năng về tình hình khi ấy. Một tương đối tươi sáng là Thầy pháp Garlon đơn giản là bất chấp mâu thuẫn với hoàng gia, đứng lên vì người dân bảo vệ họ khỏi sự trừng phạt của các vị thần.
Khả năng thứ hai là hoàng gia cùng một giuộc với các vị thần, khống chế con dân phải phục vụ và tôn thờ họ. Sẽ là không ngoa nếu nói rằng chính các đời vua là hiện thân của một hoặc nhiều vị thần. Hội nghiên cứu của Garlon từng bước khai mở bí mật của hoàng gia, cuối cùng là đứng lên đấu tranh để giành tự do.
Một khả năng khác nữa, khá khó xảy ra, là hội nghiên cứu làm việc cho nhà vua một cách bí mật nhằm tìm cách lật đổ các vị thần, từ đó chân chính trở thành kẻ đứng đầu thật sự của nơi đây. Việc như vậy, không khiến các vị thần nổi giận là không thể nào.
– Mũi giáo thí thần à…
Turan lẩm bẩm. Càng tìm hiểu, nó càng có cảm giác chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát của mình. Dù vậy, nó vẫn muốn dấn sâu hơn, có được nhiều thông tin hơn, tìm đến sự thật. Đây, sau cùng cũng chỉ là phó bản mà thôi, không lo rằng sẽ ảnh hưởng nhiều tới chính mình ở bên ngoài.