Tên cầm trượng cất tiếng với ý thăm dò. Tên mặc trọng giáp thì tranh thủ lẳng lặng chọn cho mình một vị trí cách ở phía trước đồng đội của mình không quá xa, lại không có làm cản trở Turan đối mặt với cả hai. Càng đáng sợ là thông qua kỹ năng ‘Dẫn dắt nguyên khí’, nó thấy được đối phương đã bắt đầu tiêu hao nguyên khí, sợ rằng đang kích hoạt một loạt các kỹ năng cần thiết.
– Ngươi đoán xem.
Turan hời hợt đáp. Nó trong khoảnh khắc kích hoạt kỹ năng chủ đạo, vội vàng bắt lấy những mẩu thông tin quan trọng. Thời gian gấp rút, nó không dám tìm hiểu quá kỹ càng.
Nhưng khiến Turan kinh ngạc là cả hai đối thủ trước mặt này của nó đều sở hữu một số lượng kỹ năng rất lớn, đến mức nó nhất thời khó mà biết nên nhìn vào đâu.
Phải biết, thông thường sẽ chẳng có ai dại dột mang lấy quá nhiều kỹ năng. Kỹ năng yêu cầu có sự biến đổi và nắm giữ, và do đó sẽ tồn tại tác động lẫn nhau, ít nhiều gây ảnh hưởng. Như một kẻ sở hữu kỹ năng ‘Cú đấm nghìn cân’ sẽ không chọn mang thêm kỹ năng ‘Bàn tay khéo léo’, vì gây ra xung đột, khiến cả hai đều không thể được thi triển một cách hiệu quả.
Đối phương là cao thủ, nhất định sẽ không mắc loại sai lầm cấp thấp này. Nói cách khác, hai người trước mặt nó đều sở hữu những kỹ năng có thể đồng thời tồn tại, không làm ảnh hưởng quá nhiều đến nhau hay thậm chí còn là bổ trợ, làm cho mạnh mẽ hơn.
Thế này thì thật đáng sợ. Thế giới giả lập đúng là khiến người ta cái gì cũng đều dám làm. Hai tên này hẳn đã phải thất bại không ít lần trong việc kết hợp kỹ năng thì mới đạt tới trình độ hiện tại.
Tất nhiên, vẫn có khả năng rằng cả hai người họ đều chỉ đang trong quá trình thử nghiệm. Nhưng thử nghiệm cùng lúc nhiều kỹ năng đến vậy thì thật điên rồ, cộng với vẻ tự tin hiện tại, Turan là sẽ không tin.
– Không cần phải đoán. Ta nghe được mùi hương của kẻ thứ tư ở phía trước, chỉ cách vài chục mét phía sau ngươi.
Kẻ nói chuyện là tên mặc trọng giáp. Hắn ta nói trúng. Turan cố giữ vẻ điềm tĩnh, thản nhiên bảo:
– Nghe được mùi… cứ như ngươi là chó vậy.
Đối với lời này, tên mặc trọng giáp chỉ nhếch mép cười. Hắn ta không dễ dàng bị chọc giận như vậy, hoặc rằng hắn ta đúng là chó.
Turan thầm thở dài một tiếng. Cao thủ trong thế giới giả lập quả nhiên không thể xem thường. Giờ thì nó đã hiểu vì sao đến cả Darmil cũng có khi bị đánh bại ở đây. Cậu ta có thể cực kì mạnh mẽ, và điên rồ, nhưng đối thủ của cậu ta lại không có lý do gì phải e ngại sự điên rồ hay cả sức mạnh đó cả. Đều quen thuộc.
Khiến Turan không khỏi thắc mắc là những cao thủ như hai người đây sẽ là tồn tại như thế nào ở thế giới thực. Hẳn cũng sẽ không kém bao nhiêu đi, hoặc càng đáng gờm hơn nữa. Sự khác biệt lớn nhất sẽ nằm ở lượng tài nguyên có thể chiếm được. Dù sao nhiều thứ có thể lấy được ở thế giới giả lập không có nghĩa là cũng có thể nắm giữ ở thế giới thực.
Trận đấu này sẽ thật khó khăn, Turan đã nhận định chắc chắn điều ấy. Nhưng âu cũng là điều tốt. Tình thế như hiện tại thì nó mới có thể thỏa thích thi triển toàn bộ kỹ năng, rồi nhờ vào đó học hỏi được nhiều hơn. Còn chuyện thắng hay bại, để nói sau cũng được.
Chỉ là, mặc cho Turan không ngừng cảnh giác, đối phương vẫn chẳng có chút hành động nào thêm. Hai người một to cao đứng trước lộ vẻ hung hăng, một thon gầy đứng sau liên tục vận chuyển ma năng sẵn sàng thi triển ma pháp.
Chốc, Turan mới sực nhận ra rằng, đối phương đang chờ Shelah hành động. Tính cảnh giác của bọn họ còn cao hơn cả bản thân nó. Đây có lẽ là kinh nghiệm dày dặn của bậc cao thủ đi.
Thế nhưng cũng khó mà trách được rằng tình huống sẽ thành như vậy. Chính Turan lúc đầu trông thấy biểu hiện của Shelah ở thế giới giả lập cũng đã lập tức đánh giá cao cô nàng. Kẻ sở hữu thuộc tính nhanh nhẹn và khéo léo cao đến mức đấy thật khiến người ta không thể làm ngơ.
Phải biết, hai người họ không giống với Turan, có cho mình kỹ năng ‘Thông hiểu’ để mà trực tiếp lấy ra thông tin của người khác. Huống hồ chi, cao thủ tìm trận gặp cao thủ lại là thường thấy hơn.
Nói cách khác, Turan hẳn cũng được đánh giá là cao thủ rồi đi. Xứng đáng tự khen một tiếng.
– Không đánh?
Turan lên giọng. Nó muốn thử phá vỡ thế cân bằng vô nghĩa hiện tại.
– Phải đánh.
Tên mặc trọng giáp nói lớn, xong thì liếc mắt nhìn sang đồng đội mình một chút, nhận được cái gật nhẹ đầu của đối phương liền lập tức phóng thẳng về trước bằng một cú bật nhảy vô cùng uy lực.
Turan theo phản xạ nghiêng người, chọn cho mình một góc độ phù hợp để vừa tránh được thế công mạnh mẽ của đối phương, vừa thuận tay tung ra một quả đấm.
Nguyên khí tuôn trào từ khắp nơi trên cơ thể nhanh chóng hội tụ lại trên cánh tay của Turan, rồi cứ như được thiết lập sẵn, vặn xoắn, hình thành một luồng xoáy tập trung ở đầu nắm đấm của nó. Lực lượng kinh khủng hiển hiện, chợt bùng nổ hướng về phía mục tiêu.
Tên mặc trọng giáp vừa lao đến, đang định hích vai dùng làm đòn tấn công khởi đầu nhưng nguyên khí bản thân chỉ mới hội tụ thì đã vội vàng từ bỏ. Thay vào đó, hắn ta dậm mạnh chân, bất chấp làm tổn thương bản thân mà nhảy sang bên cố gắng tránh né.
Thành thật mà nói, đối phương phản ứng rất nhanh, hành động cũng đầy đủ quả quyết. Nếu vừa rồi chỉ chậm một tí mà thôi, e rằng hắn ta đã phải bị thương nặng.
Dù vậy, uy lực cú đấm của Turan vẫn không thể xem nhẹ. Dư chấn gây ra cùng với nguyên khí bộc phá dễ dàng khiến cho đối phương chao đảo. Hắn ta vừa mới gắng gượng tránh né, tự nhiên chẳng có đủ thời gian vào thế phòng thủ.
– Đáng sợ.
Tên mặc trọng giáp mắng một tiếng. Hắn ta tham gia đấu trường giả lập cho tới giờ còn là lần đầu tiên đụng phải kẻ có thể tung ra một đấm mạnh mẽ như thế trong vòng một khoảnh khắc.
Turan hít sâu một hơi, cảm giác như thể cả người vừa mới bị hút hết toàn bộ sức lực. Cú đấm vừa rồi lấy đi của nó quá nhiều nguyên khí trong thời gian ngắn, thể lực theo đó cũng hao sút trầm trọng. Cơ thể của nó đến cùng vẫn là còn khá yếu, khó mà gánh chịu nổi áp lực khổng lồ đến từ kỹ năng.
Tuy nhiên, vấn đề này không đáng lo ngại, ít nhất là ở hiện tại. Turan đã có thể xác định được rằng lực lượng của mình có thể gây uy hiếp cho tên mang trọng giáp, đồng nghĩa với việc một nửa phần thắng đã nằm trong tay. Tiếp theo, nó chỉ cần duy trì tình thế hiện giờ là đủ.
Dĩ nhiên, Turan chưa có quên mất tên cầm trượng. Hắn ta vẫn đứng ở tại chỗ, làm vẻ mặt nghiêm trọng, đồng thời cảnh giác nhìn về phía xa ở sau lưng Turan. Nơi đó, Shelah vẫn giấu mình mà âm thầm quan sát, gây ra không ít áp lực.
Turan đoán rằng, đội đối thủ định dùng thế công dũng mãnh của tên mặc trọng giáp để ép Shelah lộ diện, từ đó khiến tên cầm trượng có thể thỏa sức ra chiêu. Một mình hắn ta dẫu có đánh chết cả ba người, bao gồm đồng đội của mình thì vẫn sẽ được tính là phe thắng cuộc. Cách chơi như thế, quả nhiên khó đối phó.
Nhưng vậy thì, Turan nếu có thể áp sát đối phương, kế hoạch của hắn ta sẽ lập tức đổ vỡ. Mặc cho việc hắn ta có chuẩn bị đối phó với việc bị áp sát hay tập kích từ xa như thế nào đi nữa, trước mặt Turan chỉ có nước chịu đánh mà thôi.
Vấn đề là làm thế nào để Turan có thể bỏ qua tên mặc trọng giáp đây. Hắn ta vừa nãy trong lúc tránh né vẫn là nhảy đúng về vị trí thuận lợi cho việc che chắn cho tên cầm trượng, rõ ràng là đã có tính toán từ trước.
“Shelah vẫn luôn gặp phải mấy tên đáng gờm như thế này ư?”
Turan nói thầm, lòng không khỏi thảng thốt. Nếu đổi lại là nó, e rằng đã sớm từ bỏ, thay vào đó tập trung vào bản thân thế giới thực. Cũng chẳng phải là Turan thiếu quyết tâm, mà là nó khó mà chấp nhận được việc lãng phí thời gian vào những điều vượt quá năng lực bản thân. Ít nhất, nó cần thấy được một điểm sáng để hướng về.
– Shah! Tên bự con này giao cho cô.
Turan hô lớn. Nó không có gọi thẳng tên Shelah. Dù sao mỗi người đều đang trong trạng thái ẩn danh, gọi đủ để biết là được.
Nhưng mà, Shelah không có bất kì hành động nào. Cô ta phải tới tận vài giây sau mới lúng túng thốt:
– Cậu bảo tôi?!
Turan muốn chửi. Đúng là lỗi của nó khi mà không thống nhất với đối phương từ đầu, nhưng dù cho nó không gọi tên, Shelah cũng nên phân biệt được dựa vào tình huống chứ.
Tức thì tức, Turan không lên tiếng nữa, thay vào đó ra hiệu. Đến mức này, Shelah hẳn sẽ không có hiểu nhầm thêm.
Tên mặc trọng giáp nghe rõ đối thoại giữa hai người. Hắn ta lập tức chuyển dồn sự chú ý sang bóng hình ẩn hiện phía xa kia, nhưng cũng không quên che chắn trước mặt Turan để nó khó mà xông tới chỗ người đồng đội của mình hay cả tung ra bất kì đòn tấn công tầm xa nào.
Turan mỉm cười. Nó có thể thấy được tên cầm trượng đứng sau đang hô hấp dồn dập hơn. Hắn ta sẵn sàng ra tay bất kì lúc nào, nhất là ở tình huống hiện tại, khi mà cả ba người trước mặt mình sắp tụ lại cùng một chỗ.
Shelah ngược lại không để ý được nhiều như vậy. Ngay khi nhận được hiệu lệnh từ Turan, cô ta đã chuẩn bị tham gia chiến đấu, giờ thì đột ngột bộc phát, xông ngay tới tên mặc trọng giáp. Khoảng cách cứ thế bị rút ngắn trong khoảnh khắc, khiến cho hắn ta dù đã sẵn sàng đón đỡ vẫn bị dọa một hồi.