"Hiểu Đồng sao không thấy dì Liễu"_Dương Mộng cùng cô đi thẳng vào nhà của mình
Tìm kiếm toàn bộ khung nhà mà chẳng thấy bác quản gia đâu
Dịch Hiểu Đồng lúc này mới để mắt đến tờ giấy được đặt gọn trên bàn, cô đi lại và cầm lên đọc:"Tiểu Đồng, con cho ta nghĩ phép vài tháng nhé? Ta về quê có một số chuyện, còn tiền lương thì ta vẫn còn, dì Liễu"
Dương Mộng cũng len lén nhìn:"Ừm, dì Liễu về quê rồi, hèn chi thấy nhà trống vắng làm sao"
Dịch Hiểu Đồng đặt tờ giấy về chỗ cũ , tiếp là cùng Dương Mộng đi thẳng lên phòng của mình
-Cạch
Hai mắt Dương Mộng mở ra to nhất có thể, miệng cũng không ngậm lại được Căn phòng to quá đi, màu sắc thì quá u sầu, cô đơn
Dịch Hiểu Dồng đứng trước bức tường, đặt bàn tay vào
Phát ra tiếng gì đó một cái rồi bức tường tách ra làm hai Tạo ra một lối đi sâu hơn
Dương Mộng tò mò hỏi:"Đây gọi là mật thất sao?"
Dịch Hiểu Đồng mắt nhìn thẳng, bước đi cứng rắn:"Có thể nói là như vậy, cậu phải cản thẩn, mình đặt rất nhiều bẫy"
Dương Mộng khó hiểu lần nữa:"Mình hỏi này? Đây là nhà cậu, mật thất cũng là của cậu, vậy cần gì cậu phải đặt bẫy cho nguy hiểm"
Dịch Hiểu Đồng quay lại nhìn, ánh mắt nheo nheo:"Cậu nói đúng, nhưng mà căn cứ bí mật này đã có người biết được"
Dương Mộng tỏ ra không tin, nhà này của cô ai lại có thể vào được chứ
Dịch Hiểu Đồng biết Dương Mộng không tin mình, giải thích cặn kẽ hơn:"Không giấu gì cậu, thật ra Thanh Nhất Minh biết được nhà mình có căn cứ bí mật Năm đó có lẽ việc Nhan Tần mất tích cũng do hắn, vào mấy hôm trước mình có gặp Nhan Tần"
Dương Mộng :"Nhan Tần sao? Vậy cô ấy thế nào rồi?"
Dịch Hiểu Đồng cười mỉa mai Người chị em tốt của cô đã bị chính hắn cưỡng bức, qua hình ảnh mà camera quay lại
Dù biết là hắn đã bắt Nhan Tần đi, dù có điều động bao nhiêu thuộc hạ, rồi lại định vị GPS, nhưng vẫn không có chút manh mối gì
Cũng cái ngày gặp nhau, cô không dám nói với Nhan Tần việc đó, cô nhìn thấy Nhan Tần bình an là được rồi
"Tỷ ấy vẫn ổn, nhưng mà mình vẫn sợ tỷ ấy sẽ bị Thanh Nhất Minh làm hại"
Dương Mộng cũng bắt đầu suy nghĩ:"Amà cậu thấy lạ không? Tại sao Thanh Nhất Minh biết đến mật thất này"
Dịch Hiểu Đồng cười trong màn đêm:"Nội gián"
Dương Mộng kinh ngạc:"Tên đó chắc cũng chán sống "
"Chết lâu rồi"
Dương Mộng cười hì hì:"Mình đang nghĩ đến cảnh hắn chết trong tay cậu, chắc thê thảm lắm nhỉ?"
Dịch Hiểu Đồng hào sảng nói:"Cậu hiểu ý mình đấy, kẻ phản bội tất nhiên phải chết thê thảm rồi, hahahaha"
Tiếng cườ của cả hai vô cùng man rợ phát ra Truyền vang khắp lối đi, tạo nên âm thanh kinh tai
Nói chuyện một lúc, cả hai cũng đến nơi
Dương Mộng thầm than Chỉ là một chiếc hộp nhỏ thôi mà có cần làm hoành tráng như vậy không? Cái này gọi là quá khoa trương đi
Dịch Hiểu Đồng thuộc lầm lòng từng nút ấn ở đây, cô ấn vào công tắc lập tức hàng loạt ánh sáng chiếu ra Chói mắt tầm nhìn
Dương Mộng vẫn chưa thích ứng được với ánh sáng mày, đành dùng tay che hờ đi vậy
Dịch Hiểu Đồng nhìn rõ đồ vật mình cần tìm hơn, cô đi lại lấy chiếc hộp được đặt ở chánh giữa kệ
-Bặt
Dương Mộng cũng bắt đầu thích ứng được, cùng cô nhìn vào bên trong hộp khi đã được cô mở ra
Dịch Hiểu Đồng cười tươi, quả thật sợi dây chuyền nằm ở đây Rất đẹp rất tinh xảo
Dương Mộng chọp tay lấy một từ giấy cũ kĩ, cũng đã ngã màu thành vàng, đọc chữ trên đó:"Tiểu Đồng của ta, con đọc cho kĩ nhé!
Lúc con nắm giữ trong tay chiếc nhẫn và sợi dây chuyền này, đến lúc đó con hãy đến Bắc Thụy, đưa hai vật này cho Huyết Ngụy , ông ấy sẽ biết con là ai? Ông ấy cũng sẽ khiến con trở thành người uy quyền nhất Con hãy nhớ lấy Con cũng chính là người con gái đầu tiên nắm quyền cả gia tộc lớn Con chính là Huyết Dịch"
Dịch Hiểu Đồng không ngờ cô chính là người điều quản kế tiếp của Huyết Dịch
Gia tộc đã đi sâu vào từng thế hệ, hùng mạnh, tàn bạo
Dương Mộng òa lên một cái, nói:"Huyết Dịch sao? Chẳng lẽ cậu thuộc gia tộc Huyết Tổ, gia tộc này đã làm nên sóng gió một thời"
"Mình cũng không biết nữa, lần này khá rắc rối"
-------------Còn--------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn