Khi cô ta đi khuất dần, cô dường như mới tỏ ra giận hơn:"Tại sao anh sinh ra lại đẹp đến vậy, khiến nhiều cô gái đeo bám không buông"
Cung Hiên hờ hửng hỏi:"Em ghen à?"
"Đúng, em ghen rồi, có người phụ nữ nào mà chịu được khi thấy người đàn ông mình yêu cùngưmaưn"
Câu nói của cô hoàn toàn bị anh nuốt chửng, anh đưa chiếc lưỡi vào khoan miệng của cô, càn quét mật ngọt
Anh nắm bả vai cô, mắt đối mắt, nghiêm túc:"Anh xin thề, đời đời kiếp kiếp này anh chỉ có mình em, nếu anh làm trái lời thề anh sẽ"
"Được rồi, em tin anh"_cô vừa nói, nhưng gương mặt không tránh khỏi đỏ ửng lên
Cung Hiên dìu cô lại ghế ngồi, cẩn trọng nói:"Anh muốn bàn với em một việc"
"Anh nói đi"
"Anh nghĩ Mao Mễ là do Tình Thiếu Long phái đến "
Dịch Hiểu Đồng ậm ừ:"Tại sao anh biết?"
"Lúc nãy, cô ta nói cô ta tìm thông tin của rất lâu mới tìm được, từ điểm này đã khiến anh nghi ngờ, em cũng biết, thông tin về anh thì chỉ có những người làm việc cùng anh hoặc những người có địa vị cấp cao, thì mới có thể có được, ấy mà, cô ta đến cả một cô gái không rõ thân phận lại biết sao?"
"Nếu nói như vậy, thì cô ta chính là đến để giết anh, cũng có thể muốn chia rẻ em và anh sao?"
"Cũng có thể như vậy?"
"Em hiểu ý anh rồi, vậy bây giờ anh muốn em giúp gì?"
Cung Hiên nói nhỏ vào tai cô, gương mặt cô thay đổi theo từng cm, lúc thì nhăn lại, lúc thì dãn ra, cũng có lúc khẽ cười
"Em thấy thế nào?"
"Rất ổn, nhưng anh tuyệt đối không được có gì với ả, em sẽ ghen nữa đấy!"
Anh hôn vào chóp mũi của cô:"Em là người cuối cùng của anh, cũng không ai có thể chiếm giữ được trái tim anh ngoài em"
Dịch Hiểu Đồng cô bây giờ cảm thấy rất hạnh phúc rồi
Cô không cần gì nữa, có chồng yêu thương, có được hai cục cưng đáng yêu, và có cả một gia đình ấm áp Đời này của cô như vậy quá mãng nguyện, cô không cầu mong gì nữa
Ở một nơi âm u, lạnh lẽo, bao quanh chỉ là cây với chả cối, màn đêm đã buông xuống, cũng là lúc những loài động vật to lớn, hưng tợn bắt đầu đi kiếm ăn, và cả những tiếng hú rợn người của chí sói, tiếng kêu của cú mèo, tạo nên một làn âm thanh kinh dị
Mao Mễ đứng trước người đàn ông đang xoay lưng về phía mình, cung kính nói:"Thưa chủ nhân, thuộc hạ đã thất bại"
Người đàn ông đó xoay chiếc ghế lại, gương mặt tà ác hiện ra, không ai khá chính là Tình Thiếu Long
Hắn hiện giờ khác trước nhiều hơn, từ cái lần thoát chết ấy, hắn đã độc hiểm hơn
Cho người theo dõi từng nhất cử nhất động của anh và cô
Và cho cả thuộc hạ có thể nói là ai nhìn cùng mê mẫn, ấy mà, anh là ngoại lệ
Tình Thiếu Long trong đôi mắt lúc ẩn lúc hiện ra sự thâm trầm:"Không sao?"
Mao Mễ có hơi sợ, lại nói:"Xin chủ nhân cứ trách phạt, thuộc hạ sẽ không phản kháng"
Hắn cười, nụ cười rất quỷ dị:"Ta không trách cô, ta cho cô một cơ hội nữa, lần này không phải giết hắn , cứ bắt sống hắn về đây, và cô phải làm sao khiến cho vợ hắn và hắn tình cảm trở nên rạn nức , cô làm được chứ?"
Mao Mễ lưỡng lừ, rồi gật đầu chắc nịch:"Thuộc hạ sẽ cố gắng, không để chủ nhân thất vọng"
"Nói hay lắm, giờ thì đi đi"
"Vâng, thuộc hạ cáo lui"
Cung Hiên, Huyết Dịch, muốn chết cũng phải là hai ngươi chết, hahaha
Tình Thiếu Long thầm nghĩ
-------------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn