Cung Hiên hiện tại đã bình phục hẳn, anh cũng bắt đầu trở lại tổ chức
Điều làm họ sợ hãi là anh đã thay đổi, đến đáng sợ
Lạnh lùng hơn, chỉ cần ai không làm theo ý anh liền bị chính tay anh giết chết
Nên khi gần anh, họ phải thật chú ý
Cung Hiên nói:"Điều tra sao rồi?"
Âu Triết cung kính nói:"Hiện tại, Huyết Dịch đã biến mất khỏi Toa Đô, như là bốc hơi khỏi nơi đây vậy Một chút tin tức cũng không có"
Cung Hiên híp mắt lạnh lại, suy tư:"Có thể đi đâu chứ?"
"Nhưng mà chủ nhân, ngài tìm Huyết Dịch để làm gì?"
Cung Hiên cũng không biết mình phải trả lời làm sao?
Vì từ lúc xuất viện, anh liền nghĩ đến cô, dù biết cô đã tuyệt tình với anh
Âu Triết nhìn ra được thâm tư của anh, hiện rõ qua ánh mắt ấy, cậu nói:"Ngài nghĩ lại thử xem, nơi mà Huyết Dịch có thể đi là ở đâu?"
Cung Hiên bắt đầu suy nghĩ
Nhưng có tiếng ồn lớn làm anh ngừng lại
Một tên thuộc hạ hốt hoảng chạy vào, nói:"Chủ nhân, ở bên ngoài có một cô gái, đang làm loạn"
Cung Hiên cau mày:"Là ai?"
"Cô ta nói mình là vợ ngài"
"Liễu Hân"
Cung Hiên nói xong rời đi, nhìn thấy cô ta đang hóng hách bên ngoài
Từ lâu, anh đã chán ghét cô ta rồi
Anh còn tưởng cô ta là người rất tốt, nhưng lại vô tình phát hiện ra, cô ta là con người ham tiền, kiêu ngạo
Từ đầu anh đã sai khi đánh giá cao cô ta
Liễu Hân nhìn thấy anh, vui mừng chạy lại ôm:"Ông xã, em nhớ anh"
Cung Hiên đẩy cô ta ra khỏi thân mình:"Cô quậy đủ chưa? Dám đến Hắc Xà làm loạn, cô muốn chết sao?"
Liễu Hân khóc:"Emem dù gì cũng là vợ sắp cưới của anh, tại sao anh lại xem em như kẻ xa lạ vậy, có phải con tiện nhân Dịch Hiểu Đồng kia đã làm anh thay đổi"
Anh không hề thích câu nói sỉ nhục cô như vậy
Vì cô anh có thể hủy hôn, chỉ cần cô quay về bân anh Anh nhớ cô
"Cô mau cút đi cho tôi, nếu để tôi thấy cô đến đây lần nữa thì đừng trách"
Liễu Hân đảo mắt, ghen tuông:"Có phải anh giấu cô ta ở đây không? Con hồ li tinh cô mau bước ra đây cho tôimau lên"
-Chát
Anh giận dữ tát cô ta, lực không quá mạnh, nhưng đủ khiến cô ta bừng tỉnh
"Anh đánh em"
"Tôi còn có thể tự tay giết chết cô, cô biết chưa?"
Liễu Hân lùi chân, nhìn đôi mắt hằng lên tia máu của anh Quá đáng sợ
Như một ác quỷ
"Cô trở về Kim Cung thu dọn đồ, từ nay tôi và cô không còn quan hệ, đính hôn rồi cũng hủy bỏ, cô nghe rõ chưa?"
Liễu Hân cả kinh, níu lấy chân anh:"Hiên, em biết sai rồi? Đừng làm vậy, thiếu anh em sống thế nào, và cả đứa con này, cũng đang dần lớn lên, anh làm vậy khác nào để con chúng ta sinh ra đã không có ba"
Cung Hiên đạp cô ta ra, khiến cô ta ngã nhào, chỉ tay, lạnh lùng nói:"Đừng lấy đứa bé này ra uy hiếp tôi, từ lâu, tôi đã biết nó không phải con tôi, chỉ vì nể mặt cô, không muốn cho cô mất đi thể diện, nên tôi chọn không nói ra Đến hiện tại, cô đã vượt quá giới hạn của tôi, tôi đành phải vứt bỏ cô"
Liễu Hân khóc rồng rồng, tay ôm bụng đau đớn:"Hiên, em đau bụng"
Cung Hiên quay người, nói vào tai cậu:"Âu Triết, đưa cô ta đến bệnh viện, còn lại mặc cậu xử lí, dù có chuyện gì cũng đừng gọi cho tôi"
"Vâng"
Và rồi Liễu Hân được Âu Triết đưa đến bệnh viện
-------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn