Sau một tiếng lục soát, dường như không có chút manh mối nào
Thuộc hạ của anh, chạy ra báo cáo:"Thưa chủ nhân, không tìm thấy phu nhân"
Cung Hiên đảo mắt một lượt, anh có cảm giác cô ở rất gần anh
Rất gần, nhưng sao lòng lại xa cách như vậy
Anh lại tiếp tục đối thoại một mình:"Dịch Hiểu Đồng? Anh nói cho em biết, dù em có trốn ở nơi đâu, anh nhất định sẽ tìm ra em, mang em về bên cạnh anh Chỉ xin em, đừng khiến hai ta đau khổ như vậy? Anh thực sự rất rất nhớ em"
Bên trong căn hầm tối ôm, cô lấy tay bụm miệng mình lại
Tránh để phát ra tiếng khóc
Từ khi mang thai, dường như cô có nhiều cảm xúc khó kìm chế hơn
Muốn khóc sẽ khóc, và cảm thấy lòng vô cùng đau nhói
Đáp lại anh chỉ là một sự lặng im
Cung Hiên cảm thấy vô ích, lặng lẽ rời đi
Bên trong cô không còn nghe tiếng động nữa, đi ra
"Đồng, mình thấy tội cho Cung Hiên quá? Hay là cậu quay về bên anh ta đi?"
Dịch Hiểu Đồng mệt mỏi nói:"Cậu thừa biết lí do mình không thể trở về bên anh ấy mà? Tại sao còn bắt mình làm trái nó?"
"Mình"
"Được rồi, về thôi, hôm nay ba nuôi hẹn gặp mình"
------------Huyết Gia----------
"Ba nuôi"_Dịch Hiểu Đòng vui mừng gọi
Huyết Ngụy cười cười:"Hắc hắc, con gái đến đây?"
Dịch Hiểu Đồng thuận theo ý ông, đi lại, ngồi bên cạnh ông
Dương Mộng với Huyết Dạ ngồi kế nhau Tim đập mạnh đến nỗi cả hai cũng nghe thấy
Huyết Ngụy nhìn cô, nghiêm túc nói:"Ta bảo con đến đây, là có chuyện muốn nói với con, con tuyệt đối phải chuẩn bị tâm lí"
Dịch Hiểu Đồng còn tựa hồ, ngồi gấp trái cây:"Ba nuôi nói đi"
"Thật ra, con không phải con gái của Dịch Vương Tỷ"
Dịch Hiểu Đồng dừng ngay hành động của mình lại
Cười vô hại:"Ba nuôi đùa con, phải không?"
"Ta không nói đùa, ba ruột của con là ta ,Huyết Ngụy ta"
Dương Mộng muốn nói, nhưng chuyện của họ cô không tiện xen vào
Huyết Dạ nhìn thấy sự băn khoăn từ cô, liền không nói mà nắm tay Dương Mộng đi ra phía sau vườn
Để lại cô và Huyết Ngụy ngoof đó
"Ba nuôi, người đang nói cái gì? Con không hiểu?"
Huyết Ngụy nắm chặt bả vai cô, kể cho cô nghe tất cả mọi chuyện
Cô ngồi bất động vài giây, trong đầu cứ hiện ra từng câu từng chữ của ông
Cô không phải con của ba Dịch
Cô là người kế thừa Huyết tộc
Cô là con gái của ông trùm các tổ chức, tập đoàn lớn
Cô nên vui hay buồn đây
Còn một điểm nữa, cô còn tỏ ra nghi ngờ:"Nếu ba nói vậy, thì tại sao đôi mắt này của con lại có màu xanh mà không phải màu đỏ giống như Huyết Dạ"
"Rất dễ, vì con giống mẹ con, bà ấy có đôi mắt xanh thẳm như vậy, tựa như biển hồ không chạm thấy đáy, vô cùng sâu xa và tĩnh lặng"
"Con muốn xem hình bà ấy"
Huyết Ngụy kéo ngăn tủ kế bên chiếc ghế, lấy ra bức ảnh thật to được đóng khung cẩn thận
Bà ấy đẹp thật, giống như một tiên nữ
Khí chất ngời ngợi, cùng nụ cười tỏa sáng, và cả đôi mắt xanh tôn lên vẻ đẹp cuốn hút riêng biệt
"Con tin ta rồi chứ? Đừng trách ta đã giấu con lâu như vậy? "
Dịch Hiểu Đồng thông suốt, mỉm cười, gọi:"Ba"
"Con gái ngoan, từ ba này so với ba nuôi nghe có ý nghĩa hơn"
-Bốpbốp
"Chị hai"_Huyết Dạ vỗ tay đi vào
Dịch Hiểu Đồng không nhìn cậu, mà nhìn sang người kế bên
Mặt Dương Mộng đỏ như quả gấc vậy, Dịch Hiểu Đồng cười tà mị:"Mộng, cậu với em trai mình không phải đã"
"Chị hai, sau này không được ăn hiếp vợ em, em giận đây?"_Huyết Dạ cặp vai Dương Mộng, vô tư nói
"Hahaha, chị sớm đã nhìn ra tình cảm giữa hai người rồi, em dâu lại đây với chị"_Dịch Hiểu Đồng trêu
"Cậu muốn chết hả?"_Dương Mộng trừng mắt
"Hahaha, được rồi, được rồi, vào ăn cơm đi"_Huyết Ngụy phá tan bầu không khí vui vẻ
Dịch Hiểu Đồng khẽ níu tay ông:"Ba, con có việc này muốn hỏi?"
"Nói đi con gái?"
"Tại sao ba và Cung Tồng Tĩnh lại có sự câm ghét lẫn nhau?"
"Ta nói con nghe vậy Ngày xưa, ta, Dịch Vương Tỷ, và ông ta là bạn rất thân Nhưng ông ta vì tiền mà phản bội tình anh em Giết hại ba nuôi con, nên ta rất câm hận ông ta, tình anh em cũng chẳng còn"
""_cô nghe xong, hiểu ra, kéo tay ba mình đi Không bàn đến chuyện nay nữa
-------------
Tì Bà
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn