"Cô"_Cung Hiên nghiến răng
Tại sao?
Ai nói cho anh biết, người con gái này có phải là người anh từng rất yêu không?
Tại sao, cô lại thay đổi nhanh đến như vậy?
Dịch Hiểu Đồng đi thẳng, phớt tay:"Cung Hiên bang chủ đừng tức giận như vậy, dù gì hôm nay cũng là ngày vui của anh"
Liễu Hân tức giận thay anh, chạy theo cô, nắm tay cô lại:"Nè, người đàn bà vô liêm sỉ này"
Dịch Hiểu Đồng trừng mắt hung tợn, hất mạnh tay cô ta ra:"Cô muốn chết sao? Liễu Hân"
Liễu Hân e sợ, lùi về sau vài bước, hất mặt:"Tôi nói cho cô biết,người như cô không xứng đáng để anh Hiên yêu, cô chẳng qua cũng chỉ là một con đàn bà qua đường của anh ấy"
Dịch Hiểu Đồng nhẹ nhàng vén tóc, gương mặt vẫn y khuôn:"Tôi có được yêu hay không tự trong lòng chồng cô biết, còn hai chữ 'qua đường' đó phải dành cho cô mới đúng"
Nói đoạn cô tiến lên, sờ vào bụng cô ta:"Và cả đứa bé này, cũng chẳng biết là con ai nữa"
Liễu Hân mặt trắng bệch
Không lẽ cô ta biết gì
"Cô câm miệng, con của tôi và anh Hiên tạo ra thì cô có quyền gì nói, hay là cô đang thấy ghen tị"
"Ghen tị? Tôi mới không cần, tôi nói cho cô biết, chuyện xấu cô làm và cả việc nhơ duốc của cô ắc hẳn sẽ bị bại lộ"
Liễu Hân nắm chặt tay thành quả đấm, nhìn bóng lưng ngay thẳng cô đơn mà thầm tức giận
Nhiều người đến buổi tiệc lại bắt đầu xầm xì to nhỏ
Họ cũng nửa tin nửa ngờ, vì Huyết Dịch lúc nào cũng nói chắc nịch, nếu nó không phải sự thật thì Huyết Dịch sẽ không nói ra
Cung Hiên không màng đến việc đó, nhanh chóng đưa ông ta đến bệnh viện
Trong góc khuất, Nhan Tần kinh ngạc nói:"Minh, em không ngờ người anh điều tra lại là Dịch Hiểu Đồng"
Thanh Nhất Minh cười khẽ:"Anh cũng không ngờ, sau này có lẽ hai chúng ta phải cẩn thận hơn"
"Ừm"
BỆNH VIỆN
Cung Tồng Tĩnh vào phòng cấp cứu đã mấy tiếng
Cung Hiên và Cung Lãnh ngồi đợi ở bên ngoài, cũng khá lo lắng
Cung Lãnh tuy ngoài miệng rất không thích ông ta, nhưng mà máu mủ tình thâm mà, ông ta dù gì cũng là ba hắn, nên bị như vậy tất nhiên sẽ lo lắng không kém
-Cạch
"Bác sĩ ba tôi thế nào rồi?"_Chưa dể anh nói, Cung Lãnh đã nói trước
Vị bác sĩ chậm rãi nói:"Đã lấy viên đạn ra khỏi ngực, nhưng mà"
"Ông mau nói đi"
"Cung lão có thể sẽ trở thành người thực vật"
Cung Hiên hoảng loạn nắm áo vị bác sĩ:"Ông nói cái gì?"
"Hiên, thả ông ta xuống đi"_Cung Lãnh nói
Cung Hiên bình tĩnh buông ông ta xuống, nói:"Nếu ông không làm cho ba tôi tỉnh lại thì cái bệnh viện này cũng đừng hòng tồn tại"
Vị bác sĩ đổ mồ hôi lạnh, van xin:"Cung chủ tịch, anh đừng làm tôi khó xử, việc đó chỉ trong chờ vào kì tích mà thôi, bác sĩ chúng tôi cũng không làm gì được"
Cung Lãnh bình tĩnh hơn, nói:"Tôi biết rồi, ông đi đi"
"Vâng, vâng"_Vị bác sĩ nào đó chạy nhanh như gió
----------Còn-------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn