Mục lục
Chàng Rể Đào Hoa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có người biết ông chủ sao?”

Miyazaki nhíu mày, bước chân cũng đột ngột dừng lại. ông ta quay đầu nhìn thì thấy một già một trung niên đang ở dưới chân núi ngước nhìn họ.

Miyazaki ngay lập tức tăng cường cảnh giác.

Ông ta không biết đấy là phe địch hay là phe ta của

Trần Hoàng Thiên. Nhưng cũng không khó nhìn ra người già đó là một cao thủ!

Dù ông ấy đang ở cách xa hơn trăm mét, vẫn có thể cảm nhận được khí lực mạnh mẽ phát ra từ trên người ông ta

Tuy rằng ông không thể nhìn ra được lão già này thực lực thực sự là như thế nào, nhưng có một điều ông có thể khẳng định, đó là lão ta chắc chắn mạnh hơn mình! “Đúng vậy, chính là Trần Hoàng Thiên người Đông Đô. Các người là ai, các người biết Trần Hoàng Thiên sao?” Cổ An Nhiên hỏi.

Người đàn ông trung niên lập tức đáp: “Tôi là cậu hai của Trần Hoàng Thiên. Tôi tên Thẩm Thiên Sang. Mọi người vội vàng xuống núi như vậy, có phải đã xảy ra chuyện gì không? Trần Hoàng Thiên nó không sao chứ?” “Cái gì!”

Khi biết người đàn ông trung niên là cậu hai của Trần

Hoàng Thiên, Miyazaki và Cổ An Nhiên ngạc nhiên đến giật cả mình.

Ngay lập tức, Cố An Nhiên trả lời: “Trần Hoàng Thiên anh ấy đang gặp nguy hiểm. Kiếm Thánh Minami Miya Saku của Nhật Bản muốn giết anh ấy. Để giải vây chúng tôi chạy thoát mà anh ấy đang chặn hậu cho chúng tôi.”

Nghe vậy, Thẩm Thiên Sang mặt mày biến sắc, vội vàng hỏi: “Bây giờ nó đang ở đâu.” “Trên đỉnh núi.” Cổ An Nhiên đáp.

Thẩm Thiên Sang lo lắng nói: “Lão Phương. Chúng ta không đi bộ được nữa, ông mau đưa tôi lên núi càng nhanh càng tốt!”

Phương Lập Tủ không nói không rằng liền nắm lấy cánh tay của Thẩm Thiên Sang rồi cùng bay lên đỉnh núi. “Zaki, cậu hai của Trần Hoàng Thiên đã lên núi, vậy chúng ta cũng trở lại xem thử cậu hai của Trần Hoàng Thiên có cứu được Trần Hoàng Thiên không?” Cổ An Nhiên nói.

Miyazaki suy nghĩ vài giây rồi gật đầu. Ông ta kéo Cổ An Nhiên và Kim Yahi lên núi.

Lúc này ở đỉnh núi.

Trần Hoàng Thiên bị Minami Miya Saku đá một cái hơi nặng.

Đối với trình độ tu luyện đến cảnh giới võ tôn như Minami Miya Saku, một cái nhấc tay hay đưa chân cũng có sức mạnh đủ đập vỡ các đỉnh núi. Bị ông ta đá chẳng khác nào như bị tàu cao tốc đâm vào. Nếu là người thường thì đã bị đá đến nổ tung thành làn sương máu rồi.

Tuy nhiên, việc rơi xuống nước đã cho Trần Hoàng

Thiên một cơ hội để hồi phục.

Vừa vào trong nước, năng lượng bí ẩn của ẩn long trên người anh ta cuộn trào mãnh liệt, uy lực cũng bộc phát. “Kém đến ba cảnh giới, tỷ lệ thắng rất nhỏ. Mình sẽ đợi ông xuống nước rồi ra tay với ông ta dưới nước.

Trần Hoàng Thiên nghĩ bụng, sau đó liền lặn xuống nước. “Chẳng lẽ đã đạp chết cậu ta rồi?” “Đã lâu như vậy vẫn chưa nổi lên, xem ra thương tích không nhẹ.” “Cũng có thể trốn ở dưới nước không dám trồi lên.”

Người xem náo nhiệt đang bàn tán xôn xao.

Minami Miya Saku đợi trên mặt nước gần một phút. Thấy Trần Hoàng Thiên vẫn chưa nổi lên, ông ta lao xuống nước và lặn sâu xuống.

Rất nhanh sau đó, ông ta đã nhìn thấy bóng dáng của Trần Hoàng Thiên dưới đáy nước. “Cậu nghĩ cậu có thể thoát chết bằng cách trốn dưới nước sao?” Minami Miya Saku chế nhạo.

Sau đó ông ta nói: “Ngoan ngoãn giao Sâm hoàng đế ra đây, sau đó giao ra Chân Võ kiểm pháp. Vậy thì tôi có thể tha mạng cho cậu. Bằng không tôi giao cậu cho Hàn

Bình Minh, cậu sẽ còn chết thảm hơn. Ông ta muốn lừa lấy Chân Võ Kiếm Pháp trước sau đó mới giết Trần Hoàng Thiên.

Bằng cách này, ông ta sẽ không phải tiếp tục qua lại với Hàn Bình Minh, cũng không cần phải đi thu thập nhân sâm trăm năm cho Hàn Bình Minh nữa. “Ông đừng hòng”

Chưa nói đến Trần Hoàng Thiên sẽ không giao ra sâm hoàng đế, cho dù có đưa tất cả những gì Minami Miya Saku muốn cho ông ta, ông ta rồi cũng sẽ không tha cho anh. “Vậy thì cậu đi chết đi!”

Minami Miya Saku cũng không phí lời với Trần Hoàng Thiên. Ông ta rẽ làn nước bằng thanh kiếm katana trên tay. Một luồng khí lực xông thẳng về phía Trần Hoàng Thiên.

Giết được Trần Hoàng Thiên, ông ta có thể lấy được

Sâm hoàng đế.

Thu thập nhân sâm trăm năm, ông ta có thể chống được Chân Võ Kiếm pháp của Hàn Bình Minh. Đến lúc đó ông không có gì phải lo lắng nữa. “Hừ!”

Trần Hoàng Thiên khịt mũi: “Ông muốn tôi chết sao, không dễ dàng vậy đâu!”

Lời vừa buông ra, Trần Hoàng Thiên đã đột ngột nâng kiếm chém xuống

Hu!

Hồ bị chia thành hai, một luồng kiếm khí đột ngột bắn ra chạm với kiếm khí của Minami Miya Saku. Ngay lập tức làm nổ tung kiểm khí của Minami Miya Saku, rồi tiếp tục chém về phía Minami Miya Saku. “Sao có thể như vậy?”

Minami Miya Saku trợn mắt kinh ngạc.

Nhưng ông ta cũng không kịp nghĩ nhiều, bởi kiếm khí đã tiến sát ông ấy. “Không ổn rồi!”

Ông ta lập tức lắc người. Phải biết rằng chuyển động trong nước rất khó khăn, chỉ sợ không né kịp sẽ bị kiểm khí chém nát bét. Ông ta vội vã chém một kiếm để ngăn lại.

Ngay lập tức ngăn được luồng kiếm khí kia.

Có điều Khoảnh khắc ông ta chặt đứt luồng kiếm khí.

Trần Hoàng Thiên lại chém ra hai đường kiếm nữa, lại hình thành của hai kiếm khí chém ra. Minami Miya Saku ở dưới nước hành động chậm hơn Trần Hoàng Thiên rất nhiều, chưa kịp phản kháng thì đã bị trúng hai kiếm khí đó

Khí kiểm đầu tiên cắt xuyên qua cương khí hộ thể của Minami Miya Saku.

Kiếm khí thứ hai chém trúng người Minami Miya Saku.

Cũng còn may Minami Miya Saku phản ứng nhanh, ngay khi luồng kiếm khí chém ngang cơ thể ông, ông ta lại giải phóng ra luồng cương khí. Kiểm khí chấn động rồi bẻ hướng, để lại vết cắt sâu hai cm trên người ông ta. Máu tươi lập tức nhuộm đỏ cả vùng nước xung quanh người ông. “Ha ha!”

Trần Hoàng Thiên vui mừng vì chiêu này hiệu quả, liền chém ra một kiếm nữa. “Rút nhanh!”

Minami Miya Saku không dám ở dưới nước thêm một giây nào, lập tức nhảy lên để tránh khỏi sự tấn công của kiếm khí và bắn ra khỏi mặt nước. “Trồi lên rồi! Là Minami Miya Saku!”

Mọi người xung quanh kinh ngạc. “Hả?”

Nhiều người đột nhiên lại nhíu mày. “Có máu trên người Minami Miya Saku, là của ông ta hay của thằng nhóc kia?”

Nghi vấn nổi lên trong lòng mọi người. “Đáng chết! Đáng chết!”

Minami Miya Saku bị đâm nên tức giận hét vào trong nước: “Tên nhóc, có giỏi thì lên đây, lên đây mau!”

Ông ta hét vài lần, Trần Hoàng Thiên cũng không xuất hiện. “Cậu cho rằng cậu không ra thì tôi không làm gì được cậu sao?” “Cậu sai rồi, rất sai rất sai rồi. Để tôi làm cho cậu phải ra đây!”

Vừa dứt lời, Minami Miya Saku lộn người trên mặt hồ rồi đâm thanh kiếm katana của mình xuống nước. Ngay lập tức làm khuấy động mặt hồ.

Vì sự khuấy động của ông ta, nước trong hồ tiên xuất hiện một vòi rồng khổng lồ phun lên bầu trời. Nước trong Hồ Tiên ít dần đi. “Mau đến đây giúp tôi thảo cạn nước trong hồ đi!”

Minami Miya Saku hét lên.

Chẳng bao lâu, những võ sĩ ông ta dẫn theo rầm rập chạy đến. Họ cùng dùng kiếm katana khuấy động mặt hồi và rút nước ra khỏi hồ.

Mặc dù quy mô vòi rồng do những võ sĩ đó tạo ra không lớn bằng Minami Miya Saku.

Nhưng nhờ đông người nên hiệu quả rất đáng kể. “Tất cả đều tới đây, bằng không tôi sẽ cho các người chết sạch”

Minami Miya Saku lại hét lên.

Đột nhiên, các võ sĩ của Hàn Quốc cũng vội vàng chạy đến giúp đỡ.

Một số võ sĩ ở Lam Hoa sợ bị Minami Miya Saku giết cũng muốn đến giúp đỡ. “Không được đi!”

Đông Bắc Vương Trương Kỳ Vĩ hét lên: “Chúng ta xuống núi nào, nhất định không được tiếp tay cho người Nhật Bản làm hại đồng bào của chúng ta!”

Vừa dứt lời, các võ sĩ Lam Hoa lũ lượt kéo nhau xuống “Mẹ nó!”

Trương Kỳ Vĩ trước khi rời đi cũng không quên tung một cú đấm, rồi mới bay xuống núi.

Bùm!

Tức thời hơn một chục võ sĩ Nhật Bản bị nổ tung. “Đồ ngốc!”

Minami Miya Saku tức đến phổi muốn nổ tung. Lúc này, Trần Hoàng Thiên từ trong nước phóng ra. “Chém!”

Anh tung chiều bất ngờ để Minami Miya Saku không kịp trở tay.

Nhưng mà

Minami Miya Saku lại phản ứng cực nhanh, nhanh chóng tránh được kiểm của Trần Hoàng Thiên rồi đi vòng ra phía sau anh. “Đi chết đi nhóc con!”

Dứt lời, ông ta đột nhiên vung thanh kiếm katana trong tay nhằm vào cổ của Trần Hoàng Thiên mà chém tới. “Gay rồi!”

Trần Hoàng Thiên kinh hoàng.

Một cảm giác chết chóc khủng khiếp chưa từng có ngay lập tức bao trùm lấy anh. Ngay tại thời điểm này.

Chíu!

Một tia sáng vàng lóe lên và đánh trúng thanh kiếm katana của Minami Miya Saku.

Keng!

Một âm thanh vang lên, thanh katana bị đánh văng. “Là kẻ nào?”

Minami Miya Saku vô thức hô to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK