Mục lục
Chàng Rể Đào Hoa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 593

“Cậu…”

Trần Hoàng Thiên bị câu nói của Hàn Tử Minh làm cho nghẹn lời không nói được gì nữa.

Anh không thể không thừa nhận, người anh yêu nhất chính là Dương Ninh Vân, anh có thể vì cô mà từ bỏ tất cả mọi thứ. Nhưng anh không quyết liệt được như Hàn Tử Minh, anh không thể vì Dương Ninh Vân mà giết chết Phương Thanh Vân.

Vốn dĩ trước khi có quan hệ qua lại với Phương Thanh Vân, anh đã cho rằng ngoại trừ Dương Ninh Vân ra, anh sẽ không có tình cảm với bất cứ người phụ nữ nào trên đời.

Nhưng tạo hóa trêu ngươi, Phương Thanh Vân lại bị hạ độc, khiến anh làm ra chuyện trái với tâm nguyện của mình.

Lại đúng lúc đó, anh bị sự tức giận làm đầu óc anh mất trí, anh nghi oan cho Dương Ninh Vân, rồi làm ra những chuyện không thể vãn hồi được nữa. Chuyện đó trở thành nỗi đau đớn cả đời này giữa anh và cô, ít nhất thì anh và cô đã phải trả những cái giá quá đắt cho chuyện này.

Chính bởi vì chuyện này, anh vĩnh viễn không thể tha thứ được cho bản thân mình. Chuyện này như cái dằm đâm thẳng vào tim anh, mỗi lần nhắc tới lại khiến anh vô cùng đau đớn.

Nhưng trên đời này không có thuốc hối hận, đó là cái nhân anh đã gieo, anh buộc phải nếm cái quả đắng của nó. Trần Hoàng Thiên cũng không biết tới bao giờ anh mới ăn xong cái trái đắng này.

Hoặc đến khi Hàn Tử Minh chết đi thì anh mới thật sự ăn xong trái đắng này?

“Không làm được đúng không? Nếu anh không làm được thì đừng mong nhớ gì tới Ninh Vân nữa, anh không xứng!”

Hàn Tử Minh nói xong rồi cúp điện thoại luôn.

“Con mẹ nó!”

Hàn Tử Minh vô cùng tức giận: “Đã sinh cả con với người phụ nữ khác rồi mà còn nhung nhớ tới Ninh Vân. Đã nói tới mức Ninh Vân là người phụ nữ của tôi, mang thai con của tôi mà anh vẫn không chịu từ bỏ. Đến cả thứ hàng second hand này mà cũng cần thì anh cũng chỉ đê tiện như tôi thôi, nhưng so với tình yêu tôi dành cho Ninh Vân thì anh còn kém xa, anh không có tư cách để tranh giành Ninh Vân với tôi.”

Nói xấu một lúc sau, Hàn Tử Minh lại cảm thấy hơi lo lắng.

Bây giờ anh ta chỉ có một mình, không có người giúp đỡ.

Mặc dù nhóm Thiên Sát là người cùng hội với anh ta nhưng những cao thủ trong đó cũng đã chết gần hết, không có ai được là cường giả cấp SS. Hơn một nghìn người đăng ký tiêm Hoocmon nhưng đều chết bất đắc kỳ tử, không có một ai là thành công.

Nhìn lại bên của Trần Hoàng Thiên, anh ta có Phật Gia Đường, thiên sư Trương, chân nhân Trương, sư thái Mạc Ngôn và rất nhiều cao thủ khác của Lam Hoa.

Nếu bàn về sức mạnh tổng hợp, anh ta nhất định là không bằng Trần Hoàng Thiên, cũng may là dnv ở trong tay anh ta, Trần Hoàng Thiên không dám làm bừa, nếu không chắc anh ta đã đánh vào tổ Thiên Sát từ lâu.

“Tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, nhỡ đâu anh ta thật sự tưởng rằng đứa con Dương Ninh Vân đang mang trong người thật sự là con của mình, tình cảm với cô ấy ngày càng nhạt đi, không quan tâm đến sự sống chết của cô ấy nữa mà đem thẳng người tiến vào nhóm Thiên Sát. Đến lúc đó nói không chừng mình lại chết trong tay anh ta, xem ra bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là phải nâng cao thực lực của mình.”

Hàn Tử Minh vẫn còn có không gian để phát triển, nếu không tính khoảng thực lực tăng nhanh do dùng Hoocmôn, anh ta vẫn chưa đạt đến Thần Cảnh cấp chín mà đã có thể tăng được đến cấp Thần Cảnh Đại Viên Mãn. Nếu cộng thêm thực lực do dùng Hoocmôn, anh ta hoàn toàn có thể đánh bại được Trần Hoàng Thiên và cả ba vị chưởng môn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK