• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nàng có thể thử xem.” Quân Lâm đem muỗng có chứa dược kia đưa tới bên môi nàng, tuy rằng hắn thấy không rõ biểu cảm trên mặt nàng, nhưng là khẳng đinh, nàng nhất định sẽ uống.

”Đừng đừng đừng, ta uống, ta uống là được chứ gì?” Nàng nhắm chặt mắt, bộ dáng thấy chết không sờn, một hơi uống hết muỗng dược thứ nhất, trong lòng nàng đem Quân Lâm ra mắng mấy lần.

Quân Lâm cầm lấy mứt hoa quả, nàng tự mở miệng, nhai mứt quả để xua đi vị đắng nơi đầu lưỡi.

Một chén nhỏ dược mà phải dúng thời gian rất lâu mới uống xong, Dạ Ẩn đứng ở một bên nãy giờ vẫn luôn thấp thỏm, uống xong chén thuốc này hắn sẽ bị phạt, hơn nữa nhìn biểu hiện của vương gia nhà hắn, hắn liền biết dã nha đầu này có vị trí không bình thường trong lòng gia, lần này hắn chết chắc rồi.

Quả nhiên, đợi Lâm Tử Lộc uống xong dược, Quân Lâm mở miệng: “Dạ Ẩn, kế tiếp nên nói đến chuyện nên trừng phạt ngươi như thế nào.”

”Ngô... Cái gì... Sao lại bị trừng phạt?” Lâm Tử Lộc đang dựa vào lòng Quân Lâm nghe vậy liền ngẩng đầu lên, tò mò hỏi, miệng còn đang bận ăn mứt hoa quả, lời nói ra có chút khó nghe.

Nhìn hai má Lâm Tử Lộc phông phồng, thật là đáng yêu, không hiểu sao tâm tình Quân Lâm cũng ngay tức khắc tốt lên, hỏi lại nàng: “Có người khiến nàng bị thương, có nên trừng phạt không?”

”Đương nhiên là muốn trừng phạt rồi! Ngươi đang nói đến Dạ Ẩn sao? Kỳ thực cũng không có gì quan trọng, dù sao hắn làm vậy cũng là vì lo lắng cho ngươi thôi. Như vậy đi, ngươi giao hắn cho ta, để bản thân ta trừng trị hắn, ngươi thấy như thế nào?” tròng mắt Lâm Tử Lộc chớp chớp, trong mắt có tia tính kế, bộ dáng tinh quái của nàng làm cho Quân Lâm không đành lòng cự tuyệt.

”Được.” Quân Lâm dùng một chữ để quyết định cuộc sống của Dạ Ẩn, trong lòng Dạ Ẩn còn cảm kích vì Lâm Tử Lộc vừa giải vây cho hắn, mà không hề biết rằng cuộc sống bi thảm của hắn bắt đầu từ đây.

”Đúng rồi, tiểu Lâm tử, ngươi muốn đi theo bọn họ trở về sao?” Bây giờ Lâm Tử Lộc mới nhớ đến vấn đề trọng điểm.

”Phải đi về, nhưng cũng không gấp.” Quân Lâm đáp trả, sau đó lại nhíu mi nói, “Không được kêu tiểu Lâm tử.”

”Ai nha, ngươi không biết chứ, tiểu Lâm tử là cách xưng hô độc đáo, chỉ có ta dùng để gọi ngươi, cách gọi khác bị nhiều người dùng thì chả còn gì đặc biệt rồi.” Lâm Tử Lộc cảm thấy cách xưng hô này không có điểm gì là không tốt cả, tìm bừa vài lý do.

Quân Lâm khẽ cười nói: “Tốt lắm, ta cũng cần tìm một cách xưng hô đặc biệt để gọi nàng. Chọn chữ “Nguyệt” trên miếng ngọc của nàng đi, ta sẽ gọi nàng là Nguyệt nhi...”

Hắn có thể đoán được, chữ “Nguyệt” tự trên miếng ngọc kia giống như của chữ “Lâm” trên miếng ngọc của hắn, đại biểu thân phận chân thật của nàng.

”Nguyệt nhi, cách gọi này cũng quá buồn nôn đi.” Lâm Tử Lộc chà xát cánh tay, tỏ vẻ nhìn đi, tay nàng nổi cả da gà đây này.

”Kỳ thực ta cũng không thích cách gọi của nàng.” Quân Lâm dừng một chút suy nghĩ, lại nói, “Vẫn nên gọi nàng là nương tử đi.”

”Không được, Nguyệt nhi thì Nguyệt nhi.” Lâm Tử Lộc trở mình, chui vào trong chăn, nàng mới không định để ý đến hắn nữa, thật là lằng nhằng.

Quân Lâm kéo chăn ra, làm lộ ra cái đầu của nàng.

Nha đầu kia cũng không sợ bị ngạt chết sao?

Hắn đứng dậy, giọng nói mang theo từ tính mị hoặc từ trên đầu nàng truyền đến: “Quân Lâm, tên đầy đủ của ta.”

Đợi bọn hắn rời khỏi phòng, nàng vẫn còn đang nghiền ngẫm cái tên này, tựa hồ cảm thấy có chút quen tai.

Quân, Lâm.

Quân... Quân? Quân! Trời ơi, đây không phải là quốc họ của Ngự Quốc sao?

Nàng đã nhặt được một vương tôn Quý tộc đi, cái vận cứt chó gì vậy? Nói không chừng Quân Lâm là hoàng tử rất được sủng ái, như vậy nàng cứu hắn một mạng, phỏng chừng sẽ được thưởng rất nhiều bạc đi.

Như thế nào nàng cảm thấy chuyện này có chút quen quen?

Thời gian lúc trước nhìn thấy Tô Ngọc Li, Lâm Tử Lộc cũng ôm kiểu ý tưởng phát tài này, nàng cho rằng nhặt được Nhị thiếu gia của Lưu Bảo Trai sẽ nhận được rất nhiều thù lao…

Cứu người không mong người báo đáp, đúng vậy, Lâm Tử Lộc nàng làm sao có thể là một người ham tiền tài như thế chứ, không có khả năng. Hắc hắc, tiền tài chỉ là vật ngoài thân nha, không nên chú trọng nó quá nhiều.

Không nên tham lam những đồng tiền từ trên trời rơi xuống kiểu này thì hơn. Nàng vẫn nên đi ngủ một giấc, tỉnh dậy tiếp tục lao động thôi, tay làm hàm nhai, cách kiếm tiền này vẫn là an toàn nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK