Mục lục
Nghịch Ngợm Cổ Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bước chân vô thức bất tri bất giác bước đến cửa tĩnh thất.


Ngẩng đầu vừa thấy, trái tim bỗng nhiên lộp bộp nhảy dựng.


Hả, tại sao ta lại chạy đến đây?


Thương thế của hắn đã không còn gì đáng ngại, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày sẽ khỏe hẳn.


Ta còn đến nơi này làm gì?


Chẳng lẽ —— Ta không nỡ bỏ mặc hắn sao?


Ngay cả nàng cũng bị ý nghĩ này làm kinh hoàng, mạnh mẽ lắc lắc đầu.


Không, không, ta thích chính là Đại sư huynh, sẽ không thích hắn.


Nhất định là bởi vì hắn đã cứu ta, rồi thâm tình chân thành với ta, nên ta mới cảm thấy áy náy không đành lòng bỏ mặc hắn…


Nếu không thích hắn, thì không nên cho hắn hi vọng.


Long Phù Nguyệt, ngươi không thể mơ mo hồ hồ mãi như vậy, khi nên buông tay thì buông tay đi.


Ngươi không thể phụ Đại sư huynh…


Bàn tay định đẩy cửa rốt cục lại thu trở về.


Xoay người giống như chạy trốn chạy vụt đi.


“—— Ai, Đại sư huynh, Phù Nguyệt rất nhớ huynh, khi nào thì huynh mới trở về?”


Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy cho tới bây giờ chưa bao giờ nhớ Đại sư huynh giống như bây, khát khao bổ nhào vào trong ngực của hắn, nghe được hắn nhẹ nhàng an ủi.


Bước chân vô thức đi hoang, bất tri bất giác đã ra khỏi Vấn Thiên quán. đi dạo ở trong thành.


Nàng cố ý muốn tránh mặt Phượng Thiên Vũ, trước khi Đại sư huynh quay về nàng nhất định không trở về Vấn Thiên quán.


Ban ngày nàng ở trong thành đi dạo chung quanh, buổi tối liền lung tung tìm một khách điếm tạm trú lại.


Thỉnh thoảng trở về Vấn Thiên quán một chuyến, thấy sư huynh vẫn chưa trở lại, nàng liền tức khắc đi ra.


Giống như một du hồn thơ thẩn ở trong thành


Như vậy liên tiếp bốn năm ngày nàng cũng không gặp lại Phượng Thiên Vũ.


Hôm nay, nàng ở trong thành đi dạo nửa ngày, đi đến chân có chút tê dại, trong bụng cũng cảm thấy hơi đói.


Liền chạy đến một tửu quán ăn cơm, nhân tiện cũng nghỉ chân một chút.


Gian tửu quán này lớn đến không tính được, nhưng rượu và thức ăn thật là lợi ích thực tế, giá cả lại phải chăng.


Cho nên người đến tửu quán này ăn uống thật đúng là không ít.


Đủ mọi hạng người, dạng nào đều có.


Nhiều người, tin tức cũng nhiều hơn.


Long Phù Nguyệt vừa mới ăn một ít lửng dạ, chợt nghe đến một tin tức siêu chấn động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK