Trong lòng sợ hãi giống như cỏ dại sinh trưởng tốt.
Người trong lòng trên người nóng như than lửa, trên người khắp nơi là trầy da, máu ứ đọng do va chạm.
Trên gương mặt trắng bệch nổi lên một mạt đỏ ửng quỷ dị, đôi môi khô nứt nẻ không có một chút huyết sắc.
Không hề tức giận, nằm yên lặng ở trong ngực của hắn, thiêu đốt trái tim của hắn, làm cho hắn ở trong phút chốc đau đến tê tâm liệt phế!
Phù Nguyệt của hắn đã trở lại, nhưng, hắn lại vô tình thương tổn nàng!
Chẳng lẽ —— Ngày hôm qua bị hắn vô tình ném ra khỏi cửa phủ là nàng?
Trời ơi, hắn rốt cuộc phạm vào hơn một sai lầm lớn rồi sao?
Nàng vừa mới đẻ non, vốn là thời điểm nên tĩnh dưỡng, mình lại không nói hai lời đem nàng ném văng ra ngoài!
Nhìn thấy quần áo đơn bạc trên người nàng, ở trong cơn hôn mê thân mình vẫn run rẩy không ngừng như trước, trước mắt hắn trở nên mờ mịt, tâm như là bị một cái gì đó mạnh mẽ đánh bay ra ngoài.
Một ngày một đêm qua, nàng rốt cuộc bị bao nhiêu khổ sở?
Mà mọi khổ sở này đều là do hắn ban tặng! Hắn thật muốn giết chết chính mình
Ôm chặt thân thể mềm mại nho nhỏ kia vào lòng. Giống như đang cầm một viên ngọc Lưu Ly quý giá nhất trên thế giới.
Người trong lòng đang phát sốt! Sốt cao!
Sắc mặt của nàng tái nhợt đáng sợ, hơi thở của nàng như có như không, chốc lát thì giống như tơ nhện, tựa hồ gió thổi qua sẽ đứt rời......
"Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, nàng hãy kiên trì, không được chết, ta không cho phép nàng chết!" Hắn gầm nhẹ, lại bất chấp uy nghi của thái tử, lại bất chấp mình đang phụng ý chỉ của hoàng đế tuần trên phố, ôm Long Phù Nguyệt liền nhảy lên lưng ngựa, chạy như bay ra ngoài giống như phát điên rồi, đảo mắt không còn bóng dáng.
Tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm, bọn họ chưa từng gặp Phượng Thiên Vũ thất thố như vậy?
Hơn nữa, lại là vì một nữ nhân!
Trên đường cái trong lúc nhất thời tĩnh lặng như chết, đảo mắt lại dường như sôi ồn ào.
Vô số tin tức về Phượng Thiên Vũ cùng Long Phù Nguyệt trên phố, từ ngày hôm nay, bắt đầu lưu truyền......
Trong Vân Vương Phủ, hiện tại là phủ thái tử giờ phút này rối ren hổn loạn hẳn lên.
Ngự y trong cung, đến đây một vị, rồi lại đi một vị, người người đều đón nhận cơn tức giận của Phượng Thiên Vũ, run rẩy bắt mạch cho nữ tử giống như đóa hoa héo rũ trên giường, đều là lắc đầu, rồi lại lắc đầu.