Nàng nói không muốn xem mặt, không nghĩ tới vẫn bị anh trai lừa đến đây......
Hoa Bão Nguyệt nhìn lướt qua trên người Long Phù Nguyệt, đáy mắt bỗng nhiên hiện lên một chút kinh ngạc.
Hắn cũng không khách khí, đỉnh đạc ngồi xuống.
Đôi mắt giống như một đôi móc câu, ở trên người Long Phù Nguyệt quét tới quét lui: "Tiểu cổ sư, đây là em gái của cậu? Ừm, rất được. Rất được."
Ngữ khí của hắn tựa như bình luận một kiện hàng mỹ nghệ. Làm cho Long Phù Nguyệt khó chịu một phen.
Nàng cười hắc hắc: "Anh trai à, đây là mỹ nhân bạn hữu anh thường nhắc đến đó sao, quả nhiên vô cùng xinh đẹp a. Không phải là nữ giả nam trang sao?"
Mỹ nhân bạn hữu?! Cái trán Hoa Bão Nguyệt một đạo hắc tuyến, hé mắt. Không có ý tốt liếc mắt ngắm Long Phù Hiên một cái.
Long Phù Hiên co cổ lại, trời ạ, em gái là muốn cho hắn bị Hoa ca đuổi giết a? Hắn khi nào thì nói cái gì ‘ mỹ nhân bạn hữu ’ chứ?
Long Phù Hiên gần như muốn rơi nước mắt.
Bên trong vẻ hào hoa phong nhã thanh tú tuấn dật, vị Hoa ca trước mắt này đây chính là ẩn giấu một nội tâm tràn đầy bạo lực a!
"Em gái à, anh là nam nhân, hàng thật giá thật! Nếu em không tin —— Anh có thể để em nghiệm xem......" Hoa Bão Nguyệt hé ra nụ cười tủm tỉm trên khuôn mặt tuấn tú khuynh quốc khuynh thành, mờ ám nhìn Long Phù Nguyệt nháy mắt mấy cái.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt hạ xuống, đỏ ửng hoàn toàn. Nếu như ở trước kia, nàng có lẽ sẽ đối với vị soái ca tuấn tú đến mức không có thiên lí này phạm háo sắc, nhưng hiện tại trong lòng cũng là một chút gợn sóng cũng không có.
Nàng nhìn xem anh trai, lại nhìn nhìn nam tử trước mắt này. Trong lòng bỗng nhiên toát ra một ý niệm trong đầu: "Người này không phải là cực phẩm tiểu thụ chứ? Trách không được anh trai mình không chịu yêu đương, chẳng lẽ hắn muốn làm đam mỹ? Cùng vị Hoa ca này dính vào nhau?"
Phát run!
Long Phù Nguyệt bị ý nghĩ này làm rùng mình.
Bất động thanh sắc lui về phía sau, ngữ khí thản nhiên: "Yên tâm, tôi đối với gay không có hứng thú."
Gay? Hứng thú trong đôi mắt Hoa Bão Nguyệt càng đậm.
Hắn thật lâu không đụng tới nữ tử đối với dung mạo hắn không ưa. Vui thật! Thật sự là đùa rất vui!
Hoa Bão Nguyệt sờ sờ mũi, thở dài: "Ai, thật là một cô bé con không hiền hậu. Nói chuyện thật biết đả thương người...... Ai, nhìn tướng mạo em mềm mại ôn nhu, nói chuyện lại mạnh mẽ lớn mật như vậy, linh hồn cùng thể xác này một chút cũng không xứng đôi a......"