Mục lục
Nghịch Ngợm Cổ Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Mặc Dao sợ tới mức hồn lìa khỏi xác, quỳ rạp trên mặt đất liên tục dập đầu: "Vương gia thứ tội, tiện thiếp cũng không dám... nữa, Vương gia thứ tội......" Cái trán của nàng ta gần như chảy máu.


Phượng Thiên Vũ cũng thần sắc bất động, lạnh lạnh nói: "Ngươi tiếp tục dong dài, thì phải là sáu ngày......"


Lần này, Vân Mặc Dao sợ tới mức không dám động, ngơ ngác tùy ý binh lính đem nàng ta đỡ đi ra ngoài.


Long Phù Nguyệt cũng sợ tới mức đứng ở nơi đó, động cũng không dám động.


"Tên biến thái này, quả nhiên không phải biến thái bình thường. Vân Mặc Dao tốt xấu gì cũng xem như người bên gối hắn, hắn lại có thể đối đãi âm độc với nàng ta như thế! Người kia, cười thật ngọt, xuống tay thật âm độc, tuyệt đối là phúc hắc nam, nham hiểm đáng sợ......"


Long Phù Nguyệt đang ở trong bụng mãnh liệt oán thầm, chợt thấy thân mình nhẹ hẩng, đã bị Phượng Thiên Vũ ôm lấy.


Nàng hoảng sợ: "Ngươi...... ngươi muốn xử phạt ta như thế nào?" Ông trời a, người bên gối mà hắn còn xuống tay âm độc như thế, còn nàng chỉ là một tiểu nha hoàn, hắn sẽ không trực tiếp giết nàng chứ? Nghe nói làm Vương gia bình thường, muốn giết một tiểu nha đầu dễ dàng giống như bóp chết một con kiến vậy......


Mặt Phượng Thiên Vũ bình tĩnh, một câu cũng không nói, đem nàng đặt xuống trên chăn đệm nằm dưới đất, xem xét một chút thương thế trên mông nàng, lại bôi một ít thuốc mỡ lên. Lúc này mới buông tay. Lạnh lùng thốt: "Nhóc con, không nên tùy tiện để tiểu thanh xà của ngươi đả thương người, bằng không, bổn vương sẽ đem cánh tay này của ngươi chặt bỏ! Còn nữa, về sau ngươi chính là nha đầu bên người bổn vương, trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi. Sáng mai bổn vương phái riêng một người đến dạy ngươi quy tắc."


Hắn ngẩng đầu nhìn xem đồng hồ nước, khuôn mặt tuấn tú nhất thời tối sầm: "Mới đây đã đến canh bốn rồi! Nhóc con, ngươi náo loạn làm cho bổn vương một đêm không ngủ! May mắn hiện tại không phải ở Thiên Tuyền quốc, bằng không bổn vương hiện tại đã vào triều. Tốt lắm, bổn vương chợp mắt một chút, đến canh năm ngươi nhớ đánh thức bổn vương, nếu như làm trể nãi chuyện của bổn vương, bổn vương sẽ lấy đầu của ngươi!"


Long Phù Nguyệt giờ phút này nào dám nói nửa chữ không? Cúi đầu đáp ứng, trong lòng lại đang oán thầm: "Nha, ta cũng một đêm không ngủ a, còn bị mấy đòn hiểm biến thái của ngươi, 5555555, số ta thật khổ. Còn phải trông chừng canh giờ......"


Miệng vết thương trên mông nàng tuy rằng chẳng phải đau, nhưng vẫn là không dám chạm đất, chỉ có thể nằm úp sấp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK